Chương 21: Chợ Đen [1]

Đêm muộn tối thứ sáu.

"hmm ... mình chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đến một nơi như vậy chỉ sau một tuần được tái sinh vào thế giới này."

Chợ đen.

Nơi giống quỷ giới nhất trong lãnh thổ nhân loại.

Một thế giới tách biệt với nơi luật pháp và đạo đức, và là nơi duy nhất mà phản diện và Anh hùng có thể cùng tồn tại.

Đó là nơi tôi hiện đang đến.

Bắt chuyến tàu hàng không đến rìa bên ngoài thành phố Ashon, tôi nhanh chóng xuống ở trạm dừng thứ hai và đi đến một địa điểm khuất vắng.

Đảm bảo rằng chiếc mặt nạ tôi vẫn bám chặt trên mặt, tôi đứng trước một cánh cửa lớn bằng kim loại.

Để vào chợ đen, bắt buộc phải đeo mặt nạ để mỗi người có thể giấu kín danh tính của mình.

Để nếu các đặc vụ chính phủ có thể thâm nhập vào thị trường chợ đen, họ sẽ không thể theo dõi bạn.

- Cốc! - Cốc! - Cốc!

Gõ cửa ba lần, tôi kiên nhẫn chờ đợi.

-Klang!

Ngay sau đó, hai người vạm vỡ mặc bộ quần áo chỉnh tề xuất hiện từ phía sau cánh cửa và lướt mắt qua cơ thể tôi vài lần. Cảm nhận được ánh mắt của họ nhìn mình, lưng tôi bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

‘Mỗi người chắc chắn là hạng C trở lên"

Tôi nghĩ khi cảm thấy áp lực to lớn đang tuôn ra từ cơ thể họ.

Quay đầu về phía cá nhân bên trái, người vạm vỡ bên phải gật đầu và nói với một giọng trầm.

"Cậu đến đây để làm gì?"

"Tôi nghe thấy từ một con chim bay ngang qua rằng các người đang tìm tình nguyện viên."

"Chúng tôi quả thực đang tìm một tình nguyện viên, cậu muốn tình nguyện cho công việc nào?"

"Tôi nghe nói rằng các người cần người sơn tường."

"Chúng tôi chỉ có bốn màu sơn, xanh lam, đen, hồng và trắng. Cậu nghĩ loại sơn nào phù hợp nhất cho tường của chúng tôi?"

"Mặc dù tôi không nhìn thấy các người cần sơn thứ gì, nhưng tôi tin rằng màu xanh sẽ trông đẹp nhất."

Quay mặt vào nhau, hai người vạm vỡ gật đầu với nhau và ra hiệu cho tôi vào.

Thở phào nhẹ nhõm, tôi đi theo hai người họ dọc theo một lối đi hẹp và tối.

Có hai cách để ai đó tham gia thị trường chợ đen.

Một là thông qua thư giới thiệu do cấp cao hơn đưa ra trên thị trường chợ đen, hoặc hai là biết mật mã bí mật.

Mã bí mật được chia thành ba phân đoạn khác nhau. Trong đó mỗi phân đoạn mới sẽ tiếp nối với phân đoạn trước đó.

Trong trường hợp của tôi, phân đoạn đầu tiên là "Cậu đến đây để làm gì?" Và từ "tình nguyện viên" đã được sử dụng để có tiếp vào phân đoạn tiếp theo. Mô hình này sẽ lặp lại ba lần cho đến khi các lính canh có thể xác nhận đúng thật vị khách đang cố gắng bước vào.

Bằng cách này, các điều tra viên sẽ khó có thể xâm nhập vào thị trường chợ đen.

Trên thực tế, các điều tra viên cũng không cần thiết phải xâm nhập vào đây, vì nơi này cũng có một công dụng rất đặc biết.

Cũng như mọi thứ đều có hai mặt của nó cả.

Đây là nơi tập trung đông đảo cả Anh hùng và phản diện, và rất nhiều thông tin quan trọng có thể kiếm được từ các nhà môi giới thông tin, do đó, các đặc vụ chính phủ có thể phát giác được kế hoạch của các tên phản diện.

Các môi giới thông tin về cơ bản là các cá nhân, hoặc một tổ chức chuyên bán thông tin.

