Sau thời gian chiến đấu qua gần hai mươi chiêu, Hào Nam mới áp sát được đối thủ. Hắn dùng một quyền đánh bay đối đối phương ra khỏi lôi đài, kết thúc trận đấu.
"Mình lại gặp nhau rồi. Trận này ta và ngươi không quan trọng ở kết quả. Ngươi tính sao?" Đối thủ trận thứ ba của Hào Nam là thiếu chủ Lý gia Lý Công Tiêu. Hắn vui vẻ hỏi.
"Ta hy vọng được chiến hết mình một trận, dù sao cũng khó có cơ hội chiến một trận công bình với nhau. Ngươi thấy đúng không?" Lý Công Tiêu chiến ý dâng cao nói
"Tốt! Vậy thì chiến." Hào Nam đồng ý chiến.
Hai người đều lấy ra kiếm của mình và cùng lao vào cận chiến. Hào Nam muốn tôi luyện khả năng thực chiến, đặc biệt là cận chiến. Hắn mặc dù không vận dụng tứ thức liên hợp và cộng hưởng nhưng dù sao hắn cũng tu luyện từng thức đạt tới cảnh giới khá cao nên cảm thụ một cách linh mẫn với mọi mối nguy hiểm xung quanh vài chục trượng. Chính nhờ vào sự linh mẫn này đã giúp phản xạ có điều kiện của Hào Nam đã đạt đến cấp độ nhanh, nhạy, chuẩn và tự phát như phản xạ tự nhiên, phản xạ bản năng. Đó là điều tối quan trọng trong cận chiến. Về nội lực, do công pháp "Vạn vật quy nhất" giúp chân khí của hắn tăng cao cả về lượng, cả về chất hơn mấy lần so với người cùng cảnh giới nên chiến đấu với luyện khí cửu trọng như Công Tiêu hắn chỉ cần dùng ba thành công lực cũng đủ nghiền ép đối thủ rồi. Thiếu chủ Lý gia Lý Công Tiêu muốn chiến một trận chiến công bình nhưng thật bất công cho hắn bởi vì đẳng cấp quá chênh lệch. Hào Nam đã có nội lực cao hơn ít nhất một cấp bậc; kỹ xảo cận chiến cũng chênh lệch không kém. Mặt khác hắn chỉ công, không cần để ý đến thủ bởi vì phản ứng tự vệ của hắn đã đạt đến cấp bậc phản xạ bản năng, phản xạ tự nhiên rồi. Khi có nguy hiểm thì cơ thể hắn sẽ tự phát ra phản ứng đối kháng, diệt trừ hoặc tránh né mọi mối nguy hiểm có khả năng gây sát thương.
Chiến đấu chưa được năm mươi chiêu Lý Công Tiêu đã gác kiếm "cam bái hạ phong". Hắn hiểu rõ sự chênh lệch quá lớn không thể bù đắp bằng chiến thuật, bằng kỹ xảo hay bằng mưu mẹo được. Thực lực của Hào Nam không phải luyện khí kỳ có thể tranh phong. Hắn lại dấy lên một nỗi lo, hai luyện khí đỉnh phong của Lý gia có thể đánh bại Hào Nam dành ngôi quán quân không? Rồi hắn lại tự trả lời là không thể.
Trên khán đài, hai vị trưởng lão của học viện Bồ Đề và của Hằng Sơn phái chủ trì đại hội rất để ý dõi theo từng trận đấu của bốn tuyển thủ được đề cử làm hạt giống. Đặc biệt để ý đến tuyển thủ trẻ tuổi nhất đại hội, là hạt giống của Trịnh gia đã thi đấu ba trận toàn thắng. Với đại đa số khán giả trên khán đài và dưới quảng trường, không dễ gì nhìn ra được chiến thuật đá mài dao của Hào Nam nhưng hai vị trưởng lão kim đan kỳ thì lại khác. Họ không chỉ nhìn được ra được thực lực vượt trội của hắn mà còn thấy được tiềm lực vô hạn ở trong con người này. Sau mỗi trận đấu của Hào Nam, hai vị kim đan kỳ này không hẹn mà lại nhìn nhau với cái nhìn dò xét phản ứng của đối phương.
Vòng một đã kết thúc, hai mươi bốn trận đấu đã được trôi qua, tám tuyển thủ đã được vào vòng hai. Cả bốn hạt giống đều vượt qua vòng một. Trong tám người bước vào vòng hai thì có bốn người của Lý gia, ba người của Dương gia và một người của Trịnh gia là Hào Nam. Hắc mã của vòng một này không phải là Hào Nam mà là Dương Tam. Hắn đã vượt qua một tuyển thủ luyện khí thất trọng đỉnh phong của Trịnh gia, một tuyển thủ luyện khí cửu trọng của Lý gia và dành vị trí nhì bảng.
