Kiêu ngạo

【 Tiểu thanh mai này quá kiêu ngạo, không muốn chấp nhận chút thất bại nào của mình. 】

【 Sau cuộc hôn nhân thất bại đầu tiên, tiểu thanh mai nhanh chóng tìm được bến đỗ mới cho mình..... nhưng đáng tiếc, người đàn ông này tuy giàu có cũng có quyền lực nhưng hắn lại là một tên biếи ŧɦái có tính kiểm soát mạnh mẽ. 】

【 Trong khoảng thời gian một năm tiểu thanh mai ở bên hắn, cuộc sống đó phải gọi một tiếng thê thảm. Tiểu thanh mai mỗi ngày đều nghĩ đến việc chạy trốn, đáng tiếc, mấy lần trước đó cô ta đều thất bại, bị bắt về...... sau nhiều lần chạy trốn, chỉ có lần này là thành công. 】

【 Nhưng thành công thì thành công, cô ta vì sao lại muốn đánh chủ ý lên người ba Hoắc? Mình thấy lẽ nào tiểu thanh mai ở chung với biếи ŧɦái lâu nên cô ta cũng có tâm lý biếи ŧɦái rồi không? 】

Người Hoắc gia nghe đến đây sắc mặt đều có chút kinh hãi.

Cho nên ba Hoắc là sự lựa chọn thứ hai của cô ta?

Nhà bọn họ giống dễ bị lợi dụng như vậy sao?

Ba Hoắc càng tức giận hơn.

Phàm là một người bình thường thì sẽ không đánh chủ ý lên người một đàn ông đã kết hôn đúng chứ?

Do vậy, Tống Ngọc có tâm lý biếи ŧɦái.

May là có Diệp Lạc Dao, bọn họ mới không để kế hoạch của Tống Ngọc thành công.

Diệp Lạc Dao cũng cảm khái

【 May thay, ba Hoắc mẹ Hoắc đều rất tỉnh táo, không để tiểu thanh mai đạt được mục đích! 】

Đúng!

Nhưng mà nếu đã đuổi Tống Ngọc đi, có lẽ sau này cô ta cũng không đến mức vô liêm sỉ tìm đến cửa nhà mình nữa.

Nghĩ như vậy, vậy chẳng phải nguy cơ của nhà bọn họ đã được giải quyết hoàn toàn rồi hay sao?

Mọi người nhất thời đều thở phào nhẹ nhõm.

Sau khi thư giãn xong lại dễ dàng nghĩ tới chuyện khác, Hoắc Yến đột nhiên nói: "Danh tiếng của Diệp Lạc Dao bây giờ càng ngày càng lớn, qua khoảng thời gian nữa chắc hẳn cũng sẽ trở nên bận rộn, em còn phải đi học, nếu không mua căn hộ bên ngoài cho thằng bé đi?"

Ba Hoắc nói: "Trước đó ta và mẹ con đã giúp Tiểu Dao xem xét một căn biệt thự, đã mua rồi."

"Oa! Cảm ơn ba Hoắc mẹ Hoắc! Hai người thật tốt!" Diệp Lạc Dao hai mắt phát sáng, sau đó nghĩ đến cái gì nhìn về hướng Hoắc Yến: "Nhưng anh hai nói anh ấy sẽ tài trợ một nửa số tiền mua nhà cho con!"

Hoắc Yến mí mắt giật giật: "Không phải ba mẹ đã mua cho em rồi sao?"

"Không giống." Diệp Lạc Dao thò qua: "Ba mẹ là ba mẹ, anh hai là anh hai, đúng không ba mẹ?"

Ba Hoắc nói: "Đúng."

Mẹ Hoắc cười: "Có lý, nhà là mẹ và ba con tặng Tiểu Dao, nếu không con dựa vào giá phòng thị trường chuyển cho Tiểu Dao một nửa số tiền?"

Dù sao nếu không có Tiểu Dao, Hoắc Yến mất đi đâu phải chỉ chút tiền ít ỏi đó?

Diệp Lạc Dao trực tiếp làm động tác móc điện thoại ra mở mã QR: "Anh hai, anh muốn thanh toán thế nào?"

