Chương 8: Lần đầu của hai cô [H+]

Đài Thái Ngữ đưa tay vuốt ve từ trán lướt dọc theo sống mũi cao vυ"t rồi dừng lại cả gan trêu đùa trên cánh môi mỏng tênh của Lập Viễn Sa mà bá đạo:

- "Cơ thể của em, tâm hồn của em và cả cuộc đời này của em, tất cả đều thuộc về Sa."

Dứt lời Đài Thái Ngữ liền kiễng chân chủ động bắt đầu một nụ hôn mới, sâu hơn, lâu hơn và ngọt ngào hơn. Lập Viễn Sa lập tức nhấc bỗng Thái Ngữ lên, để cho đôi chân thon thả của cô bấu chặt vào hông mình, hai tay đỡ lấy vòng ba căng tròn của Thái Ngữ mà đi vào trong.

Nhẹ nhàng đặt Đài Thái Ngữ nằm lên giường, cô xoay người hớp một ngụm rượu vang rồi từng bước tiến lại gần nhoài người đè lên Đài Thái Ngữ truyền những giọt cồn nồng nàn từ trong miệng mình sang cho Đài Thái Ngữ. Thái Ngữ cũng nhiệt tình đón lấy. Lợi dụng lúc Thái Ngữ hé môi chiếc lưỡi ẩm ướt dảo hoặc của Lập Viễn Sa đã nhanh chóng xâm nhập vào bên trong tự ý du ngoạn, từng đợt bị Lập Viễn Sa càn quấy trong khoang miệng là y như rằng lần đó Đài Thái Ngữ bị vắt cạn sức lực. Cái ngào ngạt của vị vang đỏ hòa lẫn với hương thơm từ khoang miệng của đối phương càng làm cho bản thân cả hai đê mê không lối thoát.

- "Ưʍ...a..."

Bàn tay không chịu yên phận của Lập Viễn Sa bắt đầu cuộc hành tẩu vào trong chiếc váy ngắn. Đài Thái Ngữ sướиɠ rân người hưởng thụ chẳng cưỡng ép bản thân che giấu niềm vui sướиɠ.

Rời đi, Lập Viễn Sa liền dời môi xuống mảng xương quai xanh tinh xảo của Đài Thái Ngữ mà để lại trên đó một dấu ngân mê người. Đài Thái Ngữ lập tức nhăn mặt khẽ nỉ non:

- "Đau...Sa..."

Lập Viễn Sa ngẩng cao đầu lên nhìn Thái Ngữ đang mơ mơ màng màng bằng đôi mắt chứa đầy du͙© vọиɠ mà nhanh chóng xuất hiện một nụ cười xấu xa. Thì thầm vào tai người con gái dưới thân mình một câu không thể biếи ŧɦái hơn:

- "Đêm nay em còn đau dài dài."

Dứt lời chiếc áo đáng thương của Đài Thái Ngữ lập tức rời thân, bị cô ném sang một bên không chút thương tiếc. Tuy động lòng ham muốn là thế nhưng lần đầu tránh sao cho được cảnh ngượng ngùng. Đài Thái Ngữ thấy Lập Viễn Sa cứ chăm chú vào thân trên của mình thì hai má ửng đỏ tránh mặt sang chỗ khác khẽ giọng:

- "Sa..."

- "Em muốn tôi nhanh hơn sao?"



Cái âm vực ngày càng trở nên khàn đặc. Lập Viễn Sa chẳng còn đợi được thêm một phút giây nào nữa dạn dĩ luồn ra phía sau mỡ khóa chiếc bra trắng ren quyến rũ, vừa rời khỏi thân chủ thì bộ ngực no đủ tròn đầy đã nhảy dựng lên như mời gọi. Ngắm nhìn cảnh xuân vô hạn trước mắt mà khát vọng trong người càng dâng cao, Lập Viễn Sa nhanh chóng cúi đầu xuống hạt lựu đỏ hồng nhuận mà mυ"ŧ mát, cái thanh âm kí©h thí©ɧ phát ra càng khiến hai cô thêm phần hưng phấn.

Một tay Lập Viễn Sa luồn vào những sợi tóc mềm mại của Đài Thái Ngữ mà vuốt ve tay còn lại đặt trọn lên bầu ngực bốc lửa của Đài Thái Ngữ mà xoa nắn đến không ra hình dạng. Thái Ngữ bấu vào vai cô ưỡn người mà hưởng thụ:

- "Ah...Sa..."

Nghe Đài Thái Ngữ gọi tên mình trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ khóe môi Lập Viễn Sa liền cong lên hoàn mỹ. Ngồi thẳng dậy nắm góc áo croptop cởi phăng ra. Đôi mắt long lanh bị bao phủ bởi một tầng sương mờ của Đài Thái Ngữ liền chớp động nhìn dung mạo bất phàm sát rạt mình mà vẻ thèm thuồng lộ rõ. Cũng chẳng kém cạnh gì, Thái Ngữ bật ngồi theo vòng tay giải phóng chiếc áo ngực ngăn cách. Lập Viễn Sa có chút bất ngờ nhưng rồi cũng nhanh chóng treo lên một nụ cười quỷ dị.

- "Muốn tôi đến vậy sao?"

Cái thanh âm mỗi lúc một thấp đi cùng với làn hơi nóng hổi phả vào tận từng lỗ chân lông khiến cho Đài Thái Ngữ xấu hổ mà quay đi.

Từng mảng da thịt như liền dính vào nhau làm cho nơi tư mật của cả hai ướt đẫm ngứa ngáy đến khó chịu. Lập Viễn Sa liền đẩy Đài Thái Ngữ ngã xuống giường, những sợi tóc vàng óng ả xõa tung khắp đôi gò bồng căng đảo khiến Thái Ngữ càng trở nên quyến rũ, dụ người.

Lập Viễn Sa tức khắc nằm đè lên Đài Thái Ngữ đặt lên cánh môi đó một nụ hôn chớp nhoáng rồi lại dịch chuyển chiếc lưỡi điệu nghệ của mình lên mà liếʍ láp vành tai của Đài Thái Ngữ khiến cô sướиɠ đến tận xương tận cốt, bàn tay kia cũng nào chịu yên đi sâu vào giữa hai đùi Đài Thái Ngữ mà ngạo nghễ ấn nhẹ lên *** *** *** khiến Thái Ngữ cong người rêи ɾỉ.

- "Ưʍ..."

Quá vướng víu nên chiếc váy cản trở cùng với qυầи иᏂỏ đã ướt sũng bên trong cũng nhanh chóng bị Lập Viễn Sa cởi phăng ra, những ngón tay thon dài bắt đầu tiến công vào khu rừng rậm nhiệt đới tươi tốt mà quấy phá.

Toàn bộ chiếc lưỡi ướŧ áŧ vừa liên tục ra vào trên chiếc tai mẫn cảm ngón tay điêu luyện của Lập Viễn Sa vừa công kích liên hồi vào *** *** *** ngự trị vùng chân tâm khiến Đài Thái Ngữ sướиɠ đến rân người. Tốc độ của Lập Viễn Sa ngày một nhanh hơn kết hợp với sự đồng điệu trong từng động tác khiến cho hô hấp của Thái Ngữ trở nên dồn dập, vùng bụng dưới cũng dần trở nên căng tức. Không mấy chốc dòng bạch dịch đã tuôn ra lầy lội khắp ga giường.

- "Aaa..."

Như đã dốc cạn sức sống sau đợt kɧoáı ©ảʍ đầu tiên của đời mình, cơ thể của Đài Thái Ngữ bây giờ đã rũ rượi, nhũn ra như một vũng nước vậy.