Giá cả sẽ tuỳ vào loại thông tin.

May mắn thay, trong trường hợp của tôi, với tư cách là tác giả, tôi biết hầu hết những điều mà các môi giới thông tin biết.

Nếu tôi muốn, tôi có thể tiết lộ một số thông tin quan trọng và kiếm được rất nhiều tiền, nhưng đó có lẽ sẽ là một ý tưởng ngu ngốc vì nó sẽ càng khiến tôi bị chú ý và cũng có khả năng thay đổi cốt truyện chính.

...và với những thông tin mà tôi biết, tôi đã dễ dàng xâm nhập vào thị trường chợ đen, vì tôi là người tạo mật khẩu mà.

Nhưng mà phải nói.

Trải nghiệm này cực kỳ căng thẳng kinh thật.

Nếu đây không phải là phương pháp duy nhất mà tôi có thể sử dụng để vào được ngục tối, thì tôi đã không bao giờ đến đây.

Thực ra, việc tìm kiếm một hầm ngục không phải là lý do duy nhất khiến tôi đến chợ đen.

Có một lý do khác.

Tôi đang cần môi giới thông tin gấp.

Bạn có nghĩ rằng tôi sẽ bán cổ phiếu CB một cách ngu ngốc và mua một loạt cổ phiếu WV mà không cần che giấu danh tính của mình à?

Khi Thobias qua đời một tháng sau, nghi phạm chính sẽ là kẻ mà ngày trước khi anh ta chết đã đặt tiền vào việc giảm cổ phiếu của CB và việc WV tăng cổ phiếu.

Lại chả đáng ngờ?

Mặc dù Silent Creeper đã chính thức được xác định là hung thủ, nhưng thủ phạm chính cũng có thể là một người khác, vì sau cùng, creeper Silent Creeper có thể đã được thuê để làm ám sát anh ta.

Kẻ chủ mưu đằng sau vụ tấn công mới là hung thủ thật sự, không phải Silent creeper, và cảnh sát cũng biết điều này.

Đầu tư một cách ngu ngốc vào CB và WV có thể dẫn đến hậu quả khôn lường.

Do đó, tôi cần một môi giới.

Một môi giới là người trung gian sẽ thực hiện giao dịch ẩn danh bằng các khoản đầu tư của tôi mà không hỏi bất kỳ câu hỏi nào liên quan đến danh tính của tôi và tại sao tôi lại làm điều này.

Vì thị trường chợ đen tràn ngập cả phản diện và anh hùng, những môi giới đã rất quen với những người như của tôi.

Đó chính xác là điều tôi muốn, vì tôi không muốn thu hút sự chú ý không cần thiết vào bản thân.

Thật may mắn cho tôi, một lần nữa tôi tự hào về việc tôi là tác giả của cuốn tiểu thuyết, vì tôi biết đúng người cho công việc này.

"Đến rồi."

-Klang!

Mở một cánh cửa kim loại lớn tương tự với cánh cửa ở lối vào, hai người đàn ông vạm vỡ bước sang một bên và cho phép tôi nhìn rõ những gì đằng sau cánh cửa.

Tôi nên mô tả điều này như thế nào nhỉ?

Đây là một khung cảnh hoàn toàn khác so với những gì ai đó mong đợi khi nghe đến từ "chợ đen".

Khi nghe đến từ chợ đen, bạn sẽ nghĩ ngay đến những từ như "bẩn thỉu", "nguy hiểm", dơ dáy hoặc bất cứ thứ gì đồng nghĩa với "khó chịu".

Tuy nhiên, kỳ vọng và thực tế thường đan xen lẫn nhau, và chợ đen này trông giống hệt như một khu chợ đêm bình thường thôi.

Với hàng loạt các quầy hàng xếp thành hàng ngay ngắn và kéo dài đến vô tận luôn.

Nếu không phải tất cả các khách hàng đều đeo mặt nạ để che giấu danh tính của họ, rất dễ nhầm lẫn đây là chợ đêm thông thường.

Trên trần nhà xuất hiện một khe hở lớn cho phép ánh trăng chiếu xuyên qua khu chợ, tạo nên một cảm giác thanh bình.

