Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

The Run

Chương 6

« Chương TrướcChương Tiếp »
Sau hồi biến mất trong nháy mắt tại cảng Los Angeles, David Jane cùng hai thuộc hạ thân cận hiện tại đang ở trên xe ô tô con màu đen sang trọng, Robert cùng Lin ngồi đằng trước, Jane ngồi đằng sau. Bà ta vắt chéo chân, một tay khoanh trước ngực, tay còn lại dùng hai ngón trỏ và ngón giữa kẹp điếu thuốc lá. Rít một hơi thật mạnh, Jane hà hơi thuốc ra khiến trong xe tràn ngập mùi thuốc của ả.

"Bà chủ, tên nhóc ban nãy.."

Robert còn chưa nói dứt lời, đôi mắt sắc bén của Jane đã nhìn thẳng ra kính chiếu hậu, khiến cho hắn lập tức biết thức thời mà ngậm miệng.

Tâm trạng bà chủ của hắn đang không tốt, tốt nhất là không nên làm ra bất cứ hành động ngu dốt gì.

Hắn ta liếc ánh mắt sang bên phía ghế phụ, người phụ nữ tóc ngắn tên Lin kia đang nhìn ra ngoài cửa kính xe, ánh mắt cô ta vô hồn nhìn màn đêm bao trùm lấy con đường mà bọn hắn đang đi.

Con đường mà Robert đang lái xe đi là đường đi đến trụ sở chính của tổ chức mà Jane làm chủ.

Từ cảng Los Angeles đi tới đó phải đi qua hai cây cầu dài với những hàng cây nối tiếp nhau dàn sang hai bên lề đường. Tiếp đến là đi qua con đường bằng phẳng sang trọng xen kẽ các tòa nhà cao tầng không nhìn thấy đỉnh.

Khi đi tới câu cầu thứ hai, vừa đúng lúc nhìn thấy tòa nhà cao tầng rộng lớn đầu tiên của con đường tiếp theo thì đột ngột có một bóng đen đứng ngay từ phía xa xa có ý chặn đầu xe của họ. Robert đang căng thẳng với sự im lặng đến rợn người ở bên trong xe thì hắn nhìn thấy bóng đen phía trước, giật mình một cái, ánh mắt hắn chợt chuyển sang chế độ lạnh lẽo đầy sát khí nhìn.

Thấy có sự hiện diện đột ngột nào đó, Lin cũng nhìn thẳng về phía bóng đen kia. Còn đằng sau, David Jane vẫn bình thản hút nốt điếu thuốc còn đang dang dở trong tay.

"Đâm thẳng đi."

Giọng nói trầm thấp hơi khàn khàn của bà ta lạnh lẽo đưa ra mệnh lệnh.

"Rõ."

Tốc độ xe không những không giảm mà còn tăng lên gấp mấy lần tốc độ chạy ban đầu. Cho đến khi khoảng cách giữa ô tô và bóng đen kia chỉ còn cách vài trăm mét, ánh đèn xe chiếu thẳng vào bóng đen đó. Lộ rõ mồn một bộ dáng cậu thiếu niên ban nãy đang cầm kẹo mυ"ŧ ăn đến ngon lành.

Là nó?

Robert nhíu mày nhìn kẻ trước mắt, cái đau rát dưới khoé mắt ban nãy nhói lên, sự khát máu muốn gϊếŧ người bên trong hắn lại bùng phát, hắn đạp mạnh ga, trong mắt hằn lên tia máu phi thẳng tới thiếu niên với tốc độ chóng mặt.

"Hừ.. ngu xuẩn!"

Chỉ thấy cậu ta khẽ thì thầm một cái, cậu xoay người ba trăm sáu mươi độ tạo thành đường cong hoàn mỹ, khi chiếc xe lao đến nơi, cú đá tử thần giáng xuống từ trên cao hướng tới phía

Mũi xe thẳng tắp không động tác thừa.

Rầm..

Lực từ cú va chạm giữa hai bên tác động mạnh mẽ tới nỗi đầu xe ô tô nát bét, chiếc xe bị phá nát ở phần đầu không nhìn ra hình dạng gì.

Cậu thiếu niên kia sau khi giáng cú đá từ trên trời xuống phá huỷ đầu xe ô tô thì chợt đứng lại, hai tay cậu ta đút vào túi áo, miệng vẫn ngậm cây kẹo mυ"ŧ, cậu ta quay lưng về phía chiếc xe. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào bộ dáng ba kẻ trước mặt.

"Gan đấy, nhưng rốt cuộc mày cũng chỉ có như vậy?"

