Thế Giới Động Vật [Bác Chiến]

8.57/10 trên tổng số 30 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Dịch: Đường Nhỏ Dưới Núi Chỉ là muốn đè quất thỏ thỏ thôi. Chú ý: Có play trong dạng người, dạng thú, có thú play với thú, thú play với người, người play với người. Cẩn thận he. Ngọt!!! ---o0o---
Xem Thêm

Tiêu Chiến hung hăng trừng mắt nhìn sư tử, sau đó quay mặt đi dùng cánh tay run rẩy sờ lấy lỗ nhỏ đang không ngừng khép mở của mình, day day ngoài miệng rồi sau đó đút một đầu ngón tay vào ý đồ tự mở rộng cho mình thật kỹ để lát nữa bớt chịu khổ sở.

Sư tử ghim chặt mắt vào động tác của anh, tròng mắt không hề di chuyển, nhìn một hồi thì chịu không nổi nữa cúi mình há miệng hôn cổ Tiêu Chiến; lật anh lại ép anh quỳ xuống, kéo lỗ huyệt đang khép mở hướng về phía dươиɠ ѵậŧ mình vội vàng vọt vào cùng anh giao phối.

Tay Tiêu Chiến níu lấy ra giường, lần đầu tiên phải tiếp nhận hàng của sư tử, quá sức lớn, gồ ghề lại có gai ngược đâm vào trong huyệt của anh, lúc lui ra còn kéo cả tràng thịt theo, anh chẳng còn chút sức lực nào nằm vật một bên mặc cho sư tử làm gì thì làm, mông nhếch cao hơn để cây hàng kia vào càng sâu.

Cả người anh bị đè bên dưới cơ thể sư tử, trông vô cùng nhỏ bé đáng thương, cho đến tận khi anh khóc nấc, bụng cũng bị cᏂị©Ꮒ đến mức nhô lên, mông ngã ngồi áp sát đám lông của hắn, sư tử dập mạnh hai hòn trứng vào gò mông anh, thỏa mãn rống lên tiếng gầm.

Sư tử lại làm, làm đến mức Tiêu Chiến thè cả đầu lưỡi ra ngoài kêu rên, bụng vừa mỏi vừa xót, bị đâm quá sâu có chút chịu không nổi, hắn muốn đâm đến tận nơi nào chứ, anh cũng không biết nữa.

Cũng có thể là do lỗi giác của kỳ phát tình,bên trong càng lúc càng ra nhiều nước, bị dươиɠ ѵậŧ gân guốc kia dẫn theo lui ra ngoài rồi lại bị đút ngược trở vào. Sư tử khụy chân sau xuống một chút, điều chỉnh góc độ rồi gặm lấy gáy Tiêu Chiến, sau đó hung ác cắm vào.

Trong khoảnh khắc, Tiêu Chiến hiểu được mình không thể tránh được bản tính tự nhiên của loài ăn cỏ, lúc đầu anh còn cự tuyệt nhưng đến lúc này bị con sư tử này không ngừng đòi hỏi, anh như thực sự biến thành một con thỏ, bị sư tử ăn sạch cả xương không sót chút gì, vậy mà còn muốn cùng sư tử đắm đuối trong đợt giao phối vô cùng sung sướиɠ này, cố gắng thít chặt lỗ huyệt, nghe được tiếng hắn gầm gừ trầm thấp bản thân cũng cảm thấy thỏa mãn.

Chỉ bởi anh quá thương Vương Nhất Bác rồi, làm bằng cách thức gì đi nữa cũng khiến anh vui.

" Bự quá... Tuyệt quá...a~~" Tiêu Chiến say mê há to miệng, đầu lưỡi thè cả ra ngoài như thể muốn hớp lấy không khí ngập tràn hương vị giống đực. " Muốn nữa..."

Sư tử duỗi đầu lưỡi nghiêng đầu cẩn thận hôn lấy đầu lưỡi Tiêu Chiến, hôn liếʍ cả khoang miệng, eo như cái máy đầm đất nhún càng thêm mãnh liệt.

Đợt làʍ t̠ìиɦ dữ dội này khiến Tiêu Chiến không kiềm chế được nước mắt, lỗ huyệt phía sau cũng thế không ngừng thít chặt, nơi sâu nhất bị đâm chọt vừa nhanh vừa dữ dội, thiên tính sinh sản giống nòi của sư tử đực vô cùng mạnh khiến hắn bất chấp tất cả mà đâm vào nơi sâu nhất, muốn mở ra lối vào tử ©υиɠ vốn chẳng tồn tại của anh, gấp gáp nhét qυყ đầυ vào sâu bên trong rồi tạo kết, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sánh bắn đầy tràn lối nhỏ chật hẹp, bắn đến mức bụng anh phình lên mà sư tử kia bắn xong rồi lại cần cù tiếp tục một hiệp mới.

Hô hấp của Tiêu Chiến bị sư tử cướp đoạt hết, anh hé mắt ra đột nhiên nhìn thấy ánh đèn trong phòng. Từng vệt sáng xuyên qua in xuống những cái bóng mỏng manh chồng chéo, gần đó còn có rất nhiều thú bông do Vương Nhất Bác dùng hình dạng con người dắt chơi gắp thú thắng được; trên bàn nhỏ có mấy nhành hoa dại không biết tên còn ướt nước lúc Vương Nhất Bác lái mô tô chở Tiêu Chiến đi dạo, hai người nhìn thấy bên đường bèn hái về; còn có cả cái áo thun tùy tay cởi bỏ vứt đấy kia hôm qua Vương Nhất Bác vừa ngoan ngoãn đem giặt, còn có tô cháo đã nguội đặt cạnh đầu giường vốn mỗi ngày đều đặt ở đấy để mỗi sáng sớm thức dậy đùa giỡn nhau một hồi rồi Tiêu Chiến sẽ nằm ườn lười biếng trên giường, nó chính là bữa sáng cho anh lót dạ.

Tiêu Chiến dịu dàng ngoan ngoãn cong eo xuống, đón nhận lấy động tác của sư tử, để hắn dễ dàng vào sâu hơn nữa. " Nhất Bác, anh muốn...a~.. bắn cho anh đi được không..."

Sư tử dùng răng cạ lên da thịt trên gò mông ẩm ướt của anh, cổ họng phát ra những âm thanh gầm gừ trầm thấp, cả người to nặng ép lên cơ thể Tiêu Chiến, mượn trọng lực để có thể tiến vào nơi sâu tận cùng.

Thỏ con ăn cỏ kêu lên thảm thiết, cả người co giật, bị thiên địch úm trong lòng dùng dươиɠ ѵậŧ thô to xỏ xuyên, cắm rút đến nước văng tung tóe, qυყ đầυ cắm đến tận gốc, chầm chậm sưng lớn bên trong xoang huyệt, tạo thành kết, bắn tinh.

Lúc nãy Tiêu Chiến đã bắn một lần, lúc này bị mạnh mẽ bắn vào một lần nữa như thế kí©h thí©ɧ đến lỗ nhỏ càng siết chặt, tựa như si mê quất quýt lấy dươиɠ ѵậŧ, uốn cái eo ướt đẫm lắc lư, thế mà vẫn còn cong mông lên đòi hỏi càng nhiều hơn nữa: "Nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ quá... Ưʍ... bắn cả vào trong rồi... thích quá..."

Cho đến khi sư tử đắm chìm trong cơn cực khoái mà bắn tinh hết, cả người Tiêu Chiến đã như vừa từ trong vũng nước vớt ra, nằm sõng sượt trên giường dồn dập thở, khóe mắt đuôi mày nhiễm ướt dư vị sau trận tình ái thỏa mãn no nê. Anh vốn sinh ra đã xinh đẹp mà mỗi lần đến kỳ phát tình lại càng mỹ miều đến chói mắt.

