Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thế Thân Vạn Người Chê Trọng Sinh

Vì tiền

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cái này thì ai mà nhịn được?

Ngay sau đó có cư dân mạng đứng ra tung tin: "Tôi nhớ khi Trịnh lão gia tử qua đời hình như để lại một khối tài sản, chẳng lẽ có liên quan đến của để lại này?"

Kết hợp thông tin của cư dân mạng rồi lại nhìn luật sư Mã trên màn hình trực tiếp, vô số cư dân mạng bỗng dưng tỉnh ngộ:

"Quả nhiên vẫn là vì tiền!"

"Nhưng nghe nói Trịnh lão gia tử có rất nhiều điều khoản thừa kế, vợ chồng bọn họ hiện tại chắc đã mất tư cách thừa kế rồi phải không?"

Trịnh Tu nằm trên giường hiển nhiên cũng hiểu được điều này, sắc mặt hắn trắng bệch, khó tin nhìn Trịnh Duệ: "Mày......... rốt cuộc mày làm gì?"

Trịnh Duệ cười thật sâu: "Ba, ba còn chưa rõ sao? Người và mẹ con đều đã mất đi tư cách thừa kế tài sản của ông nội để lại rồi."

Con ngươi Trịnh Tu chợt co lại, nhanh chóng xoay đầu nhìn luật sư Mã: "Ông...... Luật sư Mã, ông nghe tôi giải thích....... Không phải như vậy, tin tức trên mạng hai ngày qua đều là......"

"Trịnh tiên sinh." Luật sư Mã giọng điệu bình thản ngắt lời Trịnh Tu.

Sau đó nói: "Tôi đã có đầy đủ bằng chứng cho thấy ngài và vợ ngài đã nɠɵạı ŧìиɧ trong thời kỳ hôn nhân, cho nên ngài không cần giải thích gì với tôi, hôm nay tôi đến đây chính là để thông báo với ngài và phu nhân, hai người đã mất đi tư cách thừa kế tài sản, đây là thư xác nhận, làm phiền ngài ký tên."

Một phần văn kiện được đưa tới trước mặt Trịnh Tu.

Trịnh Tu ngơ ngác nhìn văn kiện, thật lâu sau đó ngẩng đầu nhìn hai người trước mặt, nửa ngày vẫn không lấy lại được tinh thần.

Trịnh Duệ thấy vậy, bất lực mà thở dài, quay đầu nói với luật sư Mã: "Ông xem, ba tôi vui mừng đến mức không định thận lại được."

【 Ha ha ha ha ha ha ——— 】

【 Cậu gọi đây là vui mừng đến mức không định lại thần? Ha ha ha ha, Trịnh Duệ thật biết nói chuyện! 】

Diệp Lạc Dao cười rất vui vẻ.

Cư dân mạng càng cười vui hơn:

"Sảng! Tôi sảng! Đây là báo ứng kiếp này đáng nhất mà tôi từng xem!"

"Ông xứng đáng, ông xứng đáng, vợ chồng hai người đều xứng đáng!"

"Nhưng nhìn bộ dáng này của Trịnh Tu, nếu hắn từ chối ký thì sẽ thế nào?"

Có người nói: "Từ chối ký tên cũng không sao, ngược lại hắn đã mất đi tư cách thừa kế, phần văn kiện này cũng chỉ là một phần tuyên bố xác nhận, dù sao ký cũng chẳng sao."

Nhìn đến đây, cư dân mạng rốt cuộc cũng tỉnh táo lại.

"Cho nên Trịnh Duệ gọi luật sư Mã tới là cố ý?"

Diệp Lạc Dao vui vẻ.

【 Các người mới biết à! 】

【 Hôm nay Trịnh Duệ phát trực tiếp, không phải là vì phát trực tiếp phần sau sao! 】

【 Ăn dưa ấy mà, phải có đầu có cuối đúng không? 】

Sau khi biết được sự thật, cư dân mạng tức khắc càng thêm vui vẻ, phấn khởi hô lên:

"Trịnh Duệ! Cậu là thần của tôi!"

"Cảm ơn nghĩa hiệp phần sau của cậu!"

"Tôi thật sự quá kích động, đây là lần đầu tiên chủ dưa chủ động cho tôi xem phần kết!"

"Được được được, trước đó vốn định unfollow, hiện tại tôi không unfollow nữa!"

Phòng trực tiếp náo nhiệt, không khí hòa hợp.

Trịnh Tu trong phòng bệnh nhìn văn kiện trước mặt toàn thân phát run, nhưng Trịnh Duệ căn bản không cho hắn thời gian hồi thần, trực tiếp đứng dậy nói: "Con còn có việc, ba đợi lát nữa ba nhớ ký tên đấy, con sang phòng bên cạnh trước."

Nói xong, Trịnh Duệ trực tiếp đứng dậy cầm lấy điện thoại dẫn luật sư Mã sang phòng bệnh kế bên.

Vừa tới hành lang, còn không đợi Trịnh Duệ mở cửa phòng bên cạnh liền nghe thấy một tiếng hét giận từ từ phía sau: "Trịnh Duệ ——— mày tên súc sinh ——."

Trịnh Duệ cười khẽ một tiếng, không chút để tâm bước vào phòng bên cạnh.

Vừa mở cửa, quần chúng liền nhìn thấy Trang Lâm ngồi trên giường, thần sắc đau thương, cạnh giường còn có một người đàn ông đang ngồi nắm lấy tay bà ta an ủi, kết quả nghe thấy tiếng động sau lưng, người đàn ông lập tức đứng dậy đi ra ngoài ban công.

Diệp Lạc Dao nhướng mày khi nhìn thấy cảnh này:

【 Không phải chứ? Đã là lúc nào rồi, tình nhân của Trang Lâm còn dám tới chăm sóc bà ta? 】

Cư dân mạng trong phòng trực tiếp cũng trợn mắt:

"Vậy ra bình thường bọn họ đều to gan như vậy?"

"Các người quang minh chính đại, càng chứng tỏ trước kia tôi như kẻ ngốc!"

"Đáng chết! Hai vợ chồng các người đều không phải thứ tốt lành gì!"

Trang Lâm hiển nhiên cũng không ngờ Trịnh Duệ vậy mà sẽ đến vào thời điểm này, sắc mặt bà ta khẽ biến: "Mày tới làm gì ——."

"Mẹ, mẹ yên tâm." Trịnh Duệ cắt ngang bà ta, trên mặt đều là ý cười: "Con sẽ không quấy rầy người thân mật với người tình đâu, con chỉ cùng luật sư Mã tới đưa cho mẹ một phần văn kiện thôi."

Nhắc đến luật sư Mã, dòng máu khắp người Trang Lâm đều trở nên lạnh lẽo, bà ta không dám tin nhìn về phía sau Trịnh Duệ, quả nhiên nhìn thấy luật sư Mã đã lâu không gặp.

"Phu nhân, ngài ký tên đi." Nói rồi, luật sư Mã đặt văn kiện xuống cạnh Trang Lâm.

Làm xong những chuyện này, Trịnh Duệ nói: "Vậy ngài tiếp tục, con không quấy rầy mẹ nữa."

Trịnh Duệ xoay người đi ra ngoài, vừa đi vừa không quên nói: "Xem, tôi thật biết săn sóc, biết không nên quấy rầy mẹ tôi."

Diệp Lạc Dao cười khùng.

【 Đúng! Đâu ai chu đáo bằng Trịnh Duệ cậu! 】

【 Trang Lâm và Trịnh Tu đều tức đến mức nằm trên giường rồi, cậu còn không quên mang theo một túi muối lớn, rắc muốn lên toàn bộ vết thương trên người bọn họ. Sắp ướp ra hương vị thơm ngon luôn rồi! 】

Trịnh Duệ đi tới cửa phòng, đang định đóng cửa, không ngoài dự đoán nghe thấy tiếng gào thét thảm thiết của Trang Lâm từ bên trong: "Trịnh Duệ! Mày là tên súc sinh! Tao mẹ nó năm đó không nên sinh đứa con khốn nạn như mày ——."

m thanh thực lớn, phòng phát sóng nghe thấy rõ ràng.

Lúc này, Trịnh Duệ cười nhẹ nói với quần chúng trong phòng phát sóng: "Xem ra mẹ tôi cũng rất vui khi tôi tặng một phần quà cho bà ấy."

Nói xong, không đợi quần chúng trong phòng phát sóng phản ứng, Trịnh Duệ trực tiếp ngắt trực tiếp.

Diệp Lạc Dao thật sự cười sắp nghẹn thở rồi.

【 Trịnh Duệ thật biết ăn nói ha ha ha. 】

【 Rất tốt, tôi vô cùng thỏa mãn! 】

Dưới lầu ba Hoắc mẹ Hoắc cũng gật đầu.

Bọn họ cũng vô cùng thỏa mãn, ăn dưa này thật sự vô cùng sảng khoái!

Không chỉ ăn tại hiện trường, còn ăn được phần sau.

Cũng kích động vui vẻ đương nhiên còn có cư dân mạng.

Nếu sau này mỗi dưa đều hoàn chỉnh như này, cư dân mạng không dám tưởng tượng bọn họ sẽ có bao nhiêu hoạt bát thoải mái!

Thậm chí không ít cư dân mạng còn nhắn riêng với Diệp Lạc Dao.

"Chủ dưa, sau này ăn dưa chỉ dựa vào cậu!"

"Diệp Lạc Dao, giàu có thì đừng quên nhau, ăn dưa nhất định phải dẫn chị theo!"

(*) Nguyên văn — 苟富贵勿相忘: Một thuật ngữ tiếng Trung có nghĩa là "Nếu một ngày tôi trở nên giàu có, tôi sẽ không quên mọi người."

"Ngày mai cậu sẽ bắt đầu ghi hình tống nghệ kỳ thứ hai đúng không? Có dưa không?"

Có rất nhiều cư dân mạng gửi tin nhắn riêng, số lượng tin nhắn riêng của Diệp Lạc Dao đã lên tới 999+. Cho nên Diệp Lạc Dao không có cách nào xem hết tin nhắn, nếu như để cậu xem đến tin nhắn cuối cùng, nói không chừng cậu thật sự sẽ trả lời một câu ——

"Có."

Với thể chất xui xẻo của Tần Diệu, khách mời mới tới làm sao có khả năng không có dưa được?

Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Lạc Dao sắp phải lên may bay.
« Chương TrướcChương Tiếp »