Trước mặt cậu ta là David Jane đang đứng trước với hai thuộc hạ Robert và Lin phía sau. Bà ta ngậm điếu thuốc sắp hết nói. Hai tay bà ta vẫn để khoanh trước ngực.

"..."

Cậu thiếu niên không trả lời lại câu nói của ả, cậu ta đứng yên im lặng như người bất động, hai tay vẫn đút vào túi áo, miệng vẫn ngậm cây kẹo mυ"ŧ, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cả ba kẻ kia. Sự im lặng đến đáng sợ giữa những kẻ nguy hiểm chết người lại bắt đầu.

Trong màn đêm, khi mà bóng tối đang bao trùm xung quanh ngóc ngách. Chỉ có ánh đèn ô tô bị phá nát ban nãy nhấp nháy nhấp nháy chập chờn phía sau cậu thiếu niên. Bóng dáng bốn con người nhìn nhau với vẻ lạnh lẽo kèm theo sự chết chóc đến rợn người.

Đột nhiên, Robert cảm thấy có điều gì đó không đúng, hắn ta nhanh chóng ra hiệu cho Lin tiến lên phía trước để xử lí tên nhóc kia. Sau đó bà chủ và hắn sẽ ngay lập tức trở về trụ sở. Lin gật đầu, cô ta tiến về phía trước.

"Bà chủ, kẻ này nên để cho tôi."

Lin cúi đầu cung kính nói.

David Jane hà hơi thuốc cuối cùng rồi ném đầu thuốc còn lại xuống đất, bà ta xoay người bước đi và không trả lời lại câu nói của cô ta. Lin đã hiểu ý, cô ta tiến về phía trước thêm bước nữa, rút ở thắt lưng ra hai khẩu súng lục bạc chĩa về phía của cậu thiếu niên. Đôi mắt vô hồn ban nãy giờ đã hằn lên tia máu với sát khí vô cùng dày đặc, giờ gϊếŧ người đã đến.

Ở khoảnh khắc trận đấu tay đôi giữa hai bên đang chuẩn bị bắt đầu, David Jane và Robert cũng quay người chậm rãi đi về phía sau. Thì đột ngột từ trên cao đáp xuống trước mắt bà ta là một con bướm đêm màu tím kì dị.

Robert ngước nhìn lên, trên cao của tòa nhà chọc trời đang có thứ gì đó đang chầm chậm đáp xuống đây.

Khi ánh mắt của hắn đã định hình được đó là gì, thì trước mặt Jane đã xuất hiện thêm hai ba con bướm đêm màu tím nữa.

Phía trên là bóng dáng một người phụ nữ với mái tóc đen đang bay theo hướng gió, khoác trên mình chiếc áo khoác da dài tay bóng màu đen dạng croptop ngắn đến dưới vòm ngực, bên trong là áo croptop ngắn bó sát để lộ vòng eo mảnh mai, nước da trắng mê người và đôi môi đỏ mọng tô màu son cherry như mời gọi người đến thưởng thức. Cô ấy giống như từ trên cao bay xuống với sự nhẹ nhàng tinh tế đến kì dị, xung quanh cô xuất hiện cả một đàn bướm đêm màu tím dường như đang cuốn lấy người phụ nữ kia.

Ở khoảnh khắc người phụ nữ ấy chân chạm đến đất, đàn bướm tản ra chỉ còn vài con bay xung quanh đậu nơi đầu ngón tay của cô, ánh mắt cô không hề để ý hay nhìn về phía của hai người bọn chúng, mà cô ấy chỉ nhìn con bướm đang đậu trên ngón tay thon dài trắng trẻo của mình.

Robert nhìn người phụ nữ kia không chớp mắt, hắn không phải là bị dáng vẻ của cô ta mê hoặc, mà hắn cảm thấy kẻ này, sắp gϊếŧ chết hắn.

Ngược lại, David Jane vẫn bình thản ung dung liếc mắt nhìn về phía người phụ nữ kia, bà ta khoanh tay trước ngực, con rắn độc như bà ta trước giờ không hề biết sợ là gì, bởi vì..

Mà bên này, khi cậu thiếu niên trong nháy mắt cảm nhận được sự xuất hiện của người phụ nữ xinh đẹp nguy hiểm kia, cậu nhếch miệng, một tay đang đút túi áo đưa lên cầm cây kẹo.

Cộp..

Tiếng viên kẹo và cây kẹo tách rời nhau vang lên. Hành động này giống y hệt như khi cậu ta rạch một đường trên mặt của Robert.

Lin với vẻ mặt chết chóc cũng đang nhìn chằm chằm từng hành động của cậu.

Mục tiêu, khóa chặt.
« Chương TrướcChương Tiếp »