Hoắc Yến cười bất đắc dĩ: "Anh phải chuyển từng khoản cho em đến khi nào mới xong? Anh nói trợ lý của anh trực tiếp chuyển cho em."

Nói đến đây, Hoắc Yến đột nhiên nghĩ tới gì đó, ngẩng đầu nhìn Hoắc Cảnh ngồi một bên như không liên quan gì đến mình: "Gượm đã, Tiểu Dao em có phải còn quên một người nữa hay không?"

Diệp Lạc Dao nhìn theo tầm mắt của Hoắc Yến, nhìn thấy Hoắc Cảnh, cậu chớp chớp mắt: "Ừm!"

Hoắc Cảnh nghi hoặc ngẩng đầu.

Liền nghe Hoắc Yến cười tủm tỉm nói: "Em tài trợ một nửa cho Tiểu Dao, nửa còn lại có phải nên là đại ca cho không?"

Hoắc Cảnh: "......"

Hắn có thể nói được gì nữa?

Căn bản không có lý do từ chối!

"Được, anh sẽ nói trợ lý Phùng chuyển cho em." Hoắc Cảnh sảng khoái nói.

Diệp Lạc Dao vui sướиɠ trực tiếp nhảy lên: "Dạ!"

【 Vẫn là anh cả hào phóng nhất! 】

Hoắc Yến: "......."

Anh ấy có thể không hào phóng sao?

Một nửa số tiền mà toàn bộ tập đoàn Hoắc thị kiếm được đều ở trong tay anh cả! Lãi xuất mỗi năm còn nhiều hơn cả hắn!

Mà Diệp Lạc Dao thật sự rất vui.

Phải biết căn biệt thự ba Hoắc mẹ Hoắc mua cho Diệp Lạc Dao theo giá thị trường khoảng 20 triệu.

Hiện tại không chỉ có anh hai chuyển 10 triệu cho Diệp Lạc Dao, thậm chí anh cả cũng chuyển 10 triệu cho Diệp Lạc Dao!

Điều này có nghĩa là gì?

Có nghĩa Diệp Lạc Dao sắp giàu rồi!

Có 2o triệu này, cộng thêm tiền tiết kiệm của mình.

Diệp Lạc Dao rất kích động.

【 Hình như....... số tiền này chắc đủ tiền dưỡng lão cho cả nhà chúng ta rồi! 】

【 Vậy chẳng phải mình có thể về hưu sớm? 】

Hoắc Yến uống nước suýt chút nữa bị nghẹn: "Khụ khụ khụ......"

Nghỉ hưu cái gì?

Trước đó chẳng phải em nói muốn nuôi cả nhà chúng ta sao?

20 vạn thì sao đủ?

Hắn tiêu tốn nhiều tiền lắm đấy!

Hoắc Yến vội vàng nhìn Hoắc Cảnh.

Hoắc Cảnh đã cầm máy tính bắt đầu xử lý văn kiện của công ty, nghe thấy lời này cũng ngẩng đầu: "Tiểu Dao, tiếp theo nhận quay một bộ phim chiếu mạng thì sao?"

Ba Hoắc mẹ Hoắc đến tuổi nghỉ hưu rồi, nhưng Diệp Lạc Dao vẫn chưa đâu!

Diệp Lạc Dao cũng đang ở trong lòng suy nghĩ, cậu đâu phải nghỉ hưu thật?

Tuy số tiền tiết kiệm hiện tại của cậu quả thật đủ nuôi sống cả nhà, nhưng thứ gọi là tiền này chỉ ra chứ không vào, một ngày nào đó sớm muộn cũng sẽ tiêu hết, cậu phải học cách tăng thu giảm chi!

"Bộ phim gì ạ?" Diệp Lạc Dao nghe vậy hỏi.

Hoắc Cảnh nói: "Vẫn đang trong quá trình khảo sát, đến khi đó nếu em hoàn thành học xong lớp diễn xuất thì đi thử vai đi."

Đối với kế hoạch phát triển trong ngành giải trí của Diệp Lạc Dao, Hoắc Cảnh rất cẩn thận.

Cái gọi là mạnh mẽ nâng đỡ sẽ nhanh chóng biết mất như tro tàn, tài nguyên thà thiếu còn hơn làm ẩu.