"Hai mươi bốn trận đấu vòng một đã kết thúc. Đại hội tạm dừng thi đấu để nghỉ trưa. Đầu giờ mùi tám trận thi đấu của các vòng tiếp theo được bắt đầu." Trưởng lão Lương Đình Câu tuyên bố đại hội tạm nghỉ trưa.
Dưới quảng trường mọi tầng lớp bách tính luận bàn xôn xao. Người thì cho rằng trong ba vị trí đầu, Lý gia phải chiếm được hai. Dương gia và Trịnh gia chỉ dành được một vị trí còn lại. Người lại quả quyết thiếu chủ của Trịnh gia chắc chắn sẽ dành được một vị trí trong ba vị trí đầu. Một điểm chung giữa bọn họ là người dành quán quân kỳ này trong tương lai không xa sẽ là đệ nhất nhân, thậm chí là chủ nhân của thôn trấn Hạ Lâm này. Vì vậy ai ai cũng rất quan tâm theo dõi diễn biến của đại hội, muốn tận mắt chứng kiến giây phút huy hoàng của một vị đại nhân vật của thôn trấn mình.
Lý gia tụ tập mọi thành viên để bàn chiến thuật cho các trận đấu tiếp theo. Lão tổ Lý Công Thành đưa ra nhận định trước tiên: "Chỉ có hai đối thủ đáng ngại cho Lý gia ta là Dương nhất - luyện khí đỉnh phong và Hào Nam - luyện khí cửu trọng."
"Ta cũng nhìn không thấu thực lực của Hào Nam. Tiêu nhi đã so chiêu với hắn hai lần; con thấy điểm mạnh, điểm yếu của hắn là gì?" Gia chủ Lý Công Tiễn dò hỏi. Đọc 𝙩𝗿𝓾𝓎ện ha𝓎, 𝙩𝗿𝓾𝓎 cập nga𝓎 _ 𝙏R𝓾M𝙏 R𝗨Y𝖾𝘕.vn _
"Hắn không có điểm yếu hoặc là con chưa đủ mạnh để hắn bộc lộ điểm yếu của mình. Phản xạ tự vệ của hắn đã đạt cấp độ như phản xạ bản năng. Dù gặp phải tình huống nguy hiểm cỡ nào, hắn cũng đưa ra phản ứng hóa giải thuận tiện và nhanh chóng. Điểm mạnh của hắn có thể là rất mạnh. Những lần chiến đấu với hắn con chưa thể ép hắn bày ra thực lực chân chính. Các chiêu thức của hắn chưa tới cùng hắn đã thu chiêu. Đẳng cấp chênh lệch quá lớn. Hổ thẹn! Hổ thẹn!" Công Tiêu mang vẻ mặt đượm buồn đáp lời.
Toàn bộ mọi thành viên của Lý gia nghe Công Tiêu nói mà giật mình. Bọn họ xem Hào Nam thi đấu ba trận cũng chỉ cảm giác mơ hồ thấy có vẻ cao thâm khó lường nhưng có lúc lại tùy tiện, thô thiển. Mọi người trao đổi rất kỹ về thực lực chân chính của Hào Nam và cuối cùng cũng đưa ra kết luận là: "Thà tin lầm là hắn mạnh, cũng không nên chủ quan khinh địch để phải ăn quả đắng." Đó là kết luận cuối cùng của lão tổ Lý gia.
Dương gia cũng hội họp để bàn luận về những trận đấu tiếp theo của đại hội. Dương gia lại khác với Lý gia luôn đặc biệt coi trọng thực lực của Hào Nam do gia chủ Dương Bá đã từng ăn quả đắng của hắn. Riêng chỉ có hạt giống Dương Nhất vẫn luôn tự tin và cao ngạo. Hắn hùng hồn tuyên bố trong vòng mười chiêu sẽ hạ gục Hào Nam. Hắn vững chắc tin tưởng không nhất thì nhì, thứ ba không chịu. Dương gia cũng không hy vọng nhiều vào hai tuyển thủ còn lại. Bọn họ vào được vòng bát cường là tốt rồi. Dương Tam được coi là hắc mã của vòng một nhưng hắn cũng biết với thực lực của mình không có hy vọng vào được vòng tứ cường, như vậy là đủ rồi. Hắn vẫn một lòng tín phục Hào Nam. Nếu Hào Nam dành ngôi vị quán quân, hắn có quan hệ tốt với tân quán quân thì không ai trong Dương gia lại đi phản đối.