Chương 2

Bách Hứa Phong nói rồi tiếp tục giảng bài, Tang Truân ở đây cũng có phần sợ người thầy này nên nguyên tiết cứ ngồi đó, không nghịch ngợm gì nữa. Tang Truân đúng là không sợ trời không sợ đất nhưng việc cấn kị đối với cô vẫn là " Giáo viên chú ý "

Ngồi ngẩn ngơ như vậy Tang Truân chỉ nhìn ra cửa sổ, ngắm nhìn những chú chim và cây hoa anh đào đang thay lá một lúc thì cũng hết tiết, đến giờ giải lao thì Tang Truân và Lục Nhuệ không đi ra ngoài chơi hay xuống canteen ăn uống gì. Hai người chỉ ngồi trên lớp, Tang Truân và Lục Nhuệ cùng nhau đọc sách.

" Cậu thấy như thế nào về Bách Hứa Phong à không thầy Bách?"

Lục Nhuệ đóng sách lại một cái " cạch " nhìn qua Tang Truân một cái

" Không có gì đặc biệt "

Tang Truân vẫn đọc sách, Lục Nhuệ và cô là một đôi bạn thân nhưng cách nói chuyện của hai người không hề có vẻ thân thiết. Trong trường Tang Truân và Lục Nhuệ rất nổi tiếng

Tang Truân được mọi người biết tới vì vẻ ngoài xinh xắn, nhà khá giả và đặc biệt cô rất thông minh chỉ là Tang Truân không thích sử dụng trí thông minh của mình vào môn Toán mà thôi

Còn Lục Nhuệ nổi tiếng là vì gia thế có phần giàu có cùng với vẻ ngoài xinh xắn nhưng mang nét cool ngầu, tính cách trầm tĩnh nên mỗi lúc Tang Truân nóng lên Lục Nhuệ sẽ kịp thời can cô lại

Lục Nhuệ và Tang Truân đi với nhau, chắc chắn sẽ không có cặp bạn thân nào sánh bằng. Hai người rất khác với những cặp bạn thân ngoài kia, không nói những lời ngọt ngào, nhưng những lúc cần phương sẽ luôn xuất hiện

Không đọc sách nữa, Tang Truân cất quyển sách đang đọc gian dở vào trong cặp. Cô nằm dài lên trên bàn thở hắc một cái, Lục Nhuệ muốn nói với Tang Truân nên học hành đàng hoàng dù gì năm nay cũng chính là năm cuối cấp.

" Tang Truân, cậu nên học hành đàng hoàng lại đi đừng nghịch ngợm nữa. Đến tay bố mẹ cậu về việc học trên lớp thì không được hay cho lắm "

" Được rồi "

Tang Truân phớt lờ những lời nói đằng sau của Lục Nhuệ, hai mắt dần dần trĩu nặng xuống. Đến lúc cô mở mắt trở lại thì đã hết giờ giải lao, người đánh thức Tang Truân dậy chính là Lục Nhuệ



Lục Nhuệ ném cho Tang Truân một chai nước để uống, cô chụm lấy uống một hơi. Tiết học tiếp theo chính là Ngữ Văn, tinh thần Tang Truân hăng hái lên hẳn. Môn học này đối với Tang Truân và Lục Nhuệ dễ cứ như ăn kẹo

Vào tiết học, Tang Truân ngâm từng giai điệu của bài thơ cô đang học. Quả thật rất hay, giáo viên dạy văn trên bục giảng vẫn giảng bài rất hăng say. Trong tiết học bản thân yêu thích, thời gian trôi nhanh quá

Tang Truân đang hòa bản thân vào với giai điệu của thơ và những câu ca dao thì tiếng trống tan trường vang lên

Mọi người dọn dẹp sách vở, chuẩn bị về nhà. Còn đám con trai thì đã ùa ra như đàn ông vỡ tổ, Tang Truân cùng Lục Nhuệ ra về. Hai người cùng nhau ra bến xe buýt để chờ xe

Thì từ xa xa Tang Truân đã thấy bóng dáng của Bách Hứa Phong, anh đi đến đứng ngay bên cạnh cô và Lục Nhuệ. Khuôn mặt của anh tỏa sáng cùng với ánh chiều tà, nhận ra hai người Bách Hứa Phong đột nhiên lại vẫy tay trông rất thân thiện

" Hai bạn học vừa có điểm 0 đây mà"

Lục Nhuệ không thèm nhìn vào mắt của Bách Hứa Phong, cô vẫn đang lo nhìn vào điện thoại nhắn tin với ai đó

" Anh im đi, điểm 0 thôi mà "

Tang Truân bất ngờ vì thấy Lục Nhuệ nói chuyện với thầy giáo Bách như thế, cô hiểu rõ Lục Nhuệ không biết cách ăn nói thân thiện nhưng thường thì Lục Nhuệ vẫn rất lễ phép kia mà

Bách Hứa Phong xoa đầu Lục Nhuệ một cái trông hai người này rất thân thiết. Tang Truân vô cùng thắc mắc về mối quan hệ của Lục Nhuệ và Bách Hứa Phong, nhìn qua ánh mắt của Tang Truân. Lục Nhuệ giường như hiểu rằng cô đang muốn hỏi " Cậu và thầy Bách là như thế nào "

" Bách Hứa Phong chính là anh trai họ của tớ, ở bên ngoài cậu cứ gọi an ấy là Hứa Phong vẫn được "

" Anh Hứa Phong thật là anh trai họ của Lục Nhuệ ?"

Bách Hứa Phong gật đầu nhẹ một cái, giơ ngón tay lên có ý đúng vậy. Tang Truân đã làm chị em thân thiết với Lục Nhuệ từ lúc còn nhỏ, vậy mà mỗi lần qua nhà bạn chơi cô lại không biết Lục Nhuệ còn có anh trai họ