Chương 47

Edit: Fishie

Beta: Thỏ

Ti Ti ý loạn tình mê, theo bản năng liền bật thốt lên: "Thầy Triệu... Ưʍ... Thầy, anh liếʍ thật sâu..."

"Triệu? Triệu Bạch Lương!"

"Đúng vậy... Ưʍ... Thầy, đúng, chính là nơi đó..." Hạ Ti Ti giờ phút này ngay cả bản thân đang nói gì cũng không biết, cô chỉ biết là kỹ thuật liếʍ của Trương Yến quá giỏi, mỗi một lần đều nhắm chuẩn xác điểm mẫn cảm nhất của cô, mỗi khi đầu lưỡi chạm vào nơi đó, cảm giác như một cỗ dòng điện quen thuộc sẽ tiến vào trong cơ thể, xúc cảm tê tê dại dại truyền khắp toàn thân.

Nghe được tên của Triệu Bạch Lương, đồng tử Trương Yến chợt co rụt lại, bà ta thò miệng tới, không ngừng liếʍ hoa huyệt đang chảy ra mật nước của Ti Ti, bà là người thích bị ngược đãi, Cố Đình chỉ là đã từng dạy dỗ bà một lần mà bà lại cực kỳ mê luyến cái cảm giác bị người khác ngược đãi. Còn về Triệu Bạch Lương, bà tính toán ám chỉ không biết bao nhiêu lần, nhưng Triệu Bạch Lương chưa từng để ý tới bà.

Ngửi hơi thở từ hoa huyệt Ti Ti, bà ảo tưởng bị Triệu Bạch Lương nhanh chóng cắm vào tao huyệt chật hẹp , kɧoáı ©ảʍ tích lũy khi da^ʍ huyệt bị quất, bà ta dùng đầu lưỡi không ngừng kí©h thí©ɧ điểm mẫn cảm của hoa huyệt, đều là phái nữ, bà tất nhiên thập phần hiểu biết chỗ đó là nơi mẫn cảm nhất, bà với tay lấy từ trên bàn làm việc một cái bút thô to, không chút suy nghĩ mà trực tiếp nhét vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα chính mình, đầu lưỡi bà so người bình thường dài một ít, bà thọc vào rút ra bên trong âʍ đa͙σ mềm mại.

Bên trong chảy ra mật nước, một ít vương trên mông Ti Ti, bà duỗi tay xoa tới, lúc sau trực tiếp hướng bên trong tao huyệt của mình mà lấp đầy, khi đi làm Trương Yến chưa bao giờ mặc qυầи ɭóŧ, một thân trang phục nghề nghiệp màu đen, bà nhẹ nhàng cắm ngón tay vào âʍ đa͙σ của mình rồi không ngừng thọc vào rút ra, ảo tưởng Triệu Bạch Lương đang làm tiện* huyệt của bà...

Tiện: thấp kém

"Ngô ~ ân... Ách..."

Cả người Hạ Ti Ti bị kí©h thí©ɧ không nhẹ, ngón chân nhịn không được cuộn tròn lên, cảm giác co rút lan tràn toàn thân cô, hoa huyệt co rút hết lần này sang lần khác, cô rốt cuộc cũng không thể khắc chế mà liền phun ra một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠, dâʍ ɖị©ɧ trực tiếp phun lên mặt Trương Yến, Trương Yến tham lam mυ"ŧ vào.

Kết thúc cao trào, Hạ Ti Ti điều chỉnh hô hấp, phục hồi lại tinh thần, cô đột nhiên phát hiện mình có ra đại tiện: "Cô Trương... Cô..."

Cô ngồi dậy, nhìn một màn trước mắt, suýt chút nữa nghẹn họng, nhìn trân trối, Trương Yến quỳ rạp liếʍ những thứ dơ bẩn trên mặt đất, thoạt nhìn như là phân pha loãng...

Vài phút sau, Trương Yến ăn sạch phân còn sót lại trên cây bút to, sau đó mới thấy thỏa mãn.

Bà nhìn trên mặt Hạ Ti Ti không hề có hiện lên thần sắc không ổn, thế cho nên liền mở miệng: "Ti Ti, em có muốn đi đại tiện không?"

"A?"

Trên mặt Hạ Ti Ti hiện ra màu anh đào đỏ ửng, cô lờ mờ cảm thấy thật sự là quá không tốt, tuy rằng Trương Yến thoạt nhìn đúng là một đại biếи ŧɦái, nhưng sao bà có thể liếʍ cô nhanh chóng đến cao trào...

Thật sự là quá biếи ŧɦái.

"Ti Ti, cô cho tôi ăn phân đi?" Trương Yến duỗi đầu lưỡi thoạt nhìn như là một đầu chó, bà rất muốn ăn phân, khao khát từ trong lòng.

"Nhưng, em không muốn đại tiện a." Hạ Ti Ti ấp úng nói đến nửa ngày mới hết lời.

Nhìn bộ dáng Trương Yến, Hạ Ti Ti cảm thấy bà giống như thật sự rất muốn ăn, cô lại mở miệng: "Vậy em... Em sẽ tận lực thử một lần..."

Nói xong cô ngồi xổm trên mặt đất, Trương Yến thò đầu qua, chưa kịp bắt đầu, Cố Đình đứng ở cửa với sắc mặt âm trầm: "Hai người đang làm gì?"

Cả hai đồng thời cứng đờ, Hạ Ti Ti bị dọa nhanh chóng đứng lên, cô dùng tay che khuất hạ thể, khắp mặt đều là sợ hãi.

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đi nò :<