Chương 32

Edit & Beta: Su Bà Bà

Đường Loan Như lui về phía sau mấy bước, cô bạn cúi đầu vừa định trả lời thì Hạ Ti Ti đã giành trước một bước. "Thầy Triệu, em nóng quá a. Em muốn uống nước!"

Hạ Ti Ti cũng bất chấp giữa trưa đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không muốn so đo, hiện tại thì đại não và thân thể cô chỉ nhớ thương hơi nước.

...

Năm phút đồng hồ sau, Triệu Bạch Lương lừa dối Đường Loan Như xong liền xoay người nhìn về phía cô gái đang không ngừng uống nước kia.

Hạ Ti Ti liên tục rót nước vào trong bụng, cô uống từng ngụm từng ngụm nước, bởi vì uống quá gấp nên có không ít nước chảy dọc theo khóe miệng xuống phần cằm cô, cuối cùng là nhỏ giọt ở trên quần áo.

Triệu Bạch Lương nhìn bộ dáng mê người của Hạ Ti Ti, anh đóng chặt cửa phòng thể chất lại rồi từ phía sau ôm lấy eo thon của cô. "Ti Ti, em thật mê người."

Khi nói chuyện, bàn tay to của anh liền chộp tới bộ ngực sữa của Hạ Ti Ti, anh vuốt ve vυ" cô, Triệu Bạch Lương hình như vẫn cảm thấy không đủ khi sờ vυ" cách một lớp quần áo. Anh từ trước mặt vói vào trong quần áo cô, vuốt ve hai vυ" non mềm, dùng một tay bao lấy, thịt mềm tràn ra từ khe hở ngón tay, xúc cảm non mềm làm Triệu Bạch Lương rất muốn liếʍ mυ"ŧ đôi vυ" này.

"Ti Ti..." Thanh âm của Triệu Bạch Lương trở nên có hơi khàn khàn, anh nhìn khuôn mặt trắng nõn của Ti Ti từ phía sau, khóe miệng cô vẫn còn dính chocolate.

Hạ Ti Ti uống nước xong thì rụt rụt qua bên cạnh một chút. "Tôi uống no rồi."

Khi cô giơ tay định chùi sạch miệng mình thì Triệu Bạch Lương lại ôm chặt eo cô, anh dùng đầu lưỡi liếʍ hết chocolate còn sót bên khóe miệng cô.

Thực ngọt!

Triệu Bạch Lương đang muốn tiến hành bước tiếp theo thì từ cửa truyền đến tiếng đập cửa.

Anh nhăn nhăn mày, buông lỏng cô gái trong lòng ngực ra.

Cửa vừa mở ra, anh liền nhìn thấy người đàn ông toàn thân tản ra hơi thở âm lãnh đứng ở bên ngoài. "Cố Đình"

"Ti Ti đâu?" Cố Đình đầy mặt ý cười nhìn Triệu Bạch Lương.

"Tìm Ti Ti có chuyện gì?" Giọng điệu của Triệu Bạch Lương cũng không hề có ý tốt.

"Còn cần thông báo với cậu nữa sao?"

Hạ Ti Ti nhìn Cố Đình ở cửa, cô nhanh chóng sửa sang lại quần áo bất chỉnh của mình xong hít hít cái mũi rồi nhìn ra cửa, lúc này mới nhớ tới chuyện trong thân thể có chứa cái gì...

Tϊиɧ ɖϊ©h͙!

Hạ Ti Ti đầy mặt ủy khuất, toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều thấm ướt trên qυầи ɭóŧ rồi...

"Rinh rinh rinh ~"

Tiếng chuông tan học vang lên.

Trên môi mỏng của Cố Đình lướt qua một tia cười lạnh tà mị, trong lười biếng mang theo vài phần quyến rũ lạnh lẽo. "Ti Ti, chúng ta cần phải đi."

Triệu Bạch Lương giờ phút này không nhanh không chậm xoay người nói. "Ti Ti, chúng ta cùng về nhà."

"???"

Hạ Ti Ti đầy mặt dấu chấm hỏi, hai người kia sao lại thế này.

"Nhưng..." Cô vừa định mở miệng thì Cố Đình liền bước tới gần. "Sách vở của em tôi đã thu dọn dùm rồi. Đi thôi."

Anh bước đến gần Hạ Ti Ti, sau đó vươn tay.

Hạ Ti Ti nhìn tay anh rồi lại nhìn thoáng qua Triệu Bạch Lương. "Nhưng, em còn phải chờ chú Phúc đến đón về nhà..."

Hạ Ti Ti co rúm thành một đoàn, cô cúi đầu xong nâng con ngươi nhìn Cố Đình, phấn môi hơi hơi chu lên, cô không thể để anh phát hiện tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở trong cơ thể đã chảy ra ngoài hết.

Nhìn bộ dáng đáng thương hề hề của cô, Triệu Bạch Lương trực tiếp kéo tay cô qua. "Tôi đưa em về nhà."

Nhưng mà, giờ phút này, Triệu Bạch Lương còn bình tĩnh mở miệng nói thêm một câu. "Cố Đình, cậu cũng đừng quá đáng. Tôi đang ở tại nhà Ti Ti. Chẳng lẽ còn cần một người ngoài như cậu đón đưa cô ấy sao?"

Cố Đình cười khẽ. "A. Người ngoài? Cậu có biết lần đầu tiên của Ti Ti là bị ai lấy đi không? Lần đầu tiên chặt hẹp của Ti Ti nhưng có người nào đó lại không nhấm nháp được a?"

Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >,< Khi 2 ông thầy chiến nhau ><