Chương 41

Edit & Beta: Su Bà Bà

"Ti Ti ngoan, đừng kêu." Thanh âm của Cố Đình hơi có chút khàn khàn, nhưng trong mắt anh lại toàn là cực nóng.

Hạ Ti Ti bị làm cho sợ hãi, cô trợn tròn mắt, hết cơn buồn ngủ, cả người đều bắt đầu cảnh giác, côn ŧᏂịŧ còn đang bị cô ngậm ở trong miệng, khi cô định trực tiếp cắn nó thì Cố Đình vừa lúc lại rút nó ra ngoài.

Bên trong miệng không có côn ŧᏂịŧ, nhưng trong tiểu huyệt vẫn còn có một cây, Hạ Ti Ti muốn dịch hướng lên trên, nhưng vòng eo lại bị Triệu Bạch Lương gắt gao giam cầm: "Hai thầy nhân lúc em ngủ! Thế nhưng chạy vào!"

Cố Đình làm lơ lời Ti Ti nói, anh tách hai đầu gối ra rồi ngồi quỳ ở hai bên sườn khuôn mặt lớn bằng lòng bàn tay của Ti Ti: "Ti Ti, cho tôi làm cái miệng nhỏ của em được không?"

"!"

Thân mình Hạ Ti Ti trong chốc lát lạnh một mảng lớn: "Không!"

Cây côn ŧᏂịŧ đang đâm thọc ở trong cơ thể cô không ngừng cắm sâu vào bên trong, thẳng đến khi qυყ đầυ to lớn chạm vào một cái cung khẩu nho nhỏ, Triệu Bạch Lương dùng sức chọc hướng nó, toàn bộ qυყ đầυ trực tiếp chọc vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt.

"A!" Hạ Ti Ti bị thọc tới chỗ sâu nhất, tiểu huyệt mẫn cảm liên tục phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ, tiểu huyệt giống như là một cái miệng nho nhỏ, tham lam liếʍ mυ"ŧ cây côn ŧᏂịŧ trong cơ thể, cắn hết côn ŧᏂịŧ 360 độ không góc chết đang cắm vào chỗ sâu nhất kia.

"Ân ~ không, đừng đâm em... Ách..."

Mỗi một lần côn ŧᏂịŧ đâm vào chỗ sâu nhất, Ti Ti đều nhịn không được mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ.

Cố Đình nhìn Ti Ti dưới thân, anh hơi cúi người. "Ti Ti, hôn nó!"

Cơ hồ là vừa nói xong lời đó, Cố Đình liền nhét côn ŧᏂịŧ vào bên trong cái miệng nhỏ của Ti Ti, chỉ có Triệu Bạch Lương là được hưởng thụ, vậy thì sao mà được?

Anh thong thả đong đưa kiện eo, mỗi khi côn ŧᏂịŧ cắm vào miệng nhỏ của Ti Ti và va chạm với đầu lưỡi nhỏ thì anh liền rời khỏi, toàn bộ chất lỏng mà qυყ đầυ phân bố ra đều bị đầu lưỡi nhỏ của Ti Ti nuốt vào bụng.

Cố Đình âm thầm khẳng định ở trong lòng, cảm giác làm khi Ti Ti mở to mắt sướиɠ hơn nhiều so với khi cô nhắm hai mắt.

Trong đôi mắt ngập nước của Hạ Ti Ti lộ ra vẻ ủy khuất, bên trong hốc mắt ngưng tụ đầy nước mắt, theo sau, nước mắt chảy dọc xuống theo khóe mắt.

Bộ dáng đáng thương hề hề này của cô kí©h thí©ɧ đến vỏ đại não của Cố Đình, anh thật muốn hung hăng đâm thọc miệng nhỏ của Ti Ti, anh cắm nguyên cây vào chỗ sâu trong yết hầu của Ti Ti, cảm thụ được cô ấm áp, chặt hẹp, ướt nóng.

'Bạch bạch bạch...'

Phía sau truyền đến tiếng động tinh hoàn của Triệu Bạch Lương va chạm với mông nhỏ trắng nõn đầy đặn của Ti Ti, hai chân Ti Ti bị Triệu Bạch Lương tách ra ở hai bên, hình thành một chữ 'M'. Mỗi một lần Triệu Bạch Lương cắm vào thì anh đều có thể nhìn đến hình ảnh tiểu huyệt nho nhỏ của Ti Ti cắn nuốt côn ŧᏂịŧ của mình như thế nào, mỗi một lần côn ŧᏂịŧ bị rút ra đều kéo theo lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ ra bên ngoài, lúc hoàn toàn cắm vào bên trong, một chút dâʍ ɖị©ɧ lại về với tiểu huyệt Ti Ti. Côn ŧᏂịŧ biến mất từng chút một ở trong huyệt động của cô, hơn nữa tiểu huyệt như có như không mà phát ra tiếng nước 'òm ọp òm ọp...', tấ cả đều mãnh liệt kí©h thí©ɧ đến dây thần kinh thị giác của Triệu Bạch Lương.

Mông nhỏ bị tinh hoàn vỗ đã hoàn toàn đỏ lên làm Hạ Ti Ti cảm giác được đau đớn, nhưng cảm giác tê tê dại dại mà tiểu huyệt truyền đến lại khiến cô cảm thấy cả người đều trở nên rất kỳ quái.

"Huhu..."

Hạ Ti Ti phát ra thanh âm tựa như khóc nhưng lại càng giống như tiếng rêи ɾỉ hơn.

Cố Đình lấy một cái gối đầu khác ở bên cạnh rồi một tay cố định cái ót Ti Ti, sau đó đặt gối đầu ở dưới đầu nhỏ của cô xong đôi tay trực tiếp chế trụ đầu Ti Ti.

"Ti Ti, tôi muốn đâm hư cái miệng nhỏ của em."