Vì vậy chỉ ậm ừ nói: “Ta, tối qua ta không ngủ ngon, có hơi buồn ngủ nên muộn chút mới đi, các ngươi đi trước đi.”
…
Đợi mọi người cũng đã tản đi gần hết, Chiêu Chiêu mới ra khỏi học đường, tìm người nghe ngóng phương hướng và vị trí của Tuyết Tiêu Cung. Tiểu tiên quan giúp cậu chỉ đường nở nụ cười có hàm ý: “Tiểu tiên hữu dự định bái Trường Uyên Quân Thượng làm thầy sao?”
Dù sao đối phương cũng là một người xa lạ, Chiêu Chiêu liền thẳng thắn gật đầu.
Tiên Quan nói: “Vậy tiểu tiên hữu này phải cố gắng lên, năm nay đệ tử chọn Trường Uyên quân thượng không ít đâu.”
Chiêu Chiêu nghĩ, đương nhiên ta cũng biết, cũng đã chuẩn bị chu toàn xong. Ngoài mặt cậu lại nói: “Nghe nói tiêu chuẩn khảo hạch của quân thượng rất nghiêm khắc, tu vi của ta yếu, gia thế thế cũng không tốt, sợ là hoàn toàn sẽ không lấy được cơ hội, vì vậy tùy tiện thử một lần, làm một người qua đường mà thôi.”
Tiên quan cười hiền hòa nói: “Tiểu tiên hữu không cần nản lòng như vậy. Mặc dù ta không biết tiêu chuẩn khảo hạch cụ thể của Trường Uyên quân thượng, nhưng nếu như lo lắng về vấn đề gia thế, tiểu tiên hữu thật sự đã nghĩ nhiều rồi. Quân thượng chọn người tài, từ xưa tới giờ chỉ xem trọng tài năng và đức tính chứ không xem trọng huyết thống. Năm đó khi quân thượng thống lĩnh thiên binh chinh chiến khắp nơi, cấp dưới phần nhiều cũng là tướng lĩnh bần hàn, rất nhiều thế gia tiên tộc không hài lòng với hành động của quân thượng, cảm thấy quân thượng cố ý chèn ép thế lực thế gia, còn từng dâng sớ tới chỗ thiên quân. Vì vậy có lẽ khi chọn đệ tử, quân thượng cũng sẽ không coi gia thế là tiêu chuẩn khảo hạch duy nhất đâu, nghe nói lần chọn thầy này, có không ít đệ tử tiên tộc nhỏ yếu có xuất thân bình thường đều chọn quân thượng đấy.”
Chuyện này không khác lắm so với dự đoán khi trước của Chiêu Chiêu.
Quả nhiên Trường Uyên là người duy nhất trong ba vị thượng thần có khả năng không để ý tới xuất thân của cậu nhất.
Chiêu Chiêu uống được viên thuốc an thần, nói cảm ơn với tiên quan, cũng lấy từ trong tay áo ra hai viên linh thạch, nhét vào trong tay tiên quan, còn muốn nghe ngóng thêm chút sở thích của Trường Uyên.
Tiên quan lại trả linh thạch lại cho Chiêu Chiêu, cười tủm tỉm nói: “Trường Uyên Quân Thượng quanh năm đều ở Tuyết Tiêu Cung, trừ nghị sự quan trọng trong Châu, được mời ra ngoài tham gia hội nói chuyện hoặc là trong tam giới có đại yêu làm việc xấu thì gần như là không ra khỏi cửa cung. Nói ra không sợ tiểu tiên hữu chê cười, ta vào Nhất Thập Tứ Châu đã gần ba ngàn năm mà tổng cộng cũng chỉ từng gặp quân thượng ba lần mà thôi, sao có thể biết được sở thích của quân thượng chứ. Huống hồ Trường Uyên quân thượng chưởng quản hình phạt của tam giới, thân là quan hầu hạ, tại hạ cũng không dám thu nhận “quà” của đệ tử mới dưới mí mắt của quân thượng đâu”