Hơn một canh giờ nghỉ ngơi cũng đã trôi qua. Trận chung kết cũng sắp sửa được bắt đầu. Mọi người háo hức chờ đợi một trận đấu đỉnh cao giữa hai tuyển thủ mạnh nhất thế hệ trẻ của Hạ Lâm hiện nay. Ai sẽ là quán quân? Người đó sẽ là đệ nhất nhân trong thế hệ trẻ và là đệ nhất nhân của Hạ Lâm trong tương lai không xa. Cả vạn người đang hò hét để cổ vũ cho trận đấu và cũng là để thỏa lòng mong đợi bấy lâu. Không lâu sau, tiếng hò hét lắng xuống nhường chỗ cho tiếng hô của trọng tài chính vang lên:
"Trận chung kết giữa hai tuyển thủ Hào Nam của Trịnh gia và Dương Nhất của Dương gia được bắt đầu."
Hai người cùng rút kiếm ra làm lễ chào hỏi và xúc thế cho chiêu kiếm đầu tiên của mình. Dương Nhất vừa bước vào trận đấu đã lấy ra kiếm pháp mạnh nhất của mình bởi vì hắn đã chột dạ khi xem trận đấu bán kết thứ nhất và đã xem trọng Hào Nam hơn rất nhiều. Kiếm pháp mạnh nhất của hắn chính là "thất dương kiếm phổ" - kiếm pháp trấn tộc của Dương gia. Phẩm giai của kiếm pháp này là huyền giai thượng phẩm. Kiếm phổ này có bảy chiêu thức, dùng dương cương của kiếm giả để phát huy uy lực mạnh nhất của các chiêu thức nên gọi là "thất dương kiếm phổ". Dương Nhất mới chỉ luyện thành năm chiêu đầu của kiếm phổ này.
Hào Nam không dùng quy tắc phá kiếm pháp nhưng vì hắn rất dễ nhìn ra điểm yếu của các chiêu thức do đối phương phát ra nên không tới nửa khắc thời gian, năm chiêu kiếm do Dương Nhất thi triển ra đều bị hắn phá tan. Một phần cũng vì kiếm pháp này mang tính dương cương nên chủ yếu các đòn tấn công là dùng cường lực để trấn áp, trèn ép đối thủ. Cái gì cương hay cứng quá cũng dễ gãy, dễ vỡ. Vì vậy chỉ cần nhìn ra điểm yếu của chiêu thức thì việc phá giải nó không có gì khó. Mấu chốt hay khó ở chỗ làm sao nhìn ra điểm yếu, điểm sơ hở của loại công pháp hay kiếm pháp mang tính dương cương này. Điều này lại là sở trường, là điểm mạnh của Hào Nam.
Phá xong năm chiêu kiếm mạnh nhất của Dương Nhất, Hào Nam biết đối phương không còn kiếm pháp nào đáng để hắn rèn luyện nữa nên hắn đã dùng thân pháp kỳ diệu để áp sát luyện tập cận chiến. Hắn đã xem Dương Nhất dùng đấu pháp cận chiến với Lý Minh Nhiên nên hắn biết ở đại hội lần này không còn ai mạnh hơn đối thủ này trong lĩnh vực cận chiến; xứng đáng để hắn rèn luyện một phen.
Hai người càng đánh càng hăng, tốc độ ra đòn như vũ bão và điểm sơ hở của cả hai xuất hiện rất nhiều. Hào Nam không hề khắc chế những điểm yếu này của đối phương và hắn cũng không cần để ý đến điểm yếu của mình luôn. Hắn muốn để đối phương dồn mình vào thế ngàn cân treo sợi tóc để phản ứng tự vệ của hắn sẽ phát triển lên một tầng cao mới.
Cuộc chiến diễn ra hơn bảy mươi hiệp, do tốc độ quá nhanh nên mỗi người đã xuất ra hơn hai trăm chiêu. Dương Nhất đã bị xuống sức, những đường kiếm đã có dấu hiệu chệch choạc. Hào Nam đang định dùng một trảm để kết thúc trận đấu thì Dương Nhất đã thu kiếm nhận thua:
"Xin đa tạ vì đã nhường! Ta nhận thua."
