Chương 139: Khıêυ khí©h chính diện

"Tính thẳng cũng không phải là cái cớ để anh đổi trắng thay đen." Tần Diệu lạnh giọng nói: "Trong giai đoạn chuẩn bị tống nghệ này, tôi đã mời Lạc Dao tổng cộng ba lần, cậu ấy từ chối tôi hai lần, lần cuối mới đồng ý làm khách mời thường trú tham gia ghi hình."

"Mà anh, là người đại diện của anh hết lần này tới lần khác liên hệ với tổ chương trình, thậm chí không tiếc nhờ quan hệ đi cửa sau liên hệ với đạo diễn nhà sản xuất, mời cả tổ chương trình ăn cơm, cuối cùng mới thông qua xét duyệt mời anh trở thành khách mời phi hành một kỳ của chúng tôi, ngài cảm thấy ngài quang minh chính đại, bằng phẳng sao?"

Mặt Đoạn Hạo Nghiêm lập tức trắng bệch.

Diệp Lạc Dao chớp chớp mắt, ở trong lòng nhỏ giọng giải thích:

【 Ừm, không phải tôi luôn từ chối Tần tổng. 】

【 Mà là khách mời mà Tần tổng mời khi đó toàn là pháp chế phê, khi phát sóng xung quanh mình sẽ toàn là mosaic, thật sự có chút đáng sợ! 】

(*) Pháp chế phê 法制咖: Đề cập đến những người trong ngành giải trí hoặc những người nổi tiếng trên Internet vi phạm hiến pháp, luật hình sự của đất nước hoặc có hành vi gây ảnh hưởng tiêu cực đến công chúng.

Hoắc Yến nghe lời này của Tần Diệu xong, tâm tình tốt hơn rất nhiều: "Đoạn Hạo Nghiêm, tôi còn tưởng anh bình đẳng hơn cơ? Không nghĩ tới anh mới là người dựa quan hệ, tài nguyên phê, đi cửa sau!"

"Ồ ———." m cuối khinh thường của Hoắc Yếu kéo dài vô cùng.

Sắc mặt Đoạn Hạo Nghiêm đột nhiên tối sầm.

Diệp Lạc Dao không nhịn được trực tiếp cười thành tiếng, giơ ngón tay cái với Hoắc Yến.

"Anh hai, NICE!"

【 Không phải chỉ mặt dày thôi sao, ai mà không biết? 】

Diệp Lạc Dao hếch cằm lên!

(*) Thϊếp diện khai đại 贴脸开大: Trong văn hóa mạng, thϊếp diện khai đại chỉ hành động khıêυ khí©h chính diện, vạch trần khuyết điểm khiến đối phương tức giận, xấu hổ.

Tống Triết Hàm quay đầu trùng hợp nhìn thấy Diệp Lạc Dao giơ ngón tay cái lên, hắn hơi nhướng chân mày.

Quả nhiên, hắn không đoán sai.

Diệp Lạc Dao chính là một người thích xem náo nhiệt, cho dù náo nhiệt này ở trên người mình.

Khán giả trong phòng trực tiếp lúc này đều cười điên.

"Ha ha ha ha ha đây vẫn là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người chủ động đưa mặt qua cho người khác đánh đấy!"

"Kỳ quái có chút sung sướиɠ là chuyện thế nào?"

"Không nghĩ tới Diệp Lạc Dao thật sự được Tần Diệu tự mình mời tham gia?"

"Tần Diệu đã thừa nhận, còn có nghi ngờ gì nữa?"

"Chẳng lẽ Tần Diệu cũng nhìn trúng thể chất ăn dưa của Dưa Vương chúng ta cho nên mới chủ động mời Diệp Lạc Dao?"

Nếu Tần Diệu nhìn thấy làn đạn này, bất luận thế nào hắn sẽ cho một nút like.

Xác thật là vì nguyên do này, nhưng cũng không hoàn toàn bởi vì lý do này.

Làn đạn thảo luận càng sôi nổi hơn:

"Tôi rất kinh ngạc tại sao mỗi khách mời tới chương trình của chúng ta đều phải cãi nhau một trận, giới giải trí các người từ khi nào trở nên bộc trực thành khẩn như vậy!"

"Ha ha ha ha cũng không phải do giới giải trí trở nên thẳng thắn, chủ yếu là vì khách mời của chương trình chúng ta đều thành thật."

Làn đạn này lập tức nhận được lượng lớn lượt thích từ cư dân mạng.

Đúng vậy, bọn họ thích xem các khách mời thoải mái xé nhau!

Cái này chẳng phải tốt hơn nhiều so với việc ở sau lưng đâm chọc chơi xấu sau lưng?

Tiếp tục tiếp tục, đừng ngừng xé l*n!

(*) Nguyên văn — Xé bức 撕逼: Ngôn ngữ trên mạng, dịch một cách thô thiển như hiện tại chính là xé l*n.

Cư dân mạng âm thầm muốn tiếp tục xem trò hay, sau đó liền thấy trên màn hình Tần Diệu đột nhiên xoay đầu lại nhìn Diệp Lạc Dao.

Diệp Lạc Dao nghi hoặc đối diện tầm mắt với Tần Diệu, không biết có phải do Diệp Lạc Dao ảo giác hay không, cậu luôn cảm thấy trong ánh mắt vừa rồi của Tần Diệu tựa hồ có một tia uất sức mơ hồ.

