Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

The Author's Pov - Góc Nhìn Của Tác Giả

Chương 62: Quyết tâm [1]

« Chương TrướcChương Tiếp »
Họ nói rằng con người là sinh vật rất dễ thích nghi với hoàn cảnh.

So với các chủng tộc khác, loài người không có điểm gì đặc biệt nổi bật.

Người lùn thì thông minh, Tộc elves thì có trữ lượng và sử dụng mana tốt hơn, và tộc Orc thì có sức mạnh vô biên.

...con người không có những thứ đó.

Họ không có trí khôn của người lùn, khả năng sử dụng mana mạnh mẽ của tộc elves, và họ cũng không có cơ thể mạnh mẽ như loài Orc.

Trong mắt ba chủng tộc đó, nhân loại chỉ là một đám linh trưởng đang tiến hóa mà thôi.

...tuy nhiên, sau khoảng 70 năm, trước sự ngạc nhiên của ba chủng tộc, nhân loại đã gần như đã bắt kịp họ.

Mặc dù họ không đặc biệt xuất sắc trong một lĩnh vực cố định, nhưng sau khi thích nghi với những thay đổi mới xung quanh họ, họ có thể nhanh chóng trở thành một chủng tộc có thể thoải mái bảo vệ lãnh thổ của mình khỏi lũ quỷ và các chủng tộc khác.

Tất cả bắt nguồn từ việc họ có thể thích nghi với những thay đổi trước mắt.

Họ không cần phải là người thông minh nhất. Họ không cần phải có khả năng tương thích mana cao, họ cũng không cần phải có thể chất mạnh mẽ như loài Orc.

Mặc dù họ không đạt được trình độ của ba chủng tộc kia, nhưng nhân loại có thể kiểm soát mana, có thể chất mạnh mẽ và đưa ra công nghệ cũng như lý thuyết khoa học mới giúp nâng cao kiến thức của họ.

... khả năng thích ứng.

Dù nghe có vẻ cliché, nhưng có lẽ đó là thứ khiến nhân loại trở nên cực kỳ đáng sợ...

Ngồi trước một quán cà phê, vừa nhâm nhi ly lattè đá vừa nghe mp3, tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hai ngày đã trôi qua kể từ khi tôi nhận nhiệm vụ.

Ngạc nhiên thay, Kevin đã hoàn thành nó ngay trong đêm nhận nhiệm vụ.

Đúng là đồ khoa trương...

Đùa thôi, qua ngày đầu tiên, hầu hết mọi người đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Một vài học sinh bị thương và một số thậm chí còn suýt chết, nhưng may mắn là không có ai thiệt mạng.

Mặc dù tôi có thể giống như họ và hoàn thành nhiệm vụ ngay trong ngày đầu tiên, nhưng tôi đã quyết định không làm như vậy.

Đương nhiên là có lý do cả.

Thứ nhất, hoàn thành nhiệm vụ quá nhanh chắc chắn sẽ khiến các giáo sư nghi ngờ, và thứ hai… Tôi cần một chút thời gian để ổn thoả lại tâm trạng của mình.

Đã khoảng hai tháng kể từ khi tôi tái sinh vào cuốn tiểu thuyết quá cố của mình, và mặc dù đã chứng kiến đủ thứ kinh khủng, tôi vẫn không thể nắm bắt được khái niệm về cái chết.

Tôi đã buộc mình phải không nghĩ về điều đó, ngay cả sau khi tôi gϊếŧ Elijah trong bữa tiệc sau đó, tôi không bị ảnh hưởng nhiều do tác động của [Uy Thế Hoàng Đế].

Nhưng đó chỉ là cách tạm thời thôi.

Tôi đã tự lừa dối bản thân rằng người đã gϊếŧ Elijah không phải là tôi, mà là một phiên bản khác của tôi dưới tác động của [Uy Thế Hoàng Đế].

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

Tôi biết điều này không tốt cho tôi, nhưng nếu tôi không làm như vậy, tâm trí của tôi đã sụp đổ từ lâu rồi.

Nhấp một ngụm cà phê, tôi nhìn vào thông báo đầu tiên trên điện thoại của mình.

[Thời gian nhiệm vụ hết hạn : 01D : 02H : 17M : 24S]

...Bây giờ, tôi lại một lần nữa phải đối mặt với tình huống phải sát hại một ai đó.

Suy nghĩ đầu tiên của tôi khi nhận nhiệm vụ là... sử dụng [Uy Thế Hoàng Đế].

