Chương 6: Cố tổng

Sáng thứ hai Hướng Ly và Cố Diễn cùng nhau ra ngoài, Hướng Ly đi ngân hàng, Cố Diễn trở về tòa nhà Dung Thịnh.

Hai năm trước, Hướng Ly tốt nghiệp đại học đã vào phòng tài chính ngân hàng Cửu Đại, công việc an ổn ổn, cuộc sống thuận lợi.

Cô cảm thấy xem như an ổn thuận lợi đi, dù sao có thể gả cho tổng giám đốc Cố mà mọi người đều ngưỡng mộ, công việc ổn định còn đẹp trai. Điều quan trọng nhất là có tiền, rất giàu có, quá giàu có!

Tài xế Ngô Địch như thường lệ đỗ xe cách ngân hàng còn một con phố, Hướng Ly xuống xe đi bộ về phía ngân hàng. Trước khi đi, cười tủm tỉm nói với Cố Diễn một câu: "Cám ơn Cố tổng đang bận trăm công nghìn việc vẫn đưa tôi đi làm. ”

Mỗi ngày đều là câu này, Cố Diễn nghe xong đều bật cười, dùng ánh mắt ý bảo cô đi mau.

Đợi đến khi Hướng Ly băng qua đường, Cố Diễn bảo Ngô Địch lái xe.

Hướng Ly vừa trở lại văn phòng ngồi xuống, đồng nghiệp bên cạnh Đỗ Thiến liền tới gõ cửa: "Tháng sau sẽ đến tổng bộ Tô Thành học tập, mỗi bộ phận một suất, chủ nhiệm Vương của bộ phận các cậu đăng ký tên cậu rồi đấy ”

Làm việc ở ngân hàng cách công tác lâu lâu liền phải đi học thêm, Hướng Ly đều đã quen, khiêm tốn cười đáp ứng Đỗ Thiến một câu: "Bộ phận các cậu là cậu đi sao, đến lúc đó cùng nhau a. ”

Đỗ Thiến vang lên một cái: "Đang có ý này. ”

Buổi trưa tan tầm, vốn Hướng Ly cùng đồng nghiệp bộ phận hẹn ăn cơm, Tần Tình đi công tác từ nơi khác trở về gọi điện cho cô nói đã lâu không gặp, trưa hôm nay cùng nhau ăn một bữa cơm.

Chọn nhà hàng lâu năm gần ngân hàng lớn, lúc Tần Tình đến còn mang theo một cái vali nhỏ.

Vội vã gặp cô như vậy, Hướng Ly đoán Tần Tình khẳng định tìm cô có việc.

Quả nhiên, mới lên đồ ăn không bao lâu, Tần Tình tiến vào vấn đề chính: "Hôm nay ở ga xe lửa cậu đoán xem tớ đã nhìn thấy ai? ”

Hướng Ly bình tĩnh uống một ngụm canh, ngước mắt lên: "Ai vậy? ”

Tần Tình nói một tiếng, nói cô: "Cậu không thể biểu hiện tò mò một chút sao? ”

Hướng Ly gật đầu.

Hướng Ly buông thìa xuống, vẻ mặt vội vàng giữ chặt tay áo Tần Tình: "Trời ạ, cậu nhìn thấy ai rồi, mau nói cho tớ biết đi, tớ rất muốn biết! ”

Tần Tình bị cô chọc cười, trầm mặc một chút, trên mặt khôi phục đứng đắn: "Tớ nhìn thấy Cố Hằng. ”

Vừa định lấy đũa gắp thức ăn, tay Hướng Ly dừng lại giữa không trung, sau đó gắp cho mình một miếng sườn, không cho là đúng: "Chắc về nghỉ phép ”

Tần Tình ừ một tiếng: "Lúc ấy anh ta cùng chiến hữu đi cùng nhau, tớ cũng đi lên nói với anh ta vài câu. Anh ta sẽ ở lại một tuần để dự sinh nhật ba anh ta ”

Hướng Ly cắn sườn, ăn không mùi.

Ba Cố Hằng là chú Hai của Cố Diễn, chú hai anh tổ chức sinh nhật, ý tứ là nhà họ Cố muốn tụ tập, đến lúc đó cô cũng phải đi cùng Cố Diễn.

Thật là chán.

Hướng Ly nhíu nhíu mày, chỉ cảm thấy ngực có chút nghẹn.

Tần Tình nhìn cô: "Làm sao vậy? ”

Hướng Ly lắc đầu: "Cậu nói xem sao tớ lại xui xẻo như vậy, hết lần này tới lần khác lại thành gả cho anh trai Cố Hằng! ”

Ngoài miệng nói giọng điệu nhạt nhẽo, tựa như đang chửi bới một chuyện xui xẻo gì đó vậy, nhưng Hướng Ly và Cố Hằng dù sao cũng ở cùng một chỗ nhiều năm, Tần Tình không tin cô thật sự nhạt nhẽo như vậy.