Ánh sáng từ đèn rọi xuống các ngả đường, giúp dễ dàng quan sát hàng hóa trong chợ một cách rõ ràng hơn.

Đây có lẽ là chợ đen đẹp nhất mà bạn có thể tìm thấy.

Thực ra, tôi thiết kế thị trường chợ đen như thế này vì tôi muốn thêm gia vị mới.

Nhưng ngay cả vậy, điều này thật không thể tin được.

Tôi đoán không có từ nào có thể lột tả đầy đủ về nơi này...

Đi dọc con đường và đi ngang qua vô số quầy hàng, tôi có thể thấy rất nhiều loại sản phẩm được bày bán.

Từ thần dược đến vật phẩm, tất cả các loại sản phẩm mà tôi cần gấp đều được trưng bày ngay trước mắt tôi.

Tôi phải mất rất nhiều ý chí để ngăn bản thân mua bất kỳ thứ gì trong số này.

Ngay bây giờ, tôi đã có việc cần phải làm.

Đi tới một chỗ vắng vẻ trong chợ đen, tôi nhanh chóng đi tới một chiếc ghế dài bằng gỗ trông khá kín đáo và ngồi xuống.

Ngồi cúi đầu ở đó, tôi kiên nhẫn đợi tầm năm phút.

Chính xác là sau năm phút trôi qua, một người đội mũ trùm đầu màu đen ngồi bên cạnh tôi, tôi gật đầu mà không quay đầu lại.

"Chúng tôi, {Lost Reapers} có thể phục vụ anh như thế nào?"

"Tôi cần một người môi giới."

"Môi giới nào?"

"Mật danh: SmallSnake".

"..."

Có chút ngập ngừng ngắn sau khi tôi trực tiếp đề cập đến tên của nhà môi giới mà tôi muốn tìm.

Mặc dù chiếc mũ trùm đầu che đi nét mặt của đối phương, tôi có thể mơ hồ cảm thấy rằng bên dưới chiếc mũ trùm đầu, lông mày của anh ta đang cau chặt lại.

Đó không phải vì tôi yêu cầu một ai đó quá nổi tiếng, mà đúng hơn, là tôi đã yêu cầu một người cực kỳ ẩn dật.

Vì có rất nhiều nhân viên làm việc trong {Lost Reapers} nên rất khó để theo dõi ai là ai.

Smallsnake có thể được coi là một "kho báu ẩn giấu"

Một tài năng xuất chúng ít ai biết đến.

Chà, đó là cho đến bây giờ ...

Rất dễ hiểu khi nhân vật đội mũ trùm đầu này khó nhớ được Smallsnake là ai.

Cậu ta chỉ là một nhân vật vô danh cho đến nửa sau của cuốn tiểu thuyết.

Trong tiểu thuyết, mật danh Smallsnake chỉ tương tác với Kevin một vài lần trước khi hình thành một mối quan hệ kinh doanh với cậu ta.

Qua đó, Kevin đã có thể nhanh chóng thấy được khả năng thần sầu của một người có mật danh là "smallsnake".

Smallsnake không chỉ giỏi che giấu dấu vết của mình khi thực hiện giao dịch mà còn có rất nhiều mối quan hệ với các nhà cung cấp đồ chất lượng như luxotin, một loài hoa cực kỳ quý hiếm mọc ở sâu trong lãnh thổ của tộc elf, với mức giá thấp hơn giá thị trường.

Mối quan hệ của Smallsnake cực kỳ hữu ích đối với Kevin, vì cậu ta đang rất cần một số nguyên liệu quý hiếm.

"Anh có chắc chắn về yêu cầu của mình không?"

"Chắc."

Ngạc nhiên trước câu trả lời chắc nịt của tôi, nhân vật trùm đầu khẽ thở dài và đứng dậy.

"Mật danh smallsnake sẽ có mặt ở đây sau ít phút nữa. Chúng tôi hy vọng dịch vụ của chúng tôi đáp ứng đủ nhu cầu của anh."

"Cảm ơn."

Và cứ như vậy, nhân vật trùm đầu biến mất nhanh như lúc xuất hiện.

Hai mươi phút sau khi nhân vật trùm đầu rời đi, tôi nghe thấy tiếng bước chân nhẹ đến gần vị trí của mình.