Nếu tôi sử dụng kỹ năng đó, tôi sẽ không phải lo lắng gì về việc gặp ác mộng nữa.

Tuy nhiên, sau một hồi suy nghĩ, tôi quyết định không làm như vậy.

...Tôi cần làm quen với cái chết.

Tôi cần phải thừa nhận rằng tôi không còn ở trên trái đất nữa... mà là ở bên trong cuốn tiểu thuyết của tôi, nơi những chuẩn mực đạo đức hoàn toàn khác với thế giới tôi từng sống.

Khó thật sự.

Dù tôi đã thử nhiều lần rồi, nhưng chuẩn mực đạo đức đã khắc ghi trong tôi suốt 32 năm cuộc đời đâu thể muốn vứt là vứt dễ vậy được.

Điều đó là không thể... nhưng không có nghĩa là tôi không thể thay đổi nó trong tương lai.

Mặc dù tôi có thể không quen với việc gϊếŧ chóc ngay lập tức, nhưng rồi cũng sẽ đến lúc tôi sẽ vô cảm với việc gϊếŧ chóc.

Mặc dù sẽ khá khó khăn, nhưng nó không phải là bất khả thi. Tất cả những gì tôi cần làm là...

Thích nghi.

-Tách!

Đặt cốc cà phê đã rỗng của tôi xuống, tôi đứng dậy và rời khỏi quán cà phê"

Kiên quyết nhìn đồng hồ đếm giờ trên điện thoại, tôi quay trở lại biệt thự để chuẩn bị cho xong xuôi.

Hôm nay tôi sẽ cố gắng gϊếŧ người mà không cần sự trợ giúp của [Uy Thế Hoàng Đế]

Dù biết ngày này cuối cùng cũng sẽ đến, nhưng điều đó không ngăn tôi cảm thấy một chút lo lắng len lỏi trong tim.

Gϊếŧ người mà không cần sự trợ giúp của bất cứ điều gì khác.

...

10 GIỜ TỐI

Bên ngoài một địa điểm chật kín người, tôi đứng trên nóc tòa nhà đối diện, lặng lẽ dò xét xung quanh.

Bên trong địa điểm tôi đang quan sát, có một bữa tiệc hóa trang đang được tổ chức.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

Rất nhiều người đeo mặt nạ đang nhảy múa và trò chuyện ở khắp mọi nơi. Điều này khá bất tiện cho tôi, vì tôi khó tìm được mục tiêu của mình.

Bữa tiệc hóa trang ăn mừng để kỷ niệm ngày khánh thành tòa nhà.

Người chủ xị bữa tiệc là...mục tiêu hiện tại của tôi, Karl zar.

Theo hồ sơ tôi có, mục tiêu của tôi là người đứng đầu một tổ chức ma túy nhỏ lẻ ở Hollberg.

Mặc dù tổ chức mà gã ta kiểm soát khá nhỏ, nhưng gã ta đã kiếm được một số tiền kếch xù.

Đủ để mua cả một tòa nhà...

Tòa nhà gã ta vừa mua chỉ đơn thuần là để khoe khoang sự giàu có của mình với những người khác, và nó chỉ là một trong nhiều tài sản khác mà gã ta sở hữu.

Sau khi xem xét cẩn thận, cuối cùng tôi cũng có thể phát hiện ra mục tiêu của mình.

Mặc dù mọi người đều đeo mặt nạ, nhưng tôi lại dễ dàng phát hiện mục tiêu của tôi một cách đáng ngạc nhiên.

Đeo một chiếc mặt nạ vàng chỉ che mắt, Karl có một nhóm người đi theo gã ta.

...có lẽ họ là vệ sĩ của gã ta.

Khẽ cau mày, tôi nghĩ có gì đó là lạ.

... quá nổi bật.

Mặc dù đây là một bữa tiệc hóa trang, nhưng gã còn không cố che giấu thân phận mình.

Nếu anh ta không quá rõ ràng, có lẽ tôi sẽ khó phát hiện ra anh ta hơn.

"Có lẽ gã ấy đã biết được chuyện gì đang xảy ra trong vài ngày qua?"

Tôi nghĩ khi tôi nhìn từ một khía cạnh khác.

Cũng có lý.

Ý tôi là, ai mà không thận trọng hơn sau khi chứng kiến rất nhiều những tay to máu mặt bỗng đột nhiên biến mất chỉ trong vài ngày.

Gã ấy hiện đang sống qua ngày mà không biết liệu mình có phải là một trong những người biến mất chỉ sau một đêm hay không.

Gặp tôi thì tôi cũng sẽ bị hoang tưởng.