Vì vậy, cô hỏi, "Cậu vẫn nhớ anh ta?" ”

Hướng Ly bĩu môi: "Không ”

Tần Tình: "Nghiêm túc à? ”

Hướng Ly cười: "Cậu nghĩ là tớ nói đùa với cậu đấy à”

Là không muốn, suy nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa gì. Dù sao cũng đã lập gia đình, cũng không thể nằm trên giường Cố Diễn, lúc bị Cố Diễn đặt dưới thân làm mãnh liệt, trong lòng còn nhớ thương em họ anh.

"Kết hôn với Cố Diễn là tốt rồi"

"Nhìn cậu như vậy, tớ cũng yên tâm."

Tuy rằng Tần Tình không biết được hướng Ly nói có bao nhiêu phần chân thật, có lẽ đến Hướng Ly cũng không rõ ràng là mình còn yêu Cố Hằng hay không, nhưng kết hôn với Cố Diễn hơn một năm nay, ngoại trừ lúc mới bắt đầu náo loạn muốn chạy trốn, sau khi bị bắt về liền nghĩ thông suốt, Hướng Ly nên ăn nên uống, cuộc sống thật sự rất tốt.

Tần Tình hôm nay mới đi công tác trở về, có một ngày nghỉ, vốn cùng Hướng Ly hẹn buổi tối đi xem phim.

Nhưng trước khi tan tầm Hướng Ly nhận được điện thoại của Ngô Địch, nói là tối nay tiên sinh có tiệc rượu cần dẫn phu nhân tham dự.

Hướng Ly bất đắc dĩ, đành phải gọi điện thoại cho Tần Tình: "Không thể đi cùng cậu rồi, Cố tổng phải dẫn Cố phu nhân ra ngoài xã giao. ”

......

Hôm nay cũng không biết Ngô Địch uống nhầm thuốc gì, hay là nói Cố tổng chỉ đa là, hắn thế nhưng lái xe đến cửa ngân hàng!

Hướng Ly từ tòa nhà đi ra nhìn thấy chiếc xe kia, giống như gặp quỷ, vạch mà chạy tới mở cửa xe: "Mau đi mau đi! ”

Cô cũng không muốn phô trương như vậy, bị người ta biết chồng cô là người sáng lập tập đoàn Dung Thịnh kiêm CEO Cố tổng giám đốc, cô nhất định sẽ trở thành đối tượng bát quái để họ trà dư tửu hậu sau bữa cơm.

Hướng Ly luôn luôn khiêm tốn, cũng không phải nói cô nhất định phải giấu diếm, là cô đã từng chứng kiến miệng của những nhân viên trong ngân hàng có bao nhiêu độc, phàm là đồng nghiệp nữ nào có bạn trai có điều kiện tốt hơn một chút, lấy chồng quyền thế một chút, các cô ấy có thể thiên biến vạn hóa cho một vạn câu chuyện “Nữ nhân hạ tiện ham vinh hoa phú quý quỳ liếʍ phú hào”

Sợ hãi, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

Hướng Ly thắt dây an toàn, thái độ thân thiện hỏi Ngô Địch: "Tài xế Ngô, bình thường không phải đều đỗ xe ở con phố đối diện sao? ”

Ngô Địch cười cười, giải thích: "Phu nhân, chiều nay lúc tôi đến đây vốn là muốn dừng bên kia, kết quả không cho dừng lại, nói là đang làm thanh chắn quản lý chặt chẽ đường phố không cho dừng xe. ”

“......”

Hướng Ly không còn lời nào để nói.

Về đến nhà, Hướng Ly xách theo chiếc váy Cố Diễn bảo Ngô Địch mang về cho cô lên lầu thay.

Hướng Ly mở hộp lấy váy ra, đang định mặc vào người thì đột nhiên dừng động tác.

Hình như Cố Diễn rất không thích cô mặc quần áo hở hang, mỗi lần đều mua cho cô loại lễ phục trước sau đều kín mít. Hướng Ly nhíu mày, ném cái thứ trong tay ra, quay sang phòng thay đồ lấy ra chiếc váy đen dưới đáy tủ của mình.

Cô cơ hồ có thể tưởng tượng được mặt của tổng giám đốc Cố nhìn thấy cô mặc lễ phục lộ lưng xuất hiện trước mặt mọi người lạnh lùng cỡ nào, ngẫm lại thật đúng là làm cho người ta vui vẻ.