Chương 11

Ngày hôm sau quả nhiên là một ngày nhiều mây, mây đen trên bầu trời mang lại cảm giác u sầu dai dẳng.

Bữa sáng chỉ có một ít rau xanh và thực phẩm bổ sung dinh dưỡng, cộng thêm một bát cháo nhỏ, trong nháy mắt Lâm Tân Độ đã mất đi một nửa niềm vui sống.

[Ngài có thể đặt đồ ăn ngoài.]

Có biết bao cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào căn biệt thự, trước mắt lại còn đang thiếu nợ. Lâm Tân Độ nói: "Kiếm tiền là quan trọng."

Sau khi gửi lời mời kết bạn ngày hôm qua, cậu không liên lạc với Ngu Dập Chi nữa, coi như là một lần lạt mềm buộc chặt.

Sau khi tính toán chênh lệch múi giờ, cuối cùng Lâm Tân Độ cũng thực hiện cuộc gọi video đầu tiên vào cùng thời điểm với ngày hôm qua.

Tích tích...

Cậu kiên nhẫn chờ đợi phản hồi.

...

Nước H.

Là nam chính của "Ánh trăng nơi chân trời", chắc chắn Ngu Dập Chi là một kẻ yêu đương mù quáng, nếu không anh ta sẽ không làm được chuyện tìm thế thân ở khắp mọi nơi như vậy. Tuy nhiên, do lấy bối cảnh "cái chết trẻ" của ánh trăng sáng nên sự khôn ngoan của Ngu Dập Chi chỉ thể hiện ở việc tìm thế thân, mà thế thân lại không thể can thiệp vào quyết định của anh ta nên bản chất Ngu Dập Chi vẫn là một người coi trọng sự nghiệp, tính cách lố lăng.

Lúc này Ngu Dập Chi đang nhắm mắt nghỉ ngơi nhưng trong đầu vẫn đang suy nghĩ kế hoạch. Anh ta có khát vọng mạnh mẽ để chứng tỏ bản thân và hy vọng có thể dẫn đầu thông qua lần thu mua này.

Một phần mong muốn thể hiện này đến từ gia đình của anh ta nhưng phần lớn là đến từ anh trai Ngu Húy của mình.

Ngu Húy tên ban đầu là Ngu Huy, do bị bệnh từ nhỏ nên bà cụ khi còn sống đã cảm thấy cái tên này thật xui xẻo, cách phát âm nghe như ánh sáng còn sót lại của mặt trời lặn. Tuy nhiên, có một câu nói rằng nếu tùy tiện đổi tên mà đổi không hay sẽ làm tổn hại phúc khí, vì thế đã điều hòa lấy một chữ "Húy", có nghĩa là che khuất, hy vọng giấu đi được bệnh tật dày vò.

Có thể thấy, bà cụ là người tương đối mê tín nên mới bảo ba mẹ Ngu Húy đưa Ngu Dập Chi về nhà họ Ngu làm con nuôi vì bát tự.

Tuy nhiên, không giống như cơ thể yếu đuối kia, Ngu Húy làm việc rất tàn nhẫn, một khi đã đưa ra quyết định là sẽ tấn công với sức mạnh như sấm sét.

Ngu Dập Chi thua kém đối phương về mọi mặt.

Vụ thu mua hiện giờ rất quan trọng, vất vả lắm anh ta mới giành cơ hội để phụ trách toàn bộ, vào thời điểm này không cho phép có một chút sai sót nào.

“Chỉ cần việc thu mua này được thực hiện tốt, mình có thể lọt vào mắt của mấy lão già trong ban giám đốc...”

Nằm ngửa trên chiếc ghế gỗ đắt tiền, Ngu Dập Chi rất mệt mỏi nhưng không thể ngủ được.

Rè rè... Điện thoại rung lên không ngừng.

Hình đại diện nhấp nháy trên màn hình vô cùng thu hút sự chú ý.

Khi anh ta nhận ra đó chỉ là thế thân thì tay anh ta đã đặt trên nút kết nối.

Đã kết nối video thành công...

Một khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp xuất hiện trên màn hình điện thoại.

Ngu Dập Chi hơi nheo mắt lại, hôm đó anh ta dẫn cậu về biệt thự thì vội đi công tác, không biết có phải là ảo giác hay không nhưng anh ta luôn cảm thấy đối phương có chút khác với lần đầu họ gặp nhau.

Bên kia Lâm Tân Độ cũng nhìn kĩ nam chính.

Không cần phải đề cập đến ngoại hình của Ngu Dập Chi, là một người đàn ông đẹp trai với các góc cạnh sắc nét, ngay cả mái tóc cũng có cảm giác ngang ngạnh giống như trong cơ thể anh ta có sinh lực không thể cạn kiệt.

Lâm Tân Độ vô thức so sánh với người đàn ông trong video ngày hôm qua.

Là nam chính, Ngu Dập Chi có từ trường tự nhiên mạnh mẽ nhưng cảm giác mang lại cho cậu thực sự không tốt bằng người đàn ông gầy gò xanh xao ngày hôm qua.

"Tôi không thích những người khôn vặt thích đùa giỡn." Giọng nói của Ngu Dập Chi kéo Lâm Tân Độ ra khỏi sự so sánh.