Trịnh Duệ thậm chí không thèm Trịnh Tu một cái, cũng không để lời đe dọa của hắn vào trong mắt, thậm chí còn cầm lấy micro mỉm cười hỏi hắn: "Ba, ba muốn làm gì? Chẳng lẽ con nói không phải sự thật sao? Hay là do con nhớ sai thời gian?"
【 Chính là vì sự thật nên ông ta mới gấp đó ha ha ha. 】
Diệp Lạc Dao khúc khích cười.
【 Cậu phải nhớ rõ một điều, duy chỉ phá vỡ phòng ngự với chị dâu thật! 】
(*) Nguyên câu — 毒唯只对真嫂子破防: Đây là một câu nói nổi tiếng trên mạng Trung Quốc do một diễn viên đảm nhận vai hoàng tử gì đó trong phim Đông Cung của Bành Tiểu Nhiễm nói.
Trịnh Duệ vẫn tiếp tục nói: "Nếu quả thật là tôi nhớ sai thời gian, vậy tôi xin lỗi ba tôi trước, nếu người không hài lòng thì tôi sẽ đổi một buổi chiều thành nửa tiếng được không?"
Trịnh Tu tức đến hét lớn: "Mày ——."
"Vậy mười phút?" Trịnh Duệ dùng giọng điệu thương lượng.
"Mày con mẹ nó ———."
"Được rồi được rồi." Giọng điệu của Trịnh Duệ tựa như bất lực: "Vậy cứ theo ý của ba đi, một phút được rồi phải không? Ba và dì con chơi trò chơi trong phòng một phút là được rồi đúng không?"
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha. 】
Diệp Lạc Dao cười muốn điên rồi.
【 Cậu nói ông ta giải quyết vấn đề trong một phút, cái này so với gϊếŧ hắn chẳng phải còn khó chịu hơn sao! Xin hỏi người đàn ông nào nguyện ý bị người khác nói chỉ có một phút không?! 】
Tần Diệu hơi không tự nhiên họlo một tiếng.
Xác thật.
Trịnh Tụ bị lời này của Trịnh Tu làm cho tức đến mức suýt chút nữa ngất đi.
Trang Lâm ở dưới đài thấy Trịnh Tu không chỉ không giải quyết được Trịnh Duệ, còn bị vệ sĩ đưa đi, bà ta không nhịn được nữa, không chút suy nghĩ nhấc váy đi về phía sân khấu, nhưng không đợi bà ta đến gần, hai gã vệ sĩ khác đã ngăn đường bà ta.
Vẻ mặt Trang Lâm lập tức vặn vẹo: "Tránh ra!"
Hai gã vệ sĩ không động đậy.
Trang Lâm tức đến cả người đều run lên: "Các người......."
Các khách mời nhìn cảnh này đều cố gắng kiềm chế khóe môi muốn cong lên của bọn họ, đồng thời dời tầm mắt.
Tiếp tục tiếp tục, mau tiếp tục!
Trịnh Duệ cũng chú ý đến động tĩnh dưới đài, cậu nhìn về phía Trang Lâm như chợt ra điều gì: "Xem ra ba mẹ tôi đều có chút sốt ruột rồi, có lẽ do tôi giới thiệu quá chậm rồi chăng? Vậy tôi cũng không lãng phí thời gian của mọi người nữa, tôi sẽ cố gắng nói ngắn gọn."
Diệp Lạc Dao không nhịn được nữa, phụt một tiếng bật cười.