Chương 47

Lang Kiêu biết rõ, nơi tiêu hồn nhất của nữ nhân này chính là miệng, nhưng Lang Kiêu vẫn muốn làm qua bên dưới của cô trước. Nếu không Lang Kiêu sẽ thật hoài nghi, nếu hắn không tìm thấy được nữ nhân nào tốt hơn Đào Mật, vậy chẳng lẽ cả đời này, hắn chỉ có thể hưởng dụng miệng của nữ nhân?

Tống Tử thong thả đem thứ trong miệng nhổ ra, hôm nay chính là ngày để cô hốt cú lớn, nửa tháng nay, cô đã làm qua với Lang Kiêu 4 5 lần rồi. Cũng đến lúc thu hoạch được thứ gì đó chứ nhỉ?

Cô trườn đến bên thân thể Lang Kiêu, cách lớp quần áo, xoa bóp cho hắn.

Lang Kiêu tâm trạng lúc này rất nóng nảy, Đào Mật nghỉ hơn nửa tháng, hắn cùng nữ nhân khác lên giường nửa tháng nay đều không có cảm giác thoải mái. Thậm chí đến cả Tống Tử mệnh danh là kỹ thuật giường chiếu lợi hại, bất quá cũng như vậy thôi.

Tống Tử quấn quýt lấy hắn, "Lang thiếu, em có xem qua một đôi khuyên tai, anh mua cho em nhé..."

Lang Kiêu gật đầu "Bao nhiêu tiền?" Hắn đương nhiên biết mình không thể chơi gái mà không tốn phí, Tổng Tử so với Đào Mật ở phương diện này giỏi hơn nhiều, hắn có thể biết rõ ràng Tống Tử muốn cái gì, đồ trang sức, tiền bạc, thẻ hội viên, mấy thứ vật chất đó hắn đều có thể cung cấp được.

"Giá cũng không đắt lắm, cũng bằng bộ mỹ phẩm lần trước anh mua cho em thôi."

Lang Kiêu gật gật đầu, "Ngày mai anh bảo thư ký chuyển tiền cho em, tự em đi mua đi, anh bận việc, không đi với em được."

Tống Tử vui vẻ, trả thù lao trực tiếp thế này thật tốt, cô đi mua đôi khuyên tai, còn dư tiền, cô sẽ tự giữ lại!

Rời khỏi Tống Tử, Lang Kiêu đi ra khỏi khách sạn, đã quá nửa đêm rồi, nghĩ về nhà cũng không có gì thú vị, hắn liền đi đến quán bar. Nơi đó thường có đám bạn bè của hắn tụ tập.

Còn Đào Mật lúc này ở nhà, cũng đang nghĩ đến Lang Kiêu. Không, không, sai rồi, cô không phải nghĩ Lang Kiêu, cô chỉ là đang nghĩ đến nam nhân! Nam nhân nào cũng được!

Đào Mật đi ngủ sớm, Đào Nhuỵ không trở về, chị ấy ở ký túc xá công ty. Cô nằm mơ, trong mơ cô đang bị Lang Kiêu mạnh mẽ xỏ xuyên. Tỉnh lại, hạ thân đã ướt dầm dề, nhưng, cô lại không có cảm giác cao trào. Giống như đã đủ màn dạo đầu, chỉ cần chờ người đến an ủi. Đào Mật xấu hổ đưa tay vào trong qυầи ɭóŧ, sờ đến cánh hoa ướŧ áŧ, cô học theo bộ dáng Lang Kiêu, xoa nắn tiểu đế và cánh hoa.

"Ư..." Có nước chảy ra... nhưng vẫn không đủ.

Đào Mật duỗi một ngón tay vào, trước đến nay cô chưa từng làm qua chuyện này, Đào Mật đỏ mặt, may là trong phòng đang tối thui, may là không có ai biết.

Khi cô đυ.ng tới hoa huyệt nóng bỏng của mình, cảm giác được chỗ đó chặt chẽ, đây là cái mà Lang Kiêu gọi là cực phẩm? Đào Mật tự phỉ nhổ, nữ nhân nào mà không có cái này? Thực tế cô còn cảm thấy mình không tốt! Vì quá dễ dàng bị khıêυ khí©h. Nhưng rất nhanh, cô phát hiện ra một điểm khác không tốt trên cơ thể mình.

Bởi vì cô không đạt được cao trào.

Ngón tay đâm vào rút ra nửa ngày, ngoại trừ dâʍ ɖị©ɧ chảy càng ngày càng nhiều, cùng với cảm giác căng tức, thì không còn cảm giác nào khác.Đào Mật bất đắc dĩ ngồi lại, dang rộng hai chân, âm môi cọ vào tấm chiếu, Tuy nhiên, vẫn không được, người cô đổ đầy mồ hôi, cơ bắp siết chặt, nhưng chỗ đó của cô thì không có động tĩnh gì. Những cơn co giật có thể dễ dàng ập đến khi cô ở cùng Lang Kiêu cũng không xuất hiện, cô thử nhắm mắt lại, tưởng tượng cô đang ngồi trên mãnh thú của Lang Kiêu, để hắn ra ra vào vào trong cô. Tuy nhiên thực tế mang lại chỉ là một cảm giác còn trống rỗng hơn.

Đào Mật khóc, cắn gối nằm lỳ trên giường, người đầy mệt mỏi, trong cơ thể không đạt được thoả mãn, nó như một lọ chứa, không thể lấp đầy nếu không có Lang Kiêu.