Tô An Lâm cởϊ qυầи áo nằm lên trên giường, cảm thụ cảm giác an toàn mà cơ bắp bàng trường mang lại, trong lòng cực kỳ hài lòng.
"Đao thuật cơ sở cấp tông sư, Thiết Công Cốt cũng đại thành, tiếp theo nên luyện thêm một ít công pháp nữa, nên chọn loại liên quan đến tốc độ..."
Nhớ đến tốc độ quỷ dị của Yêu Phong Tử kia, Tô An Lâm cảm thấy bản thân hắn đúng là không thể nào theo kịp tốc độ như vậy.
"Còn có, nên đổi thanh đao khác."
Lúc nãy chém chết Quỷ Thi xong, hắn nhìn lại thanh đao một chút, trên con dao phay gia truyền lại xuất hiện thêm một lỗ thủng.
Kẽo kẹt....
Lý Sinh ôm bụng đi vào nhà, nhìn thấy Tô An Lâm vẫn còn đang trợn trắng mắt:
"An Lâm huynh, còn chưa ngủ hả?"
"Ừ, không ngủ được."
"Ta cũng không thể ngủ được, nghe nói bên huyện Lâm Quảng này gần đây đã chết rất nhiều người, ngươi nói thử xem, nếu như là Hoàng Kê trấn của chúng ta cũng xuất hiện nhiều Yêu Phong Tử vậy, vậy phải làm sao bây giờ?"
Lý Sinh xốc ổ chăn của mình lần, đôi tay bắt chéo đặt sau gáy, nhìn lên trên trần nhà:
"An Lâm huynh, có phải là ngươi cảm thấy ta rất nhát gan hay không? Hôm nay gặp được Yêu Phong Tử, trong đâu ta toàn là rối loạn không biết phải làm sao bây giờ?"
"Không có, ta cảm thấy ngươi rất bình tĩnh."
"Ai, thật ra trước kia ta cũng không có nhát gan như vậy, nhưng mà ta đã thành thân rồi. Khuê nữ nhà ta cũng đã được bốn tuổi, vợ ta lại vừa mới sinh thêm một đứa nữa, nếu như ta xảy ra chuyện bất trắc, các nàng cũng không biết phải trốn như thế nào."
Nam nhân có gia đình, tính cách sẽ không giống như lúc trước nữa.
Lúc người còn trẻ tuổi thì đa phần là không sợ chết, dám đánh dám tiến lên, nhưng vừa có gia đình sẽ không giống như lúc trước nữa.
"Ngươi rất lợi hại, ta cảm thấy sau này ngươi còn có thể lợi hại hơn là mấy tên chủ quán kia nữa."
Lý Sinh lại nói.
"Vậy cảm ơn lời nói may mắn của ngươi."
"Đúng rồi, dù sao ngày mai cũng được nghỉ ngơi, ngươi có muốn đi đến chỗ thị trường đồ cũ một lát không?"
Tô An Lâm chớp mắt một cái, tò mò hỏi:
"Thị trường đồ cũ?"
"Đúng vậy, trước kia ta đã đến đó một lần, thị trường đồ cũ rất nổi tiếng ở chỗ này, bán đồ đều là đồ cũ, trước kia ta đã mua một cái áo giáp ở chỗ đó, lúc trở về áo giáp đã cứu ta một mạng, nếu không ta cũng không có cơ hội nhìn thấy khuê nữ đâu."
Ngữ khí của Lý Sinh tràn đầy may mắn, nói tiếp:
"Chuyện quan trọng nhất là còn được rẻ, tuy rằng hơi bẩn chút...Cho nên này máy ta muối đi tới đó nhìn xem một chút, ta thấy đao của người cũng không tốt lắm, có thể suy xét đi tới đó xem thử."
"Vậy chúng ta đi xem đi, đúng rồi, ngươi có biết chỗ nào bán công pháp hay không?"
Tô An Lâm hỏi."
"Không phải là người đã học ở võ quán rồi hay sao?"
Lý Sinh hỏi.
"Ta muốn học nhiều thêm mấy môn công pháp khác nữa."
"À, vậy cũng có thể đến Thị trường đồ cũ để xem thử, ta nhớ rõ trước kia có một gian hiệu sách, đều là sách cũ, lúc đó ta nhìn qua thấy cũng có bán một ít công pháp, có điều công pháp đó dùng được hay không cũng không biết, toàn là một ít công pháp không biết tên."
"Vậy à..."
Tô An Lâm nhíu mày suy nghĩ, nghĩ rằng nếu thật sự không được, vậy chỉ có thể đi đến một ít võ quán để mua công pháp thôi.
Ngày hôm sau, sau khi Tô An Lâm thức dậy, hắn bất ngờ phát hiện trên bảng điều khiển của hệ thống có thêm một dòng chữ.
“Đẳng cấp đạt tới cấp 3, nâng cấp thành công, mở ra chức năng giám định căn cốt.”
"Xuất hiện chức năng mới."
Tô An Lâm rất mừng rỡ, hắn kiểm tra cột căn cốt và hắn lập tức biết rõ chức năng này có tác dụng là gì.
Thiên phú võ thuật được chia ra làm hai loại, theo thứ tự là căn cốt và ngộ tính.
Nhưng nói một cách tương đối, căn cốt là quan trọng nhất.
Ví dụ, một người dù có ngộ tính mạnh đến đâu, nhưng thân thể yếu ớt thì dù tu luyện như thế nào cũng vô dụng.
Điều này cũng giống như một chiếc xe ô tô vậy, căn cốt chính là động cơ của nó, động cơ sẽ quyết định được tốc độ cao nhất mà chiếc ô tô đó có thể chạy là bao nhiêu.
Chức năng giám định căn cốt này có thể được sử dụng ba lần mỗi ngày.
Hắn nhìn về phía Lý Sinh vừa mới thức dậy, trong lòng Tô An Lâm hơi động, thầm nói:
"Giám định."
“Giám định thành công: Căn cốt của Lý Sinh thuộc loại tốt.”
Cấp bậc của căn cốt được chia thành: mục nát, kém, trung bình, tốt, xuất sắc, hoàn hảo và thiên tài.
Người dân bình thường, thiếu ăn thiếu mặc, từ nhỏ đã bị suy dinh dưỡng, căn cốt có thể đạt đến loại tốt quả thực là không tệ.
Ngay lập tức, hắn ta cũng sử dụng một lần giám định cho chính mình.
“Giám định thành công: Căn cốt của Tô An Lâm thuộc loại trung bình.”
"Rõ ràng là căn cốt bình thường."
Tô An Lâm hơi ngạc nhiên, dù sao thân thể ban đầu của hắn vốn là đã ốm yếu, cho nên hắn tưởng là căn cốt của hắn thuộc loại mục nát.
---