Chương 44

Edit: Kyler

Beta: Su

Suốt một đêm, hai người đàn ông đều chiếm đoạt Ti Ti, thẳng đến khi trời đã điểm sáng, hai người kia mới hoà bình nằm hai bên cạnh Ti Ti ngủ một giấc ngắn ngủn với chỉ 2 tiếng đồng hồ, nhưng mà từ lúc Ti Ti hôn mê, cô đã ngủ suốt một giấc tới hừng đông.

Thẳng đến lúc cô mở to mắt, phát hiện bên cạnh có hai người đang nằm, cơn buồn ngủ ngay tức khắc biến mất, tối hôm qua...

Cô còn nhớ rõ, tối hôm qua cô giống như lại phải khẩu giao, còn bị đâm huyệt...

"A!" Cô hét một tiếng chói tai đánh thức 2 người đàn ông kia.

Mới vừa hô lên, vốn tưởng rằng sẽ là thanh âm kinh thiên địa quỷ thần khϊếp nhưng thực tế lại thập phần nhẹ, yết hầu cô hoàn toàn khô rát, cô cần uống nước!

Tối hôm qua Cố Đình phun ra ở trong yết hầu cô một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực lớn, còn bị cô nuốt xuống, chút ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại ở bên trong yết hầu ôn tồn suốt một đêm.

Miệng ê ẩm, nhức nhức, rất khó chịu.

Hai người Cố Đình cùng Triệu Bạch Lương vốn dĩ ngủ không sâu, nghe được thanh âm của Ti Ti, cả hai người đều đồng thời mở mắt ra.

"Làm sao vậy?" Cố Đình ngồi dậy, nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Hạ Ti Ti.

"Khát nước."

Cố Đình với tay lấy ly nước ngay bên cạnh, anh đã sớm chuẩn bị tốt.

Hạ Ti Ti cơ hồ là sau khi tiếp nhận ly nước thì liền nắm chặt cái cốc trong tay rồi uống òm ọp òm ọp tưới vào bụng.

Hơi nước làm cô thoải mái hơn rất nhiều, cô nhìn về phía Cố Đình xong lại nhìn thoáng qua Triệu Bạch Lương, tối hôm qua cô nhớ rõ bản thân hình như là bị hôn mê bất tỉnh.

"Vì sao hai thầy muốn nhân lúc em ngủ... Làm, làm ra loại chuyện này với em!"

Giọng điệu Ti Ti mang theo vài phần ủy khuất, còn có rất nhiều tức giận.

"Ti Ti, em thật đáng yêu." Triệu Bạch Lương nghe thanh âm mềm mại của cô, anh thế nhưng phát hiện anh chỉ mới nghe được thanh âm của Ti Ti thì đã có thể liền cứng!

"Thầy!" Hạ Ti Ti bị chọc tức đến mức nói không nên lời, cô nhìn một vòng, áo ngủ trên người đã được thay đổi, khăn trải giường cũng đã đổi qua, hai người kia đều mặc xong quần áo.

Hồi tưởng đến tối hôm qua hai tên đàn ông mặt người dạ thú này, cô trầm mặt xuống, mặc kệ hai người kia, bay thẳng đến cửa phòng.

Cô, cô muốn mách mẹ!

Chuyện tối hôm qua, cô không muốn nó lại xảy ra lần thứ hai.

Cô đi xuống thang lầu, một đường trực tiếp đi đến nhà ăn, Trần Hạ ngồi trên ghế uống cà phê, bà phát hiện Ti Ti đang đi lại đây, đôi con ngươi nâng lên: "Ân? Hôm nay lại dậy sớm như vậy?"

"Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ!" Trên mặt Hạ Ti Ti đều là nôn nóng, cô hiện tại đầy mình ủy khuất muốn nói chuyện với mẫu thân đại nhân.

"Chuyện gì a?"

"Chính là chuyện về thầy Triệu cùng với thầy Cố, hai người họ..."

Cô mới nói đến đây, hai người đàn ông kia liền bình tĩnh đi tới, Triệu Bạch Lương dẫn đầu mở miệng: "Ti Ti, em thật đúng là đúng giờ, tối hôm qua đã bàn tốt giờ giấc để cùng nhau ra ngoài chạy thể dục nửa tiếng đồng hồ, vốn đang cho rằng em sẽ không dậy được."

Hạ Ti Ti đầy mặt hoảng loạn, đột nhiên, cô cảm thấy một trận ủy khuất cùng thương tâm khó có thể miêu tả, nước mắt nhanh chóng ùa vào hốc mắt: "Không, không..."

Lời còn chưa dứt, Cố Đình lại chen ngang: "Bác gái, bằng không bác cũng chạy bộ với bọn con?"

"Này, bác cũng định như vậy. Chỉ có điều Ti Ti thật đúng là nghe lời, vậy ba người các con cùng ra ngoài đi, hiện tại mới 6 giờ rưỡi, nửa giờ sau trở về, ăn qua bữa sáng rôi để chú Phúc đưa các con tới trường học." Trong lòng Trần Hạ âm thầm khẳng định, hai người thầy này mời về xem như đáng giá, Ti Ti chưa từng dậy sớm như vậy.

"Mẹ..."

Hiện tại trong lòng Hạ Ti Ti có khổ không nói nên lời, cô thu hồi nước mắt, xanh mặt nhìn Triệu Bạch Lương cùng Cố Đình.