Chương 2

Tuyệt đối không thể nghiệm đau đớn lần thứ hai.

Nhưng mà hiện tại cô xác thật rằng bản thân hoàn toàn không tổn hao gì mà nằm ở chỗ này, chứng minh…… Quả nhiên là mơ rồi.

Không có biện pháp, chết không thành, vậy nỗ lực tồn tại tìm kiếm cơ hội tiếp theo thôi. Lý Thiên Nghi rời giường đi rửa mặt, nhìn trong gương đôi mắt cá chết và quầng thâm mắt, tự mình cảm giác không hề tệ chút nào——

Thật tốt, lại là một ngày tử khí trầm trầm!

Lúc trước cũng có nhắc tới, Lý Thiên Nghi là một người ngồi xổm trong nhà, ngồi xổm tám năm, cho tới bây giờ vẫn ngồi xổm vô cùng ổn định. Nhưng người đang tồn thì dù sao cũng phải ăn cơm, ăn cơm thì phải cần tiền, tuy rằng cha mẹ cô đã chi trợ mấy trăm tệ laum hiền phí sinh hoạt để Lý Thiên Nghi không đến mức phải đói chết, nhưng người trưởng thành không thể yên tâm thoải mái mà tiêu tiền của bọn họ, cho nên công việc của Lý Thiên Nghi là ở trên mạng tìm đủ loại việc để kiếm tiền tiêu vặt, kiếm được không nhiều lắm, cũng đủ ấm no. Còn ổn, dù sao Lý Thiên Nghi yêu cầu vật chất và tiền lương đều không cao, dù chỉ gặm mì ăn liền đều có thể tồn tại…… Đến nỗi thân thể khỏe mạnh?

Cái này không ở trong phạm vi suy xét của một người muốn chết.

Tùy tiện gặm cơm trưa hai ngày, Lý Thiên Nghi mở máy tính ra bắt đầu công tác vào hôm nay. Nói thì dễ nghe, thật ra chính là điên cuồng mở tài khoản nhỏ mà đảm đương thuỷ quân cho minh tinh, còn có giúp người khác Bính Tịch Tịch chém một đao và xoát video tránh đồng vàng.

Một ngày thường thường vô kỳ, tiền lương cả ngày cũng chỉ có 30 tệ. Bụng có chút đói, Lý Thiên Nghi xem sắc trời đã tối, tính toán ăn một chút. Mở tủ lạnh ra mà tìm tòi một lượt, ngoại trừ một ít mầm khoai tây và lá cải khô quắt, cũng chỉ còn một túi mì sợi thức ăn nhanh đã lâu không dùng.

Mì sợi phát ra mùi hơi lạ, Lý Thiên Nghi ở giữa hai ý nghĩ “Chỉ là hơi chua chua mà thôi chắc là có thể ăn” và “Hay là thôi đi, đợi chút nữa vào bệnh viện còn phải tiêu tiền” đang chạy loanh quanh não, cuối cùng vẫn quyết định buông tha dạ dày của mình, mang khẩu trang lên rồi đi xuống lầu tìm cửa hàng tiện lợi để kiếm ăn.

Cửa hàng tiện lợi dưới lầu là nơi thường đi nhất, nhưng lần trước đi cách đây đã một tuần.

Khi cô đứng ở cửa, Lý Thiên Nghi có chút khẩn trương, bởi vì một tuần trước, cửa hàng tiện lợi mời cái sinh viên nam làm kiêm chức.