Nhìn bóng dáng Karl đi vòng quanh địa điểm cùng với nhiều vệ sĩ, tôi đo khoảng cách giữa chúng tôi.

Xét về khoảng cách, tôi có lẽ cách khoảng vài trăm mét.

Dù không xa, nhưng cũng không gần.

Tôi cần phải gϊếŧ gã ta trước khi gã ta rời đi mãi mãi.

Nếu gã ta rời đi trước khi tôi có thể gϊếŧ gã ta, tôi có thể sẽ không tìm được thời điểm tốt khác để gϊếŧ gã ta.

Dù gì thì, công việc của tôi hôm nay rất đơn giản. Tôi chỉ cần đợi mục tiêu của mình rời đi rồi gϊếŧ hắn.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

11 giờ đêm.

Mặt trời đã lặn từ lâu, và thay vào đó là ánh trăng dịu dàng chiếu sáng những con phố xung quanh.

Những chiếc đèn l*иg thắp sáng đường phố Hollberg khi thỉnh thoảng một vài chiếc ô tô chạy qua từ xa.

Lễ hội hóa trang đã sắp tàn tiệc. Những chiếc xe sang trọng lần lượt đến địa điểm, và những người trang điểm trong những bộ váy lộng lẫy và những chiếc mặt nạ đầy hoa văn sặc sỡ rời khỏi tòa nhà và bước vào những chiếc xe đã sớm lái đi từ xa.

11 GIỜ 30 PHÚT

Một chiếc limousine màu đen đã đến trước địa điểm tổ chức tiệc.

Chẳng mấy chốc, hai người ra khỏi tòa nhà và đi về phía chiếc limousine.

Nhìn thấy hai người rời khỏi cơ sở, tôi ngay lập tức cảnh giác và chuẩn bị cho những gì sắp tới.

Karl Zar, mục tiêu của tôi, cuối cùng đã rời khỏi đó.

Mặc dù tôi có thể gϊếŧ gã ta trong đó, nhưng có khả năng cao là mọi thứ sẽ trở nên rối tung lên nếu tôi gϊếŧ gã ta trước mặt nhiều người.

Cuối cùng, tôi chỉ có thể đợi gã ta ra khỏi tòa nhà để tấn công.

“…Hừm.”

Ngay khi chuẩn bị di chuyển, tôi dừng lại và nhìn Karl.

Tháo mặt nạ ra, cơ thể của "Karl" đột nhiên biến thành hình dáng của một thanh niên khoảng ba mươi tuổi.

Tôi mở to mắt, đột ngột quay đầu sang trái, tôi thấy một chiếc ô tô màu đen đang lao vυ"t đi phía xa.

"Chết tiệt... Bị dụ rồi!"

Gã này có nhiều mẹo hơn tôi tưởng.

Sau khi rất nhiều nhân vật tầm cỡ biến mất trong hai ngày qua, nhận thấy có điều gì đó kỳ lạ, Karl quyết định không mạo hiểm và đầu tư rất nhiều vào an ninh cũng như các phương pháp để tránh bị ám sát.

Cái tên giả dạng hắn ta rất có thể đang đeo một chiếc mặt nạ tác dụng chỉ trong vài giờ, nghĩa là sau khi hết thời gian, chiếc mặt nạ sẽ không còn tác dụng.

Nhìn chằm chằm vào chiếc ô tô màu đen đang phóng đi từ xa, một nụ cười nhếch mép hiện lên trên khuôn mặt tôi.

Kế hoạch của gã thực sự rất tốt...tệ là gã hiện đang là mục tiêu của tôi.

Trước khi đến đây, tôi đã điều tra kỹ lưỡng các khu vực lân cận rồi.

Tôi đã thuộc lòng từng con phố trong bán kính này.

...và tôi biết chính xác con đường mà gã ấy sẽ đi.

Nhảy khỏi tòa nhà tôi đang đứng, tôi nhẹ nhàng đáp xuống đất và tăng tốc về phía xa. Rẽ trái và phải của một vài tòa nhà, tôi tăng tốc hơn nữa...

Đây sẽ là một cuộc chạy đua với thời gian.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ T]

Vì nhà chính của gã ấy ở hướng ngược lại nên tôi biết chính xác gã ấy sẽ đi đường nào để về nhà.

Mặc dù có vẻ như chúng đã bỏ xa tôi, nhưng tôi đã biết rằng chúng tôi sẽ sớm giao nhau.

"Để xem ngươi có thật sự thoát khỏi tay ta hay không..."

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »