Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thấy Máu Liền Vô Địch

Chương 47: Một Nhát Chết Luôn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Thực lực của hắn và đệ đệ đều không yếu, miễn cưỡng có thể tự bảo vệ mình được, nhưng nhiều người tụ tập ở chỗ này, sẽ khó tránh khỏi chuyện thương vong.

"Rút lui!"

Tô An Lâm không có do dự, thực lực của hắn vẫn còn thấp, không có tư cách thể hiện ở đây.

Đội ngũ nhanh chóng lao về phía cửa thành huyện Lâm Quảng, Tô An Lâm đang nhìn quanh ta xét bốn phía, bỗng nhiên phát hiện hai bên trái phải lại xuất hiện thêm hai thanh máu nữa.

"Quỷ Thi.

Thanh máu 145."

Quỷ Thi, là đồ vật tà ám yếu hơn Yêu Phong Tử một chút, tốc độ chậm, độ phòng ngự thấp, nhưng trên người lại có kịch độc, nếu như bị móng vuốt của chúng xẹt qua người, không cẩn thận sẽ bị trúng độc luôn.

"Hai bên có Quỷ Thi, phía trước cẩn thận chút."

Tô An Lâm hô lên.

"Tiểu huynh đệ, nhanh chóng đi sang phía công tử nhà chúng ta đi."

Bỗng nhiên có một tên hộ về xuất hiện trước mặt Tô An Lâm:

"Thị lực của ngươi tốt, nếu như có vấn đề gì hy vọng ngươi sẽ báo ngay cho mọi người biết."

"Được Lý Sinh ca, chúng ta cùng đi thôi."

Hắn không quen thuộc với đội ngũ của Trương gia, cũng không yên tâm giao phía sau lưng mình cho những người khác.

"Được."

Lý Sinh vui vẻ đáp, Tô An Lâm đi rồi, hắn còn đang lo lắng đột nhiên có Quỷ Thi lao ra từ trong bóng đêm, nếu được đi qua tất nhiên là tốt nhất.

"Trương công tử."

Tô An Lâm đi đến trước mặt Trương Tử An."

"Hai bên còn có Quỷ Thi?"

Trương Tử An trầm giọng hỏi.

Tô An Lâm liếc mắt sang phía bên trái xem xét một cái, không nói hai lời lấy nỏ ra bắn, vèo!

"Rầm rầm!"



Là âm thanh của vật nặng rọi xuống trên mặt đất.

"Thanh máu của Quỷ Thi: 143/145."

"Thật sự là Quỷ Thi."

Một tên hộ về kinh hãi hô lên một tiếng, ánh mắt tràn đầy sợ hãi, người đối với chuyện không biết đều thấy hoảng sợ, nghe đồn Quỷ Thi là do thi thể chết đi bị thi biến nên mới được hình thành, mà những người bị Quỷ Thi gϊếŧ chết đều sẽ biến thanh Quỷ Thi,

Đồng tử trong mắt Tô An Lâm co rụt lại, thanh máu của Quỷ Thi không tính là rất dày, nhưng thương tổn do nỏ đem lại cho nó thì lại cực thấp.

Có điều...Quỷ Thi lại có thể ngã trên mặt đất, đây là một cơ hội tốt.

"Ta đi gϊếŧ nó!"

Tô An Lâm nhanh chóng lao ra ngoài.

Bên kia chỉ có một con Quỷ Thi, có thể nhìn ra được thân thủ của nó không phải là rất linh hoạt, cho nên đây là một cơ hội tốt.

"Tô huynh đệ."

Trương Tử An kinh ngạc hô lên.

Hắn muốn ngăn cản Tô An Lâm lại, nhưng không còn kịp nữa rồi, Tô An Lâm đã cầm đao lao ra ngoài.

Trong bóng đêm, Tô An Lâm một tay cầm cây đuốc, một tay cầm dao nhỏ, Quỷ Thi đã sắp bò dậy.

Bộ mặt của nó vặn vẹo hư thối, một bên mắt đã không còn nhãn cầu, chỉ còn lại hốc mắt tối om, cả người tản ra mùi hương tanh tưởi thối nát.

"Mọe nó, thật đúng là quỷ."

Tô An Lâm đè nén cảm giác ghê tởm xuống, nhớ tới những bộ phim ma kiếp trước hắn đã xem.

Đao thuật cơ sở cấp độ tông sư ở trong tay hắn gần như đã trở thành một loại bản năng, dao nhỏ ở trong tay hắn bay ra thành một vệt tàn ảnh, hàn quang chợt lóe lên, mũi nhọn xẹt qua cổ Quỷ Thi.

"Lượng máu: 0."

Một nhát chết luôn!"

"Thành công đánh chết Quỷ Thi, giá trị kinh nghiệm +145.

Thăng cấp thành công, cấp độ 3, lượng máu +10.

Điểm thuộc tính +5"

Những người trong đội ngũ thấy cảnh này đều trở nên phấn chấn.



"Được lắm tiểu tử, Tô huynh đệ thật là lợi hại, một đao đã giải quyết được Quỷ Thi."

"Là gan thật là lớn, ta ngay cả xem một cái cũng không dám."

"Đúng là như thế."

Trương Tử An cũng khẽ gật đầu, tuy rằng nói Quỷ Thi so với Yêu Phong Tử thì có tốc độ và sức phòng ngự yếu hơn, nhưng cho dù như thế nào thì đó cũng là sinh vật thuộc về tà ám, rất nhiều người đều không dám tấn công chính diện, mà Tô An Lâm lại làm ngược lại, một mình một người đi ra ngoài.

Tô An Lâm một nhát thành công, nhanh chóng lui vào trong đội ngũ.

Tim hắn đập rất nhanh, lại thăng cấp, Đại Lực Thiết Cốt Công lại có thể thăng cấp.

"Mọi người cẩn thận."

Bên kia, mấy tên hộ vệ đang xông lên xung quanh để chém gϊếŧ Quỷ Thi.

Hiện tại đã không còn nguy hiểm, đội ngũ vội đẩy nhanh tốc độ.

Cửa thành đã sớm mở ra, một đội binh lính bảo vệ thành đang canh giữ ở gần đấy.

"Vào thành, nhanh lên, nhanh lên!"

Binh lính bảo vệ thành sốt ruột kêu lên.

Tô An Lâm đi theo mọi người vào trong thành, nhìn lại phía sau, đám người Thiết Văn Đảm đang vừa đánh vừa lui, cũng đã gần vào thành.

Lúc này, cả một đội ngũ cũng chỉ tổn thất một tên hộ vệ của Trương gia.

"Mọi người không có việc gì chứ?"

Bên trong cổng thành, đám người Tô An Lâm mệt mỏi ngồi bệt xuống đường, Thiết Văn Đảm đi tới hỏi.

"Đầu lĩnh, chúng ta không có chuyện gì."

"Một người cũng chưa bị mất, chỉ có bên Trương gia kia bị tổn thất một người thôi."

Lý Sinh nói:

"Lại nói tiếp, lần cũng may là có Tô huynh đệ phát hiện ra Yêu Phong Tử kia trước tiên."

"Đúng vậy, lúc đó trời tối như thế mà An Lâm huynh cũng có thể phát hiện ra được, để cho chúng ta phòng thủ sớm hơn, mới có thể không có tổn thất gì."

"Đầu lĩnh, Tô huynh đệ còn chém chết một cón Quỷ Thi."
« Chương TrướcChương Tiếp »