Một số quy tắc phá pháp cũng không phụ thuộc vào lực của chiêu thức phá pháp như quy tắc phá tiễn pháp: Trước tiên cần nghe xem hướng gió và phán đoán ra phương vị của ám khí, ám tiễn đối phương bắn tới. Sau đó mới dùng binh khí để gạt và lái ám khí, ám tiễn bắn ngược trở lại đối thủ. Đối thủ xuất lực càng mạnh thì lực sát thương càng lớn sẽ càng nguy hiểm cho chính bản thân đối thủ. Cái khó của quy tắc này là phải nghe và phán đoán chuẩn phương vị của mũi tên, ám khí được bắn tới. Nếu đối thủ xuất lực càng mạnh thì vận tốc ám tiễn, ám khí càng lớn; thời gian để nghe và phán đoán càng ngắn nên rất khó phán đoán chuẩn xác phương vị của ám tiễn, ám khí. Điều này là khó với người khác nhưng với Hào Nam không hề khó bởi "tứ thức quy nhấ t" của hắn đã luyện đến tiểu thành. Đặc điểm quan trọng nhất tạo nên sự nguy hiểm trí mạng cho đối thủ của hắn khi bị phản đòn là vì vận tốc khi đối thủ bắn tiễn hoặc phóng ám khí với vận tốc xuất phát là nhỏ nhất, khi tới mục tiêu là cực đại nhưng khi bắn ngược lại thì vận tốc xuất phát đã là cực đại nên tính sát thương của ám tiễn, ám khí khi phản đòn đã được tăng lên một bậc. Nếu lại thêm hai yếu tố: Đối phương xuất lực mạnh, khoảng cách gần, như vậy đối phương một đường sinh cơ cũng không có. Quy tắc phá pháp tiễn này còn được Hào Nam đặt cho cái tên riêng: "Gậy ông đập lưng ông".
Trước khi xuất quan, Hào Nam đem bí quyết tu luyện thân pháp "bách lộ hành" của đại đế Thanh Phong ra nghiên cứu và tu luyện. Tu bí pháp này tới đại thành thì có thể tăng nhanh vận tốc di chuyển gấp một trăm lần so với khi không vận dụng bí pháp. Thời gian đến đại hội võ thuật không còn dài nên hắn chỉ tu bí pháp này đạt được nhập môn, tăng vận tốc di chuyển nhanh hơn ba mươi lần thì hắn quyết định xuất quan. Như vậy đợt tu luyện này hắn đã nâng cảnh giới tu vi lên luyện khí cửu trọng, công pháp "tứ thức quy nhất" tầng hai là "nhất thức phá vạn pháp" đã đạt được nhập môn, bí pháp tu luyện thân pháp "bách lộ hành" cũng đạt được nhập môn.
Gia chủ Trịnh Tấn Khang đã cho triệu tập hội nghị chuẩn bị tham gia đại hội võ thuật. Ngoài lão tổ và chín vị trưởng lão, gia chủ còn triệu tập ba thành viên tham gia đại hội là: Mai Hương, Đăng Thái và Hữu Hảo. Hào Nam chưa xuất quan nên vắng mặt. Mọi người đã có mặt đầy đủ, gia chủ đưa ra ý kiến mở màn: "Để chuẩn bị cho đại hội võ thuật kỳ này Trịnh gia ta đã dốc toàn lực để bồi dưỡng cho thế hệ trẻ nhưng cũng chỉ có thể cử ra được bốn thành viên là: Hào Nam, Mai Hương, Đăng Thái và Hữu Hảo. Hào Nam chưa xuất quan nên không biết cảnh giới gì còn Mai Hương là luyện khí bát trọng đỉnh phong, Đăng Thái cùng Hữu Hảo mới chỉ là thất trọng đỉnh phong. Thành tích của Trịnh gia ta lần này có hy vọng gì không? Mời các vị cho ý kiến."
"Nói cho đúng thì đại hội võ thuật kỳ này chỉ có thể trông chờ vào Hào Nam. Ba vị trí đầu ngoài Hắn ra thì ba thành viên còn lại không có hy vọng gì." Lần này người đưa ra ý kiến trước nhất không phải là đại trưởng lão mà là nhị trưởng lão Trịnh Đình Thu.
"Trước khi Hào Nam bế quan lần này tu vi của hắn đã là luyện khí bát trọng. Luyện khí đỉnh phong không phải là đối thủ của hắn rồi. Trịnh gia ta chỉ trông chờ vào một mình Hào Nam nhưng khả năng dành ngôi vị quán quân là rất cao." Đại trưởng lão Trịnh Văn Bác đưa ra đánh giá của mình.