Toàn trường im phăng phắc, một nhịp thở, hai nhịp thở rồi ồ lên: "Quán quân Hào Nam", "đệ nhất Hào Nam", "Hào Nam vô địch".. Không một ai kìm nổi sự sung sướиɠ, họ đồng thanh hô to. Mọi tầng lớp bách tính nhiệt liệt đón chào kết quả này như đón chào chủ nhân mới của vùng đất này vậy. Vì họ hiểu rằng, ngày ấy không còn xa nữa. Đặc biệt là các thành viên của Trịnh gia, niềm vui vỡ òa! Hào Nam sẽ là cao thủ số một, là đệ nhất nhân của Hạ Lâm. Trịnh gia sẽ vươn lên làm chủ thực sự của Hạ Lâm này. Thế cục này đã định không ai có thể thay đổi được nữa.
Mọi người của Dương gia không vui nhưng cũng chẳng buồn. Từ trước đến giờ họ vẫn luôn là gia tộc đứng thứ hai trong ba gia tộc. Kết quả này không làm thay đổi gì về thế cục đối với gia tộc họ. Họ vẫn luôn đề cao tinh thần như Dương Nhất nói: "Chẳng nhất thì nhì, thứ ba không chịu". Đặc biệt là tỷ lệ khai thác mỏ và phân chia khu vực quản lý họ được ba thành thì không khác mấy so với chia đều cho cả ba nhà. Họ bằng lòng với kết quả này cũng như là họ bằng lòng với hiện tại.
Còn Lý gia thì thế nào? Xin thưa, Lý gia đã có phương án cho trường hợp "không nhất thì bét" rồi. Chẳng qua không phải là thời điểm này mà thôi.
Đại hội đã có kết quả, hai vị trưởng lão của học viện Bồ Đề và Hằng sơn phái đã cho lập khế ước phân chia địa bàn quản lý và tỷ lệ khai thác mỏ quặng để các bên cùng điểm chỉ xác nhận. Mọi việc diễn ra hết sức thuận lợi và được kết thúc tốt đẹp.
Trịnh gia đã chuẩn bị từ trước cho sự kiện động trời này, một bữa tiệc thịnh soạn đã được chuẩn bị chu đáo từ vài ngày trước. Lão tổ Trịnh Tấn Khánh đã đứng ra mời hai vị trưởng lão và bốn đệ tử nội môn của học viện Bồ Đề và Hằng Sơn phái. Đồng thời lão tổ cũng mời đại diện của hai gia tộc Lý gia và Dương gia. Dương gia vui vẻ nhận lời và đã kéo cả đoàn đến Trịnh gia dự tiệc mừng. Lý gia không vui vẻ gì nhưng cũng không thể thua chị kém em được.
Trước cửa phủ của Trịnh gia, người được phân công đón khách hô to:
"Trưởng lão Lương Đình Câu và hai nội môn đệ tử Hứa Văn Hán, Ninh Thanh Tú của học viện Bồ Đè tới."
"Trưởng lão Trần Quang Hà và hai nội môn đệ tử Hàm Nghi, Hoài An của Hằng Sơn phái tới."
"Dương gia lão tổ Dương Hoành, gia chủ Dương Bá, thiếu chủ Dương Lăng, mười vị trưởng lão và các tuyển thủ tham dự đại hội cùng tới."
"Lý gia lão tổ Lý Công Thành, gia chủ Lý Công Tiễn, thiếu chủ Lý Công Tiêu, mười hai vị trưởng lão và các tuyển thủ tham dự đại hội cùng tới."
Toàn bộ khách quý đã được đón tiếp ân cần và bố trí chỗ ngồi lịch sự, trang trọng đều rất vui vẻ ngồi vào vị trí được bố trí và chờ đợi tiệc lễ chính thức được bắt đầu.
Lão tổ Trịnh gia, gia chủ và Hào Nam cùng đi chào hỏi một lượt rồi lão tổ Trịnh Tấn Khánh trịnh trọng tuyên bố buổi lễ được bắt đầu. Sau khi yến tiệc được đưa lên đầy đủ là đến các tiết mục ca kỹ, múa xòe hoa..
Không khí vui vẻ diễn ra được chừng một canh giờ, lão tổ Lý gia Lý Công Thành đưa ra chủ ý muốn đem hai thành vừa nhận được từ đại hội cùng Trịnh gia đổ ước đánh cược:
"Trước đây không lâu, thiếu chủ Hào Nam của Trịnh gia đã cùng Tiêu nhi của Lý gia ta đổ ước phân chia thị phần của hai gia tộc về lĩnh vực đan dược và binh khí. Kết quả Hào Nam thắng và đã chiếm lĩnh bảy thành thị phần của lĩnh vực này. Hôm nay Trịnh gia ta cũng muốn dùng biện pháp này để phân chia lại địa bàn quản lý và tỷ lệ khai thác mỏ quặng với Trịnh gia. Không biết Trịnh gia và quý vị có ủng hộ hay không?"