Chương 9

Trình Khiêm đứng thẳng dậy, cuối cùng đút hết bát cháo vào bụng người kia, bụng của chính mình đã kêu đói từ lâu. Cậu nhìn thấy Đàm Tư Cẩm liếʍ môi mãn nguyện, dựa vào vai cậu nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, cuối cùng cậu cũng thở phào nhẹ nhõm, lấy trong túi đồ ăn ra một tô mì có thoa dầu đỏ rồi ăn ngấu nghiến.

Người trong tay ngửi thấy mùi thơm của dầu ớt, nhắm mắt hít mũi, lại ưỡn vai, tiếp tục ngủ yên.

Trình Khiêm nuốt gần hai ba ngụm mì lớn, nhanh chóng dọn rác ra khỏi phòng, cậu không muốn loại mùi đồ ăn này làm hỏng mùi thơm tươi mát còn lưu lại trong phòng ngủ.

Nhưng mà, khi trở lại phòng ngủ, người trên giường đã mở mắt ra, đồ ngủ bị cào mở ra, hương hoa hồng thơm ngát tỏa ra theo từng đợt nổ tung.

Anh vẫn chật vật như lần đầu gặp anh trong phòng học âm nhạc, nhưng lúc này, anh bình tĩnh và mê hoặc hơn.

Tin tức tố Omega trong thời kỳ động dục sẽ bùng phát không liên tục, lúc này điều cần nhất chính là sự thoải mái của Alpha, sự hòa hợp giữa hai người chính là phương thức trấn an lớn nhất.

Và tin tức tố của Omega cũng hấp dẫn Alpha đến mức chết người, Trình Khiêm trong tiềm thức cảm thấy cậu và Đàm Tư Cẩm dường như rất hợp nhau. Là một Alpha cấp S mới trưởng thành, không phải là cậu không ngửi thấy mùi của những con Omega khác trong thời kỳ phát tình của họ, rất nhiều người trong số họ là những người có mùi hương quyến rũ đặc biệt, nhưng cậu cũng chỉ thấy những mùi đó hăng và kinh tởm, chưa bao giờ khơi dậy trong cậu bất cứ ham muốn nào muốn cùng người ta lên giường.

Tuy nhiên, Đàm Tư Cẩm lại hoàn toàn khác với họ, anh giống như một món ăn vặt vô cùng ngon miệng, khơi dậy cảm giác thèm ăn mạnh nhất trong lòng cậu, hương hoa hồng có thể kí©h thí©ɧ ham muốn tìиɧ ɖu͙© mà cậu chưa từng cảm nhận được, khiến Trình Khiêm hoàn toàn mất đi lý trí.

Tất cả mọi thứ đều nói với cậu rằng Omega này là một sự tồn tại rất có ý nghĩa đối với cậu.

Trước mặt Đàm Tư Cẩm, cậu chỉ là một công cụ để anh phát tiết, một công cụ dễ dàng bị người ta điều khiến

Dù vậy Trình Khiêm cũng cam tâm tình nguyện.

Cậu đóng cửa lại, leo lên giường, cả người Omega đã lột hết quần áo gần như hoàn toàn khỏa thân. Cậu yên lặng nhìn anh đang cau mày cắn môi, vẻ mặt vốn dĩ rất khó chịu, nhưng lại phát ra một phong thái quyến rũ. Omega dường như vẫn còn đang chống chọi với chút ý thức còn sót lại, nhưng cuối cùng, anh đã bị đánh bại, không chống lại được du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất trong lòng, tự mình tách hai chân mảnh mai ra, sau đó dùng ngón tay xoa xoa âʍ ɦộ nhỏ của mình đang phun ra nước.

Anh nheo mắt lại, khóe mắt hơi rủ xuống đỏ bừng nước mắt, giọng nói nhẹ nhàng khàn khàn:

“Vào đi…”

Đây là câu thứ hai anh nói với Trình Khiêm, câu trước là phản kháng, nhưng câu này là lời mời.

Trình Khiêm cắn chặt răng, mím môi rồi đè xuống eo thon của đối phương.

Toàn bộ quá trình cậu không nói lời nào giữa sức đâm con người bên dưới đến rêи ɾỉ không ngừng, liên tục được đưa lên cao trào, màn đêm âm thầm buông xuống, giống như ngày hôm qua bắt đầu cuộc tình ái triền miên.

Đàm Tư Cẩm lại bất tỉnh một lần nữa. Tuy nhiên, phản ứng theo bản năng của cơ thể vẫn tiếp tục, tiền bối đáng thương vẫn đang phun ra chất lỏng trong suốt, bên trong hậu huyệt nóng bỏng tiếp tục hút chặt hạ thể nóng bỏng, làm cho Trình Khiêm suýt chút nữa ra bên trong Đàm Tư Cẩm.

Biết hút quá đi, cơ thể bị đυ. này thật là tuyệt vời, Trình Khiêm nghĩ đến đó liền loạn trí, rút ©ôи ŧɧịt̠ của mình ra mà bắn tinh khắp người Đàm tư Cẩm.