Chương 3

Nhã Nhã vội vàng cởi hết quần áo, cô xuống suối ngâm mình, chịu đựng cơn đau co thắt từng cơn, lục phủ ngũ tạng như nứt ra rồi ráp lại. Đến khi mở mắt lần nữa, quả nhiên, cả vùng suối mà cô đang ngâm đen ngòm một khoảng, chả nhẽ cô đã sớm bị người ta hạ độc thủ. Bởi từ khi sinh ra, cơ thể cô vốn ốm yếu, khó nuôi, ba ngày bệnh một trận nặng, hai ngày một trận nhẹ, lại không có mẹ ruột bên cạnh. Nếu không có hai ma ma hết lòng bảo vệ, e là cô đã sớm quy thiên.

Nhã Nhã cô cũng là người thiện, ác phân rõ. Ai đối tốt với cô thì cô sẽ hết lòng trả lại, còn những ai đối xấu với cô, muốn hãm hại cô, thì cô sẽ không để chúng được yên ổn.

Sau khi ngâm mình xog, Nhã Nhã bắt đầu tham quan phủ đệ trong không gian. Cô đi từng nơi, phát hiện phủ đệ vô cùng rộng lớn, nhưng không có gì cả. Chỉ có vài quyển sách thuốc, sách dạy võ và mấy thanh đao, kiếm, cung tiễn, nỏ,...và nhiều loại vũ khí khác.

Nhã Nhã mở mấy quyển sách thuốc xem. Bên trong nêu rất rõ cách xem mạch, bốc thuốc, triệu chứng, từng bài thuốc,...cô đọc đến say mê. Đến khi đứng dậy thì chân đã tê rần. Nhã Nhã sợ cũng đã trễ nên xếp sách lại, ra ngoài phòng ngủ. Nhưng hình như bên ngoài còn rất sớm, không khác lúc cô trở về là mấy. Vậy chẳng lẽ là không gian trong ngọc bội chẳng lẽ là tĩnh. Nhã Nhã thử vài lần, phát hiện đúng như cô nghĩ, như vậy cô sẽ có nhiều thời gian để chuẩn bị, trước mắt cô cần song song rèn luyện sức khỏe, học y thuật, tích góp của cải, tối nay chính là thời cơ cô ra tay.

Nếu Nhã Nhã nhớ không nhầm thì, lúc cô trở thành linh hồn đi theo Lâm Bội Châu, vô tình cô đã nghe Lâm Thị Lang nhắc lại mọi chuyện với hiền tế của ông ta, năm đó ông ta đã liều mạng cất giấu hoàng kim ở phủ đệ, vào đúng ngày định thay đổi hôn sự, nhờ vậy mới trợ giúp được Thừa tướng. Hôm nay chính là sau khi xác định để cô gả thay, có phải Thừa tướng sẽ đến không. Nhã Nhã muốn tìm hiểu thông tin một chút.

"Lý ma ma, người có đó không". Nhã Nhã vội gọi với ra ngoài.

Một lát sau, một bà lão xách theo giỏ thức ăn đến, hôm nay trong giỏ có một chén cháo trắng và một chén thịt nhỏ, thêm một đĩa rau, đây là bữa ăn của Nhị tiểu thư trong phủ, cũng không khá hơn nha hoàn là mấy.

"Lý ma ma, có phải hôm nay nhà ta có khách quý không. Bình thường làm gì ta lại được ăn thịt chứ".