Diệp Lạc Dao gật đầu, cũng không bận tâm nữa.

Đêm nay hiếm khi ba anh em đều ở nhà, trong nhà đặc biệt náo nhiệt.

Ba Hoắc đột nhiên nhắc tới: "Đúng rồi, ngày mai là tiệc kết hôn của con trai Chung gia và con gái lớn Thôi gia, mấy đứa muốn đi không?"

Diệp Lạc Dao đang chơi game, nghe vậy không ngẩng đầu: "Không đi."

Ghi hình tống nghệ xong, ngày mai trống lịch là ngày nghỉ của Diệp Lạc Dao, ngày kia cậu phải đi học lớp diễn xuất, nào có thời gian đi tham gia tiệc kết hôn gì đó?

Hoắc Cảnh cũng nói: "Xem tình hình đã, ngày mai con có một cuộc họp quan trọng."

Hoắc Yến cũng lắc đầu.

Gần đây hắn khó lắm mới có khoảng thời gian nghỉ ngơi, chỉ muốn nghỉ ngơi.

Mẹ Hoắc và ba Hoắc nhìn nhau, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Vậy xem ra chỉ có hai chúng ta đi."

Ba Hoắc cười: "Được rồi, vậy thì hai chúng ta đi."

"Nhưng mà nói đến, em nhớ trước đó con gái lớn Thôi gia chẳng phải từng làm ầm không muốn kết hôn với Chung gia hay sao? Sao gần đây lại không kiên trì nữa?" Mẹ Hoắc hỏi.

Ba Hoắc nói: "Cụ thể thì anh cũng không rõ lắm, nhưng hai nhà vốn dĩ chính là liên hôn, con gái Thôi gia không đồng ý cũng là chuyện bình thường."

Nói tới đây, ba Hoắc nhìn về phía ba đứa con trai: "Cũng may, nhà chúng ta đều khởi xướng yêu đương tự do."

Nhắc tới đây mẹ Hoắc liền thở dài: "Là tự do, tự do đến mức đến bây giờ vẫn chưa có đối tượng nào."

Ngón tay của Diệp Lạc Dao lướt trên màn hình như bay, cười: "Mẹ Hoắc, mẹ quên rồi à, trước đó anh hai cũng có một mà, thậm chí ngay cả con cũng suýt có luôn!"

Hoắc Yến: "...... Có thể đừng nhắc đến chuyện này nữa được không?"

Những người khác không chút lưu tình mà cười nhạo Hoắc Yến.

Chính vào lúc này, Diệp Lạc Dao đột nhiên:

【 Í —— vừa rồi ba Hoắc nói cái gì cơ, Thôi gia và Chung gia liên hôn, con gái của Thôi gia không đồng ý? 】

【 Hôm nay hình như mình lướt tới cốt truyện này đúng không nhỉ? 】

Radar của những người có mặt lập tức kêu lên.

Liền nghe Diệp Lạc Dao hỏi: "Ba Hoắc, con gái Thôi gia là Thôi Thục ạ?"

Ba Hoắc gật đầu liên tục: "Đúng, là cái tên này."

Không phải chứ?

Chẳng lẽ lại có dưa?

Bốn người lập tức có chút hưng phấn.

Hoắc Yến lại hối hận lần nữa, vừa rồi hắn không nên nói mình không đi!

Sau đó liền nghe Diệp Lạc Dao ở trong lòng kêu gào:

【 A a a a, vậy thật sự có khả năng là cùng một người! 】

"Vậy, vậy em trai của Thôi Thục thì sao? Có phải tên Thôi Phồn?" Diệp Lạc Dao lại hỏi.

Ba Hoắc không nhịn được: "Con quen?"

Diệp Lạc Dao gật đầu: "Thôi Phồn là bạn học tiểu học của con."

【 Đồng thời, cậu ấy cũng là người tàn nhẫn nhất thay chị kết hôn! 】

Những người khác: "?"

Đợi đã.

Diệp Lạc Dao vừa nói cái gì?

Cái gì gọi là thay chị kết hôn?

Ai cơ?

Thôi Phồn á?

A?!