Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

The Author's Pov - Góc Nhìn Của Tác Giả

Chương 60: Ta là Kevin Voss [2]

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khi màn đêm bao trùm cả Hollberg, một người lướt nhanh qua trên những con đường đông đúc của thành phố.

Di chuyển nhanh giữa những làn ô tô, bóng dáng của một người đang ngồi trên chiếc xe máy trơn bóng không phát ra âm thanh nào. Nếu không nhờ hai ánh đèn pha phát ra từ phía trước chiếc xe, rất dễ dàng bỏ lỡ chiếc xe đang lao vun vυ"t giữa các con phố.

Sau mười phút cưỡi trên con xe, âm thầm dừng lại trước một biệt thự lớn, Kevin cởi mũ bảo hiểm ra, để lộ hai con mắt đỏ tươi sáng ngời dưới ánh trăng.

-Shua!

"Hệ thống, mở kho đồ."

Đưa tay sang bên phải và thu lại, một chiếc drone xuất hiện trong tay cậu.

Bật máy bay không người lái, Kevin bật chức năng tàng hình cũng như chức năng giảm tiếng ồn được cài đặt trên máy bay không người lái.

-Bzzzz!

Ném chiếc máy bay không người lái lên không trung, nó lặng lẽ biến mất và hoà vào bóng đêm, hòa lẫn với mọi thứ xung quanh.

Nhìn chằm chằm vào không trung, Kevin thẫn thờ nhìn ngôi biệt thự trước mặt

Đây không phải là lần đầu tiên Kevin ám sát ai đó. Nhiều lần hệ thống đã giao cho cậu ta những nhiệm vụ tương tự, và cậu ta sẽ phải gϊếŧ những cá nhân có thứ hạng cao.

Vì vậy, ngay khi nhận nhiệm vụ, cậu đã chuẩn bị sẵn đủ đồ nghề cần thiết để thực hiện nhiệm vụ.

Bật điện thoại lên, Kevin quan sát hình ảnh ngôi biệt thự từ máy bay không người lái.

Khẽ cau mày, Keving bật chức năng ảnh ba chiều của điện thoại. Ngay sau đó, một phối cảnh ba chiều của biệt thự hiện lên.

Chụm ngón tay lại, cậu cẩn thận xem xét cách bố trí của khu nhà.

Căn biệt thự tương đối rộng, gồm một tòa nhà chính có những hàng rào xi măng lớn bao quanh. Xung quanh biệt thự là một khu vườn rộng trồng đủ loại hoa cỏ, bên cạnh là một mê cung rộng lớn.

Ở giữa mê cung, có một hàng gỗ xinh xắn được bao quanh bởi những bông hồng đỏ và hồng.

Điều khiển chiếc drone di chuyển xung quanh cổng, cậu có thể nhìn thấy một số người đàn ông mặc đồ đen đang tuần tra khu vực.

Đếm tất cả những người mà cậu ấy có thể phát hiện đang tuần tra trong biệt thự, Kevin bật camera nhiệt lên để đảm bảo rằng cậu ấy không bỏ sót bất kỳ ai do màn đêm.

"Mười lăm... mười sáu... mười bảy."

Vừa đếm, cậu không khỏi nhíu mày.

...Có nhiều người ở bên ngoài đến thế ư?

Điều này chứng tỏ rằng có điều gì đó không ổn.

-Click!

Suy nghĩ một chút, Kevin quyết định triển khai thiết bị do thám mini của mình. Nhấn vào một nút trên màn hình của cậu ấy, một số thiết bị nhỏ rơi ra khỏi drone, hạ cánh nhẹ nhàng trên bãi cỏ trong vườn.

Vuốt sang trái, Kevin chuyển chế độ xem từ chế độ xem của máy bay không người lái sang chế độ xem thiết bị trinh sát mini.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

Khi điều hướng các thiết bị trinh sát mini bằng điện thoại của mình, Kevin giữ drone trong không trung để theo dõi môi trường xung quanh. Đều phòng trường hợp bất trắc.

Lặng lẽ bước vào biệt thự, cẩn thận điều khiển thiết bị do thám nhỏ, Kevin lặng lẽ nhìn qua từng phòng.

Sau vài phút do thám liên tục, Kevin dừng lại ở nơi trông có vẻ là phòng làm việc của mục tiêu. Bước vào căn phòng qua khe cửa nhỏ, Kevin có thể nhìn thấy bên trong căn phòng.

Ở giữa phòng có một chiếc bàn làm việc bằng gỗ lớn với hai chiếc ghế sofa bọc da màu trắng đặt ngay trước mặt nó. Sau bàn làm việc có một cửa sổ lớn nhìn ra cả khu vườn.

Một tấm thảm lớn dường như được làm từ da động vật thật bao phủ toàn bộ sàn nhà, và xung quanh căn phòng, nhiều bức tranh khác nhau được trưng bày cho mọi người xem.