Sức nặng đè trên cơ thể đột nhiên giảm đi rất nhiều, sư tử biến trở về thành người, Vương Nhất Bác đem chim từ trong lỗ nhỏ đỏ hồng như trái cây chín rục của Tiêu Chiến rút ra, kéo theo đám tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc quánh hắn vừa bắn vào ban nãy trào ra ngoài, sướиɠ đến mức không thể kiềm chế được rên hừ hừ ha ha, phun ra thêm một cụm tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Vương Nhất Bác lôi anh vào lòng ôm lấy, hăng hái liếʍ láp thân thể anh, Tiêu Chiến nhìn thấy hắn như thế đột nhiên phì cười, Vương Nhất Bác còn chưa giấu đi tai cùng đuôi, hai lỗ tai hưng phấn ngoắc ngoắc, đuôi cũng chĩa thẳng lên trời. Tiêu Chiến hôn hôn trán hắn, nói: " Sao em giống chó thế."

Vương Nhất Bác chả thèm quan tâm mình là chó hay là cún, ủn đầu vào lòng Tiêu Chiến, hai cái tai lông xù lắc lư khiến Tiêu Chiến không chịu nổi mà vuốt vuốt nắn nắn.

" Lần sau anh có biến thành thỏ phải nhớ mang theo điện thoại nghe chưa." Vương Nhất Bác rầu rầu nói. " Gọi điện thoại không ai bắt máy, tìm cũng không thấy anh đâu làm em lo gần chết."

" Nhưng mà lúc đó anh không khống chế được mà."

" Em không cần biết!" những lúc như thế này hoàn toàn không nói lý lẽ với Vương Nhất Bác được, nhớ lại móng thỏ hồng xinh của Tiêu Chiến. " Cái móng thỏ của anh vẫn có thế bấm nhận điện thoại được mà."

Tiêu Chiến phản bác không nổi, tay vuốt ve mái tóc mềm mại của cậu, cảm thấy đôi khi em ấy ngốc nghếch như vậy thực ra rất đáng yêu. Sau trận tình ái cả người đều mệt mỏi, Tiêu Chiến đánh một cái ngáp thật lớn, Vương Nhất Bác vội vàng cong đuôi chạy đi lấy khăn giấy lau người cho anh, lỗ nhỏ đã hơi sưng lên, hắn nghĩ một chút rồi cúi đầu thè lưỡi liếʍ liếʍ, nếp thịt hồng xinh đẹp được hắn liếʍ thoải mái giãn ra khiến cả người Tiêu Chiến đỏ lựng lên. Vương Nhất Bác chồm người lên ôm lấy anh " Anh ngủ một lúc đi."

Tiêu Chiến buồn ngủ mơ màng hỏi :" Em không đi làm à?"

" Xin nghỉ rồi! Chẳng phải tại em phải về lo hầu hạ vợ em sao."

Hắn dùng đuôi cuốn cả hai lại " Ngủ tỉnh dậy rồi hẵng quan tâm chuyện khác ha."

Tiêu Chiến gật gật đầu, mí mắt mở không nổi nữa, giọng nhỏ xíu thầm thì một câu " Anh yêu em." rồi ngủ mất.

Vương Nhất Bác vui đến chịu không nổi, kéo chăn đắp lên người cả hai rồi đem Tiêu Chiến đang ngủ mê mệt lật lại hôn hôn anh sau đó tắt đèn. Rèm cửa dày nặng khiến cả căn phòng trở nên mờ mờ tối, không lọt được một tia sáng nào vào. Mà ánh sáng của tình yêu rực rỡ đẹp đẽ hơn cả ánh mặt trời đang đong đầy trong mắt hắn, kiên định đáp lời: " Em cũng yêu anh!"

Vào một buổi sáng của một kỳ phát tình quen thuộc như thế, họ cùng nhau say sưa chìm trong giấc mộng lành.

HẾT

Thêm Bình Luận