Chương 3

Chu Quân Ngạn nhanh chóng phán đoán chuyện xảy ra ngày hôm nay là do tổ mẫu cố ý sắp đặt, bà sai người bỏ thuốc kí©ɧ ɖụ© vào tổ yến, sau đó đưa một cô gái xinh đẹp như vậy đến phòng anh… Anh nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, cố gắng đàn áp dược tính nhưng thanh âm của thiếu nữ thanh tú giống như tiếng kêu của chim vàng anh, kí©h thí©ɧ thần kinh của anh, khiến bụng dưới nóng đến không chịu nổi.

Anh không thể chịu đựng được nữa, lao tới ôm lấy Giang Tư Ninh, xuyên qua lớp áo mỏng, chộp lấy bộ ngực kiều nộn của cô mà xoa nắn mạnh mẽ, đưa lưỡi vào trong miệng cô gái, trêu chọc chiếc lưỡi nhỏ nhắn non nớt của cô.

"Hừm..." Giang Tư Ninh sợ hãi, cô mới đến nhà Chu gia chưa đầy một tháng, trước đây thường ở phòng của Chu lão thái thái, hôm nay thím Trần an bài cô đi giao tổ yến cho thiếu gia. Vừa rồi rõ ràng vẫn còn yên ổn, không biết vì sao thiếu gia đột nhiên trở nên như thế này?

Cơ thể của hai người dán chặt vào nhau, bụng dưới bị chống bởi một thanh sắt cứng, xuyên qua hai lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng kinh người từ thứ kỳ lạ đó.

“Đại thiếu gia, người sao vậy?” GiangTư Ninh lắc đầu ngăn cản nam nhân hôn mình.

"Đừng cử động..."

Hô hấp người đàn ông dần trở nên gấp gáp, anh vốn dĩ cho rằng mình cũng không phải là loại người trọng dục, nhưng giờ đây dụng vọng trước nay chưa từng có như sóng biển đánh úp vào người anh, hoàn toàn chiếm lĩnh ý thức của anh.

Cơ thể mềm mại của thiếu nữ trong ngực tràn ngập mùi thơm của trinh nữ, luồng mềm mại dưới sự trêu đùa của đôi bàn tay anh cũng càng nở rộ, cô gái nhỏ trông còn trẻ nhưng cặp ngực lại phát triển rất tốt, tròn trịa phúng phính, anh điên cuồng xoa bóp, tùy ý thay đổi hình dạng theo ý muốn của mình, ngón tay anh mân mê núʍ ѵú nhỏ nhắn xinh xắn, vòng quanh quầng vυ", môi từ từ di chuyển xuống, gặm cắn vào chiếc cổ trắng nõn của cô, mυ"ŧ liếʍ từng tấc da thịt trên người cổ cô không biết chán!

Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, chưa đủ, anh nhanh chóng cởi thắt lưng, kéo qυầи ɭóŧ xuống, để dươиɠ ѵậŧ to dày bốc lửa diễu võ dương oai trước mắt cô gái.

Chu Quân Ngạn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Giang Tư Ninh, dân dắt đôi tay đáng yêu vuốt ve lên xuống trên gậy thịt xấu xí của mình, thở hổn hển nói:

“Tôi bị trúng dược, em giúp tôi bắn ra, tôi sẽ không chạm vào em.”

“Tôi sẽ không…”

Giang Tư Ninh đỏ mặt, run rẩy như con thỏ nhỏ trong ngực nam nhân, cô biết mình đang cầm thứ gì trong tay, cô không dám nhìn xuống chút nào, ngơ ngác mặc cho người đàn ông đút một tay vào trong quần của cô cô, duỗi tay vuốt ve mông mềm tròn trịa.

“Em tên gì?” Chu Quân Ngạn cúi đầu tiếp tục cắn liếʍ cổ cô, duỗi thẳng hông để gậy thịt rắn chắc hung dữ va chạm vào đôi tay nhỏ nhắn mềm mại của cô.

"Giang Tư Ninh..."

"Giang Tư Ninh?"

Khi người đàn ông gọi tên cô, cổ họng anh run lên một chút, thuốc quá mạnh, tuy vừa rồi anh chỉ uống nửa bát nhưng máu huyết đang sôi sục, tựa như con mãnh thú đang ngủ đông trong cơ thể phảng phất ngo ngoe rục rịch thức tỉnh, sắp kiềm chế không được nữa rồi.