Ngay khi Kevin chuẩn bị kiểm tra các tập tin trên bàn của mục tiêu, thiết bị do thám bắt được một vài chấn động nhỏ phát ra từ mặt đất.

Khẽ cau mày, Kevin nhanh chóng ẩn thiết bị khỏi tầm nhìn của con người và bật chức năng tàng hình.

-Cạch!

"Tất cả đã chuẩn bị xong chưa?"

Bước vào phòng, một người đàn ông trung niên mập mạp mặc áo choàng đỏ có hoa văn vàng tinh xảo vừa nhìn về phía sau vừa nói. Đi cùng với ông ta là một số người mặc đồ đen, tất cả đều nâng cao cảnh giác nhìn về hướng mà người đàn ông trung niên béo đang nhìn.

Kevin, người đang theo dõi từ thiết bị do thám, ngay lập tức xác định được người đàn ông trung niên mập mạp kia là ai.

Victor Hugh, mục tiêu ám sát của cậu ta.

Đối chiếu mô tả về mục tiêu với hình ảnh hiển thị trên màn hình, Kevin xác nhận rằng ông ta chính là Victor.

Vài giây sau khi Victor bước vào phòng, một người đàn ông cao lớn với cơ bắp to bằng đầu người bước vào phòng. Khi gã bước vào phòng, sự hiện diện và phong thái của gã hoàn toàn lấn át tất cả những người có mặt trong phòng.

Chỉ có Victor là không hề bối rối trước người đàn ông đó.

-Pamf!

Ngồi phịch xuống ghế, Victor ra hiệu cho người đàn ông cao lớn ngồi xuống chiếc ghế sofa đối diện với mình.

Ngồi xuống, người đàn ông cao lớn nói.

"Ông Oliver đã vào cơ sở và hiện đang đàm phán với thư ký Chun về tuyến đường tiếp tế mới. Trong vòng một giờ nữa, chúng ta sẽ có thể hoàn tất thỏa thuận với họ."

Nghe cái tên Oliver được nhắc đến, mặt Victor tối sầm lại.

"Oliver? Kẻ độc chiếm hầu hết các tuyến đường buôn bán ở Hollberg ư?"

Gật đầu, người đàn ông cao lớn xác nhận.

"...Vâng."

Khẽ cau mày, Victor gõ ngón tay lên bàn và hỏi.

"An ninh xung quanh đây đã được thắt chặt chưa?"

Gật đầu, người đàn ông cao lớn nói.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

"Vâng, chúng tôi đã thuê thêm một vài vệ sĩ. Mặc dù chỉ có hai người là ổn, tầm cấp F."

Sờ chiếc cằm gần như không tồn tại của mình bằng một ngón tay, Victor im lặng một lúc trước khi nói ra điều khiến gã lo lắng suốt hai ngày qua.

"...nói ta nghe, có bất kỳ hoạt động bất thường nào từ những học sinh của Lock không?"

Khẽ cười khúc khích, người đàn ông cao lớn vạm vỡ dường như đã nhìn thấu những lo lắng của Victor.

"Ngay cả khi bọn chúng đã bắt đầu đi nữa, tôi không nghĩ đám nhóc vắt mũi chưa sạch kia đủ sức qua mặt tôi được đâu."

Cố nặn ra một nụ cười, Victor lắc đầu.

"Không đơn giản như vậy đâu, nếu một trong những tên giáo sư nhắm đến tôi thì sao? Ngay cả cậu, một người cấp cũng sẽ không có cửa đấu lại một trong những giáo sư ở đó".

Dựa lưng vào ghế sofa, người đàn ông cao lớn khoanh tay và cau mày.

"Ông nói có lý ... nhưng ông đã bao giờ tự hỏi tại sao Lock, học viện hàng đầu thế giới lại hạ mình xuống và nhắm vào ông chứ? Tại sao không nhắm vào những tên phản diện sừng sỏ khác?"

Nhìn lại Victor, gã tiếp tục.

"Nếu ông là một tên trùm tội phạm lớn thì dễ hiểu đấy, nhưng ông chỉ là một bộ trưởng tài chính của một thành phố vẫn đang phát triển. Không đời nào họ lại gửi đến một giáo sư với những người như ông đâu.

"Trường hợp tệ nhất thì họ sẽ chỉ gửi một tên học sinh đến, và tôi không muốn phải bẩn tay xử lý chúng tý nào."

Nghe người đàn ông cao lớn ngồi trước mặt nói như vậy, Victor cảm thấy yên tâm hơn một chút... nhưng ông ta vẫn không giấu được sự lo lắng.

"...ừ, nhưng chúng học ở Lock đấy."

