Chương 46
Có lẽ đột nhiên nhận thấy được cái gì, Phương Tư Nặc quay đầu nhìn thấy Giang Hiểu Đình tay cầm một phần tài liệu đứng ở ngoài cửa đang giật mình nhìn mình Phương Tư Nặc vội vàng buông tay vợ xuống rồi đứng lên “Hiểu Đình……” một tiếng kêu, Giang Hiểu Đình bị kéo về trong hiện thực, cô ấy nhìn Phương Tư Nặc không biết nên làm sao thì tốt
Giang Hiểu Đình bối rối đứng ở ngoài cửa, ở lại cũng không phải; đi cũng không phải rồi cuối đầu nhìn tài liệu trên tay của mình, âm thầm đưa tay ra ra hiệu muốn đem tài liệu lấy cho Phương Tư Nặc. Phương Tư Nặc không nói nhiều đi về phía trước nhận lấy tài liệu, anh ấy quay đầu nhìn Thư Vân Thanh hôn mê, đeo lên kính râm để trong túi áo rồi đi đến bên sofa trong phòng bệnh, vỗ vỗ lên sofa rồi nói “đóng cửa lại đi! tôi nghĩ…….cô nhất định có chuyện gì muốn hỏi tôi, đúng không?”
Không nhận ra cánh cửa này đóng lại chỉ là để Giang Hiểu Đình bước vào trong khốn cảnh chưa từng có
Phương Tư Nặc nhìn Thư Vân ngủ say, mỉm cười rồi nói “Vân Thanh là học muội thời cao trung và đại học, em ấy và em tôi lúc trước là quen biết nhau…….như vậy cô còn muốn nghe chuyện liên quan đến quá khứ của hai người họ không?” Giang Hiểu Đình nghe thấy câu hỏi của Phương Tư Nặc, giữa môi và răng từ từ run rẫy, nắm chặt lòng bàn tay dường như sắp chảy ra máu, nhưng cô ấy nhắc lên một phần dũng khí mở miệng nói “tôi muốn biết, quá khứ liên quan đến Tư Dao, tôi đều muốn biết hết”
Tư Nặc nhìn nụ cười kiên định của Hiểu Đình dường như thấy được Tư Dao tối hôm đó bất chấp bản thân cứu Hiểu Đình
Nhưng chuyện này chung quy lại, quá khứ thuộc về Phương Tư Dao và Thư Vân Thanh, ai cũng không giấu được, cũng giấu không được
Phương Tư Dao và Thư Vân Thanh quen nhau ở trong khuôn viên trường thời cao trung, thực ra đó chỉ là một một cuộc gặp gỡ, nhưng khi gặp nhau Phương Tư Nặc cũng ở một bên âm thầm quan tâm tất cả, anh ấy cũng là từ đó thông qua phía Tư Dao mà thích Thư Vân Thanh. Chẳng qua chỉ là Phương Tư Nặc từ đầu tới cuối luôn bận rộn sự nghiệp gia đình và học tập, Tư Nặc và Vân Thanh từ đầu đến cuối không có chính thức gặp mặt, cho dù có từng gặp mặt thì ở trong mắt của Thư Vân Thanh từ đầu đến cuối chỉ có Phương Tư Dao
Phương Tư Dao khi đó có lý tưởng, sự nhiệt tình và sự quyến rũ của cô ấy ở trong khuôn viên trường từ trước đến giờ không có đứng thứ hai. Nhưng cô ấy ôn hòa với mọi người cũng không có cùng ai cạnh tranh ác ý, do đó đại bộ phận trong khuôn viên của trường đều vô cùng thích Phương Tư Dao, cũng không ai không biết đến danh tiếng của Phương Tư Dao. Cho đến có một ngày, một đứa con gái hồ đồ xông vào cuộc sống của nhân vật nổi tiếng này
Năm đó Phương Tư Dao năm hai, cô ấy như bình thường đi trong khuôn viên của trường nhưng không biết xảy ra chuyện gì, bổng nhiên trước mắt đυ.ng trúng một đứa con gái dung mạo trên dưới đều thanh tú, hai người đυ.ng trúng nhau, cùng nhau té ngồi trên hành lang
“A !”, “Ai ya !”