Sau đó liền nghe Tần Diệu yếu ớt nói: "Thật đau lòng, ít nhiều gì tôi cũng nói giúp cho Lạc Dao, kết quả Lạc Dao hoàn toàn không để ý đến tôi."

Diệp Lạc dao sửng sốt, sau đó trong mắt tràn ngập ý cười, vội vàng giơ ngón tay cái với Tần Diệu, nhìn qua thì vô cùng chân thành mà khen ngợi nói: "Tần ca cũng rất tuyệt!"

Lúc sau lặng lẽ ở trong lòng thổ tào:

【 Không có Tần tổng đứng ra tự mình chứng thực, anh hai mình cũng không thể chính diện khıêυ khí©h được. 】

【 Chỉ là hình như Tần tổng đã quên, nếu không phải do hắn mời Đoạn Hạo Nghiêm tới thì chuyện này đã không xảy ra. 】

Tần Diệu: "........"

Hắn nghe thấy rồi!

Hoắc Yến thật sự không nhịn được, khóe miệng nhếch lên bấm like cho Diệp Lạc Dao, sau đó mới chậm rãi quay đầu tiếp túc thưởng thức vẻ mặt đặc sắc của Đoạn Hạo Nghiêm.

Mặt Đoạn Hạo Nghiêm đã sớm đen xì rồi, gã thật không ngờ Tần Diệu lại đứng ra nói giúp Diệp Lạc Dao.

Cảm giác tự bê đá đập vào chân mình thật không dễ chịu, nhưng vừa nghĩ đến ngày đó Tô Thụy tủi thân tìm đến mình, Đoạn Hạo Nghiêm tức khắc lại có thêm sức lực.

Nhận thấy ánh mắt mang ý khıêυ khí©h của Hoắc Yến, Đoạn Hạo NGhiêm giương mắt trừng hắn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu có gì đáng tự hào? Còn không phải vì các cậu có một gia thế tốt thôi sao?"

Diệp Lạc Dao vừa rồi đã không nhịn được rồi, nếu như không có Tần Diệu và Hoắc Yến ngắt lời cậu, cậu đã sớm khích Đoạn Hạo Nghiêm mấy câu rồi.

Lúc này nghe thấy câu này của Đoạn Hạo Nghiêm, cậu không cần suy nghĩ liền vặn lại: "Đoạn ca, anh không cần phải tự ti đâu, chẳng phải anh cũng có một người đại diện tốt sao?"

Nói xong Diệp Lạc Dao còn không quên lịch sự mỉm cười với Đoạn Hạo Nghiêm.

Không có gì ngạc nhiên, mặt Đoạn Hạo Nghiêm lại tối sầm, thậm chí tức giận đến mức l*иg ngực hắn cũng phải kịch liệt phập phồng.

Thấy vậy, Diệp Lạc Dao không khỏi ở trong lòng tự khen mình:

【 Ai nha nha, anh xem, tôi nói chuyện lịch sự làm sao! Tôi còn không quên gọi anh một tiếng ca đó nha! 】

Tần Diệu thiếu chút nữa không nhịn được trực tiếp cười ra tiếng.

Trái lại Hoắc Yến trực tiếp bật cười.

Cho nên vừa rồi rốt cuộc là hắn đang lo lắng cái gì?

Diệp Lạc Dao không dễ bắt nạt như vẻ bề ngoài!

Lại nhìn những khách mời khác.

Chu Tử Kiện thật muốn cười nhưng Văn Tương Nguyệt cạnh hắn lại nắm chặt tay hắn, tựa như đang nhắc nhở hắn chú ý camera.

Mà tâm tình lúc này của Lê Tư Viễn tốt hơn rất nhiều, dứt khoát cởi mũi xuống, ngẩng đầu nhìn về phía náo nhiệt, nghe thấy câu nói vừa rồi của Diệp Lạc Dao, khóe miệng hắn liền cong lên.

Khách mời mới tới Lục Bác vẫn có chút lo ngại, không trực tiếp cười ra tiếng nhưng cũng không có ý định đưa mình vào thêm liên lụy, chỉ là ánh mắt vẫn luôn chú ý tới động tĩnh bên này.

Cư dân mạng trong phòng trực tiếp không lo nghĩ nhiều như vậy:

"Ha ha ha ha ha ha Diệp Lạc Dao à Diệp Lạc Dao, coi như tôi phát hiện ra rồi, cái miệng này của cậu cũng âm dương quái khí không kém Lê Tư Viễn đâu!"

"Các cô mới phát hiện à? Tui đã sớm nhận ra Diệp Lạc Dao là một bạch thiết hắc rồi!"

(*) Bạch thiết hắc 白切黑: dùng để chỉ một người hoặc nhân vật có vẻ ngoài dễ thương, ngây thơ và vô hại nhưng thực chất lại là một tên trùm nham hiểm, hành động rõ ràng, quyết đoán và độc ác.

"Ha ha ha ha đã nói rồi, chương trình 《 Cùng nhau đi du lịch 》 này rất kí©h thí©ɧ, chính là không ngờ tới lại kí©h thí©ɧ như vậy, ngay cả dưa trên người Dưa Vương của chúng ta cũng có thể ăn!"