Ngồi xuống bên cạnh tôi, một thanh niên trông cao lêu nghêu với khuôn mặt ẩn dưới chiếc mặt nạ trắng ngồi cạnh tôi.

"Mật danh Smallsnake hân hạnh được phục vụ quý khách, tôi có thể giúp gì?"

Trái ngược với vẻ ngoài, giọng của Smallsnake khá trầm, khiến tôi hơi ngạc nhiên, nhưng tôi đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Tôi muốn cậu trở thành môi giới của tôi".

"Mức hoa hồng của tôi là 5% trên các lợi nhuận, và khoản thanh toán của tôi là 10% số tiền đầu tư."

Nói không sót từ nào, Smallsnake nói vanh vách các điều khoản của mình ra.

"Ngoài ra, tùy thuộc vào số tiền mà cậu muốn đầu tư, thỏa thuận của chúng ta có thể thay đổi."

"Được thôi."

Chìa tay ra, tôi đưa tay ra hiệu cho cậu ta biết rằng tôi đồng ý với các điều khoản đó.

Sự thẳng thắn của tôi khiến Smallsnake hơi bất ngờ.

Vốn dĩ cậu ta đã sẽ tưởng rằng tôi sẽ phàn nàn và càu nhàu trước những điều khoản cao vô lý đó.

Nhưng trái với mong đợi của cậu ấy, tôi đã đồng ý ngay lập tức. Hơn nữa, trông tôi có vẻ khá tự tin vào khả năng của mình.

Smallsnake là một người cực kỳ tài ba xuất sắc.

Trên thực tế, cậu ta có thể được xem là một nhà môi giới hàng đầu.

Tuy nhiên, vì yêu cầu giá của cậu ta đề ra quá cao nên cậu chưa từng có khách hàng thực sự nào cả.

Khi lần đầu tiên tham gia {Lost Reapers}, cậu ấy đã mong đợi các khách hàng ập đến hàng loạt với hàng tá yêu cầu khác nhau. Nhưng trái với mong đợi đó, hai tháng sau khi vào {Lost Reapers}, cậu ta vẫn chưa phục vụ được bất kỳ khách hàng nào.

Không chỉ vậy, tất cả những khách hàng mà cậu ta tiếp xúc luôn càu nhàu về mức hưởng hoa hồng cao ngất ngưởng của, hoặc thường tới những đồng nghiệp uy tín hơn cậu ta.

Điều này dẫn đến tài năng của cạu ấy bị ẩn giấu cho đến khi Kevin cuối cùng tìm thấy cậu ấy.

Chà, tôi đoán lần này thì tôi mới là người tìm thấy cậu ta trước.

Để không làm rối cốt truyện quá nhiều, tôi sẽ xây dựng một mối quan hệ vững chắc với Smallsnake và khiến cậu ấy tương tác với Kevin khi đến thời điểm thích hợp.

***

Nhìn chằm chằm vào người đàn ông bí ẩn trước mặt, Smallsnake chìm vào suy nghĩ sâu sắc.

Đây có thể là một bước đột phá lớn của anh ấy.

Nếu hoàn thành xuất sắc thương vụ này và thể hiện khả năng của mình, cuối cùng anh ta có thể thu hút thêm nhiều khách hàng đến với mình.

Mặc dù mức hoa hồng của anh ấy cao, nhưng đương nhiên là phải có lý do chính đáng.

Đó chính là các mối quan hệ cực rộng và kỹ năng hàng đầu của anh ta!

Anh ta không chỉ có khả năng khiến các thanh tra viên gần như không thể theo dõi được nhất cử nhất động, mà các mối liên hệ của anh ta cũng là toàn là thứ dữ dằn không kém cạnh.

Nếu không vì việc anh ta hiện đang bị săn đuổi bởi một số người nhất định, anh ta sẽ không bao giờ đến làm việc cho {Lost Reapers}.

Cuối cùng, sau khi do dự một chút, cuối cùng, Smallsnake cũng đã vươn tay ra và dứt khoát bắt tay người đàn ông trước mặt mình.

Cú bắt tay đánh dấu thỏa thuận đầu tiên mà anh ấy có, Smallsnake quyết định rằng mình sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành bất cứ điều gì mà khách hàng đầu tiên của mình mong muốn.