Mỉm cười, một luồng sáng đen bắt đầu phát ra từ cơ thể của người đàn ông cao lớn. Chẳng mấy chốc, một áp lực khủng bố đè nặng lên mọi người trong phòng.

"Hahaha, ông cho rằng một đám học sinh không có kinh nghiệm thực chiến, huống chi gϊếŧ người, sẽ đủ sức đánh với tôi à?"

Cảm thấy áp lực đè nặng lên mình, Victor nhanh chóng xin lỗi.

"K-không, tôi xin lỗi, tôi chỉ lo lắng thôi".

Nhận thấy rằng mình đã đi quá xa, người đàn ông cao lớn dừng lại và nói.

"Hừm, khi chúng thực sự xuất hiện...tôi sẽ cho ông thấy sự khác biệt giữa tôi và đám loi choi đó."

Đứng dậy, người đàn ông cao lớn nhìn Victor và nói.

"...Ông cũng cảm thấy nó phải không? Sức mạnh của tôi ấy."

Victor vẫn đang phục hồi sau sát khí khủng bố mà người đàn ông cao lớn toả ra, gật đầu và nói.

"Ừ."

"Vậy nên, ông không cần phải lo lắng nhiều."

Thấy người đàn ông cao lớn trước mặt rất tự tin, Victor cười khổ.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL ĐỂ ỦNG HỘ T]

"Haizz, được rồi. Đó là lý do tại sao tôi trả cho ông rất nhiều tiền đó, Eldor".

"Chà, đối với một người như tôi, số tiền ông đang trả có thể được coi... hửm?"

Ngừng giữa chừng, Eldor nhìn sang bên phải căn phòng. Nheo mắt lại, gã tiến lại gần bức tường của căn phòng.

"Cái gì đây?"

Nhặt một thiết bị nhỏ có kích thước bằng đồng xu, màu sắc của thiết bị nhỏ nhanh chóng bị biến dạng từ cùng màu với tường sang dần dần chuyển sang cùng tông màu da với các ngón tay của Eldor.

-Cẹc!

Nắm chặt thiết bị nhỏ, Eldor nhìn Victor và nói một cách u ám.

"Victor...bắt đầu sơ tán đi."

Ngạc nhiên trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Eldor, giọng Victor run lên.

"C-chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Nhìn đống sắt vụn trong tay, Eldor chậm rãi nói.

"Có kẻ thù."

...

-Bzzzttt

Nhìn chằm chằm vào màn hình hư, Kevin từ từ cởϊ áσ khoác và cẩn thận đặt nó lên trên xe.

Đưa tay sang bên phải, một thanh kiếm mảnh mai bóng loáng đột nhiên xuất hiện trong tay cậu.

Rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, Kevin từ từ lướt ngón tay dọc theo thân kim loại lạnh lẽo của lưỡi kiếm.

"Thật tốt khi được gặp lại ngươi..."

Tra thanh kiếm trở lại vỏ và đặt nó ngay dưới thắt lưng, Kevin nhìn ngôi biệt thự trước mặt.

Hít một hơi thật sâu, Kevin kích hoạt kỹ năng hạng F của mình [{F} Thanh Tẩy Tâm Trí].

Ngay khi kích hoạt kỹ năng, Kevin cảm thấy đầu mình trở nên minh mẫn hơn. Mọi thứ mà cậu ấy đã thấy trước đó trên drone đã trở thành một loạt các biến số trong kế hoạch mình.

Dần dần, một kế hoạch mới bắt đầu hình thành trong tâm trí cậu. Một kế hoạch chỉ ra con đường và cách nhanh nhất mà cậu ta có thể sử dụng để đến nơi Victor đang ở, và nhanh chóng loại bỏ ông ta.

"Phìuuu..."

Thở ra một hơi dài, vài giây sau khi kích hoạt kỹ năng, Kevin tắt nó đi.

Ngay sau khi tắt kỹ năng của mình, các đường gân bắt đầu nổi lên trên trán cậu ấy khi chúng đập liên tục. Cau mày, Kevin ngăn bản thân thể hiện phản ứng đau, và cố chịu đựng cơn đau khi sử dụng kỹ năng.

Sau vài giây, mọi thứ trở lại bình thường và cơn đau biến mất. Mặc dù chỉ sử dụng kỹ năng này trong vài giây, nhưng nó vẫn để lại ảnh hưởng khá xấu lên tâm trí cậu... tuy nhiên, nhiêu đó là đủ.

[ĐỌC TẠI VLOGNOVEL VÀ TRUYENHD ĐỂ ỦNG HỘ T]

Bây giờ, cậu đã biết cách nhanh nhất và an toàn nhất để gϊếŧ Victor...

Nhắm mắt lại, cơ thể cậu hoà dần vào bóng đêm.

"Đến lúc đi săn rồi."

#Darkie
« Chương TrướcChương Tiếp »