- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp
- Chương 36
Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp
Chương 36
Sau đó đạo diễn gọi bọn họ vào sân, cô ấy có rất nhiều chuyện cần phối hợp. Ngay từ đầu, cô ấy vốn không để ý đến lớp trang điểm của thí sinh, đột nhiên cảm giác có thứ gì kỳ quái thổi qua, cô ấy trợn tròn mắt, muốn kêu người nọ quay lại nhưng không kịp nữa rồi.
Khanh Hoan đã bước vào ánh đèn sân khấu.
Phấn mắt màu bạc lập lòe giống như kiểu đánh bóng đặc biệt của bộ xương khô và đôi môi màu tím.
Cô đang mặc bộ quần váy phong cách cổ trang màu trắng rất hợp với vũ đạo, dưới làn váy là đôi chân dài và thẳng như trong truyện tranh, trắng đến phát sáng.
Nếu không xem phần đầu thì là cực kỳ đẹp.
Cả người đạo diễn đều không khỏe nhưng Khanh Hoan lại cảm thấy rất tốt, còn nghiêng đầu, chớp mắt cười với cô ấy.
Sau đó tự hào ngẩng cao gương mặt nhỏ, quay đi quay lại rồi cong cong mi mắt với khán giả dưới sân khấu.
Cả người tỏa ra hào quang tự tin rằng “tôi đẹp đến ngây người”.
Khán giả dưới sân khấu: …
Bộ xương khô môi tím này là ai?
Tại sao lại cười xán lạn với bọn họ như vậy?
Thịnh Minh Huyên cười nhạt, Khanh Hoan đúng là có đa dạng đủ trò để khiến anh ta chú ý đến cô.
Hai cố vấn còn lại, một người là ngôi sao nhí mới ra mắt, là em trai quốc dân chưa thành niên đã có hàng chục triệu fan - Việt Thụ; một người là thực tập sinh ở nước ngoài, hai năm trước mới ra mắt theo nhóm, vừa ra mắt đã nổi như cồn, năm nay về nước để phát triển nữ vương vị trí center - Thẩm Dao Tinh.
Các cô gái trên sân khấu đều trẻ trung, xinh đẹp, chỉ có Khanh Hoan là giống bộ xương nhỏ vui vẻ, cực kỳ bắt mắt.
Việt Thụ mím môi, giống như muốn ổn định lại hình tượng thiếu niên lạnh lùng của cậu ta nhưng thật sự không nhịn được nữa: “Phì.”
Thẩm Dao Tinh lại đi theo con đường mạnh mẽ, phóng khoáng, cố tình trang điểm rất đậm, tuy tuổi nhỏ nhưng khí chất đầy đặn, cô ấy không đồng tình mà liếc nhìn Việt Thụ, nghĩ thầm sao cậu ta có thể không nghiêm túc trong lúc thi đấu như vậy...
Ánh mắt của cô ấy và Khanh Hoan với vẻ mặt hứng khởi giao nhau,
Khuôn mặt vặn vẹo run lên, giữa môi bật ra một tiếng: “Ha.”
“Thiếu Nữ Vinh Diệu” được phát sóng trực tiếp trước, sau đó được biên tập thành chương trình dài hai giờ rồi đăng lên app.
Sóng bình luận đã bắt đầu bùng nổ từ lúc Khanh Hoan bước lên sân khấu:
[Tôi dựa theo phương pháp bài trừ để xác định bộ xương khô bành trướng đến sắp bay lên là Khanh Hoan.]
[Tôi cảm thấy Khanh Hoan bị thợ trang điểm chỉnh á, nếu là tôi thì tôi đã khóc từ lâu rồi, nhưng cô ấy lại cười vui vẻ như vậy. Hu hu hu, làm tôi càng đau lòng cho cô ấy hơn.]
[Lầu trên đừng ụp nồi cho thợ trang điểm, hậu trường đều được tung ra hết rồi. Thợ trang điểm cho Khanh Hoan là người có tiếng tăm nhất, hơn nữa thời gian trang điểm của cô ấy lâu hơn người khác. Thầy cô đã cố gắng hết sức rồi, chỉ tiếc là Khanh Hoan không xứng thôi!]
[ĐM! Sao Khanh Hoan lại xấu như vậy?! Bạn cùng phòng của tôi còn nói cô ấy đẹp, đẹp cái rắm á! Lát nữa có thể đừng quay con ma lem này không?! Ông đây nhìn thấy cô ấy là muốn nôn ra luôn!]
Đạo diễn nhìn nhận xét bôi nhọ Khanh Hoan của sóng bình luận thì lắc đầu, thở dài.
Cuộc thi của bọn họ được xếp hạng dựa vào độ hot.
Cho dù Khanh Hoan nhảy tốt đến mấy thì gương mặt này cũng sẽ làm hỏng cái duyên với người qua đường, không ai bỏ phiếu cho cô thì vẫn vô dụng.
Đạo diễn đã chuẩn bị cho việc Khanh Hoan sẽ bị loại rồi.
Thí sinh trên sân khấu đều chuẩn bị sẵn sàng, ánh đèn mờ đi, âm thanh quỷ dị, biến hóa khôn lường vang lên.
Khanh Hoan vốn đã nhảy tốt rồi, nay lại được lớp trang điểm vừa ý buff nữa, cả người như bay lên, vòng eo mảnh khảnh mềm mại như không xương, mũi chân nhẹ nhàng, thật sự tựa như thiếu nữ tha hương đang dạo chơi trong thế giới kỳ quái.
Ngây thơ, lãng mạn lại tinh ranh, xảo quyệt.
Sặc sỡ như bươm bướm lại quyến rũ như yêu tinh.
Khán giả lúc trước thề son thề sắt sẽ tuyệt đối không xem cô đều rất thơm, dường như trên người Khanh Hoan có nam châm, hấp dẫn ánh mắt của bọn họ.
Vị trí center trở nên không còn ý nghĩa, Khanh Hoan di chuyển vị trí đến chỗ nào thì nơi đó là vị trí long lanh nhất.
Ngay từ đầu Thịnh Minh Huyên đã nhìn Chu Noãn Noãn, nhưng không biết tự khi nào, tầm mắt của anh ta đã rong ruổi theo Khanh Hoan.
Mà thậm chí anh ta cũng chẳng ý thức được mình đang nhìn Khanh Hoan.
Việt Thụ, bởi vì thành danh khi còn niên thiếu nên đã xuất hiện tâm lý chán ghét đối với giới giải trí, không còn hứng thú với bất cứ thứ gì. Hôm nay đến đây chỉ để ứng phó việc thông báo, vốn là thiếu niên không chuẩn bị nghiêm túc gì, giờ phút này đang ngây ngốc nhìn Khanh Hoan.
Lúc mọi người đang xem say mê, Khanh Hoan giơ cánh tay lên, tay áo rộng phất qua mặt. Anh quay phim lại quay cận cảnh, gương mặt bộ xương khô mỉm cười với bọn họ.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp
- Chương 36