Chương 5

Ngày hôm sau vừa tỉnh dậy liền nhìn thấy Phương Lâm gửi tin nhắn cho tôi.

Phương Lâm: [Bạn gái lừa dối, anh em phản bội, dạ tiệc hoá trang 1:1, vừa khiêu vũ vừa nghe kế hoạch báo thù.]

Khóe miệng tôi giật giật.

Cái quỷ gì đây?

Tôi: [Nói tiếng người.]

Phương Lâm: [Tối thứ hai tuần sau ở toà Đức Nhã phòng A106 có một buổi dạ tiệc, anh không có bạn nhảy, xin em đó.]

Anh ấy còn gửi cho tôi một cái meme chó con hai mắt đẫm lệ.

Tay chân tôi luôn không nghe theo điều khiển của tôi, vừa khiêu vũ lập tức dễ bị luống cuống tay chân.

Từ sau khi học trung học cơ sở cùng bạn cùng khiêu vũ đạp đến chân người ta sưng phù, đến bây giờ tôi không còn đi gây tai họa cho ai nữa.

Tôi: [Người nhảy với em lần trước vẫn còn ở ICU.]

Phương Lâm: [Anh chưa từng ở ICU, cũng muốn thử xem.]

Tôi: ...

Thử xong thì tèo luôn.

Sau khi đến trường, Phương Lâm dạy tôi khiêu vũ.

Sau khi tôi giẫm lên chân anh lần thứ năm.

Anh im lặng một lát rồi nói: "Người bạn kia của em ở ICU thế nào rồi? Chân có thể đặt xuống đất chưa?"

"..."

Tôi thẹn quá hóa giận nện anh một cái.

Ngày hôm sau anh dứt khoát đổi sang một đôi giày dày hơn.

Sau đó nói với tôi: "Không sao rồi, hôm nay em cứ việc giẫm thoả thích, anh không tin anh không dạy được em."

Sự thật chứng minh, tôi vẫn rất thông minh.

Sau vô số lần giẫm vào chân Phương Lâm, rốt cục đã học được.

Nghe Hứa Dao nói trong khoảng thời gian này Hứa Châu luôn bận rộn chuyện ở phòng làm việc ngoài trường.

Tôi chợt nhận ra mấy ngày không thấy bóng dáng anh đâu.

Mấy ngày nay Phương Lâm dạy tôi khiêu vũ, không gặp cũng tốt, gặp nhau hai người lại muốn c.ấu x.é nhau.

Trước dạ tiệc một ngày, Hứa Dao ấp úng kêu tôi dạy cậu ấy bài khiêu vũ gần đây Phương Lâm dạy tôi.

Tôi nháy mắt hoá thân thành Conan, híp mắt nhìn cậu ấy, "Cậu nhất định có việc giấu tớ, nói mau."

Hứa Dao đảo mắt né tránh, "Hả? Đâu có."

Cái dáng vẻ này nhìn một cái tôi lập tức nhìn ra có gì bất thường?

Tôi bổ nhào lên người cậu ấy chọc lét, "Không có? Họ Hứa này, trẫm thấy ngươi không thành thật, có phải muốn được ban thưởng nhất trượng hồng đúng không?"

(*) “Nhất trượng hồng” là một trong thập đại hình phạt trong hậu cung, được bên Thậm hình ti ( nơi trừng phạt cung nhân ) ưa chuộng nhất, hình phạt này chuyên được các nương nương phạt “lũ nô tài không biết điều”. Nhất trượng hồng là lấy một thanh gỗ dài 3 trượng, dày 5 phân đánh mạnh vào phần thân dưới, đánh đến khi nào cơ thể thành một “dải hồng sắc” mới dừng lại.

Hứa Dao vẫn không thể chịu được sự tr.a t.ấn của tôi.

"Ai nha, chính là có một đàn em tìm tớ làm bạn nhảy, đàn em kia rất đẹp trai, nên tớ liền đồng ý."

"Đàn em, được nha Hứa Dao, trâu già gặm cỏ non."

Hứa Dao cười gật gật đầu, "Cũng như nhau."

Dạ tiệc kết thúc, Hứa Dao liền cùng đàn em kia hẹn hò.

Sau đó hai người bọn họ cả ngày quấn lấy nhau.

Tôi là bạn thân của Hứa Dao cũng sắp bị hai người bọn họ nhét cơm ch.ó đến căng bụng.

Điều khiến tôi bất ngờ chính là sau khi Hứa Châu biết Hứa Dao yêu đương, không chỉ không nói gì cậu ấy, mà còn cho thêm tiền tiêu vặt cho cậu ấy.

So với sự phản đối kịch liệt lần trước đối với tôi, tôi còn tưởng rằng lần này hắn nhất định phải tàn nhẫn chia rẽ hai người bọn họ.

Buổi tối đi ngủ đều mơ thấy Hứa Châu cầm thẻ, khí thế hung hăng nói với đàn em kia: "Năm trăm vạn, rời khỏi em gái của tôi."

Kết quả không có chuyện gì xảy ra.