Phương Tư Dao còn không kịp hiểu rõ đầu đuôi thì nhìn thấy cô ấy đυ.ng trúng mình, đứa con gái có chút bối rối vội vàng đứng lên xin lỗi “xin lỗi xin lỗi! vừa rồi em đang tìm phòng học, cho nên không chú ý thấy được chị” Phương Tư Dao chống lấy eo, ngẩng đầu nhìn người trước mặt, cũng không có giận mà ngẩng người đến mức dễ thương cười nói” không sao đâu ! em…..là học sinh mới?” cô ấy nhìn thoáng qua mã số sinh viên khóa một trên bảng tên nhỏ, nhẹ nhàng mở miệng nói
Tiểu nữ sinh mơ hồ đó ngẩng đầu lên lại không ngờ thấy được học tỷ nổi tiếng, cô ấy nhất thời vui vẻ lại xông lên ôm lấy Phương Tư Dao cười “woa! tuy tìm không được đường đến phòng học, nhưng trùng hợp gặp được nhân vật nổi tiếng đó!”Phương Tư Dao có chút trở tay không kịp vội vàng lên tiếng “học muội……vậy em có thể đứng lên trước không?” đứa con gái đó tự cảm thấy quá xúc động, vội vã buông người Phương Tư Dao ra
Phương Tư Dao đứng lê chỉnh rồi chỉnh đồ, nhìn tiểu nữ sinh tắt đi nụ cười non nớt xấu hổ, bất giác cười lên “he he……” lúc này Phương Tư Dao mới thấy được dung mạo trẻ con của học muội, nhưng người trước mắt ngoại trừ nhìn chằm chằm mình ra còn nhìn đông ngó tây xem cảnh vật xung quanh “học muội…….em chắc sẽ không thật sự tìm được phòng học chứ?”
Sau đó Phương Tư Dao lương thiện dẫn vị học muội đó về phòng học của cô ấy
Một bên đi ra một bóng dáng cao lớn, Phương Tư Dao bước vào hạ giọng nói “xem ra lại có học muội muốn yêu anh rồi” chỉ thấy Phương Tư Dao đánh vào Phương Tư Nặc một nấm đấm, trong chớp mắt Phương Tư Nặc cũng quay đầu nhìn bóng dáng trong phòng học làm cho anh ấy quyến luyến
Đó là lần đầu tiên Phương Tư Dao và Thư Vân Thanh tiếp xúc, sau đó…..họ lại cùng nhau hợp tác làm triển lãm và thi đua……cho đến tốt nghiệp đại học, họ thì giống như bạn bè kết giao ở kiếp trước, không ngừng tiếp tục đoạn tình cảm này
Chỉ là
“Chỉ là cái gì?” Hiểu Đinh bị lời nói ngập ngừng bên miệng treo cả trái tim lên
“Không có gì, sau đó xảy ra một số chuyện, em gái tôi mất trí là di chứng sau khi bị thương, đã quên hết Vân Thanh” nhưng Hiểu Đình nghe ra Phương Tư Nặc dường như lượt bỏ một số chuyện chưa nói xong rồi tự tiện thêm một câu
“Chỉ là Tư Dao mất trí rồi, còn chị Vân Thanh……đã yêu……Tư Dao?”
Trong phút chốc im lặng, Hiểu Đình đã biết rõ đáp án, đôi mắt Hiểu Đinh rũ xuống không dám phỏng đoán thêm nữa
Cô ấy không dám phỏng đoán trước khi Phương Tư Dao mất đi trí nhớ rốt cuộc có từng yêu ai không……