Hội nghị rơi vào trầm lặng một lát thì cửu trưởng lão nói: "Lão tổ, gia chủ và các vị đừng quên thiếu chủ của chúng ta từ khi còn là luyện khí thất trọng thì đã đánh bại gia chủ Dương gia chỉ bằng ba chiêu và khiến cho Dương gia phải ký khế ước nhượng bộ trong lĩnh vực đan dược và binh khí cho Trịnh gia ta. Đại hội võ thuật kỳ này, nếu không có cao thủ trúc cơ trong thế hệ trẻ dưới ba mươi tuổi của ba gia tộc xuất hiện thì ta tin tưởng thiếu chủ sẽ cầm chắc ngôi vị quán quân."
Hào Nam xuất hiện vừa kịp tham gia hội nghị bàn về công tác chuẩn bị cho đại hội ngày mai. Hắn vừa làm lễ chào hỏi và ngồi vào chỗ ngồi của mình thì gia chủ đã hỏi: "Con đột phá lên luyện khí cửu trọng rồi à? Tốt. Tốt lắm! Lần đại hội này con có nắm chắc dành được ngôi vị quán quân không?"
"Con lần này bế quan tu luyện quyết tâm đột phá bước vào luyện khí cửu trọng không phải là để dành ngôi vị quán quân. Cái con lo là sau khi có kết quả phân chia khu vực quản lý và tỷ lệ khai thác mỏ quặng sẽ có bạo động phát sinh. Nếu hai nhà Lý gia và Dương gia liên thủ cùng tiến thoái, Trịnh gia ta sẽ rất khó đối phó. Bởi vậy con phải đột phá lên cửu trọng, không e ngại trúc cơ sơ kỳ nữa mới nắm chắc làm chủ được tình hình của Hạ Lâm này." Hào Nam với vẻ mặt nghiêm túc và tràn đầy tự tin trả lời.
Mọi người trong hội nghị, kể cả lão tổ và gia chủ đầu tiên là ngớ ra. Sau đó mới bừng tỉnh và mừng rơn. Phần mừng vì thực lực của Hào Nam càng cường đại thì thực lực tổng thể của Trịnh gia càng mạnh lên; phần mừng vì mọi người mới chỉ nghĩ đến kết quả đại hội võ thuật nhưng thiếu chủ đã chuẩn bị kết cục cho cả chương sau rồi. Không ai biết được kịch bản do hắn sáng tác ra đã đến hồi bao nhiêu rồi. Hắn còn là kẻ đa mưu túc chí, ai mà biết được trong hồ lô của hắn bán thuốc gì. Trong Trịnh gia, những kẻ một dạ hai lòng với hắn cũng đã chết tâm ghen ghét, đố kỵ từ lâu rồi. Hắn đã vượt xa cả ngàn dặm còn ghen ghét đố kỵ gì nữa. Thực lực của hắn trước khi bế quan ngoài lão tổ đã không còn ai đối chưởng được với hắn rồi, ai dại gì mà đối đầu, đố kỵ với hắn nữa. Ngược lại, ai cũng mừng thầm vì được đứng cùng đội với hắn. Nếu là kẻ địch của hắn thì chỉ có một kết quả là thê thảm mà thôi. Sau câu trả lời của Hào Nam, mọi người cũng không có ý kiến gì thêm nữa. Mọi người vừa là tin tưởng vào thực lực của hắn, vừa là ngại làm phật ý thiếu chủ nên hội nghị cũng rất nhanh giải tán, chỉ còn lại lão tổ, gia chủ và Hào Nam.
"Con có kế hoạch gì sau khi có kết quả của đại hội?" Lão tổ với vẻ mặt tò mò hỏi Hào Nam.
"Để con lát nữa nghe tiểu đội tam thiên báo cáo, nắm bắt tình hình rồi mới đưa ra chủ ý." Hào Nam trả lời.
Ở hội nghị rời đi, Hào Nam không đến trụ sở của mình ở trung tâm trấn Hạ Lâm mà là ghé qua quán rượu lớn nhất của trấn vừa là để thư giãn sau bao ngày tu luyện miệt mài; vừa là để nắm bắt một ít tình hình trước khi nghe cửu trưởng lão báo cáo về hoạt động của tiểu đội tam thiên.