Chương 18: Bị cắm đến trướng.

Hắn cởi bỏ quần mình ra, quăng xuống đất, côn th*t đã cương cứng từ lúc nào đang cọ xát dưới bụng cô. Tô Thanh Lam sợ muốn chết, cô muốn chạy trốn.

" Em xem, nó đang nhớ em " Rồi cầm tay cô đặt lên côn th*t.

" Huhu....đừng như vậy, em không muốn " Tay cô muốn rụt lại, côn th*t cứng cáp nóng muốn bỏng tay, khiến tâm cô còn sợ hơn.

Khuôn mặt Tống Tử Tuyệt giãn ra, hắn nhấc cả cơ thể cô ngồi lên đùi hắn, tay hắn cầm lấy côn th*t rồi từ từ đưa vào trong cô, cảm giác căng cứng khiến mặt cô nhăn lại, rồi chạm đến miệng tử ©υиɠ, tay cô bám chặt lên vai hắn, cô sợ nhất tư thế này a, như muốn xé toạc cô ra làm hai vậy.

Hắn nhấc cả cơ thể cô lên rồi lại đẩy xuống, cảm nhận phía dưới đang gắt gao mυ"ŧ chặt côn th*t, khiến hắn muốn giày vò, điên cuồng luận động, nhưng xem khuôn mặt nhăn lên của vợ nhỏ hắn lại không cam lòng, sợ cô sẽ đau nên hắn sẽ từ từ để cô thích ứng.

" Tuyệt, ân.....á....có chút sâu rồi....nha..a..a...ô " cơ thể cô nhún nhảy trên người hắn , hai bầu vυ" lắc lư trước mặt hắn khiến hắn ngứa ngáy mà cắn vào miệng.

côn th*t cứ đâm rồi ra, lâu lâu hắn lại đâm mạnh khiến cô thở không ra hơi, ở trên và ở dưới đều là kɧoáı ©ảʍ, khiến đầu óc cô nhũn ra.

Tống Tử Tuyệt thấy cô như vậy, liền nhịn không được, ôm chặt lấy eo cô đâm mạnh, làm côn th*t đâm sâu miệng tử ©υиɠ nhiều lần.

" Chết tiệt, anh muốn phát điên vì em! Sướиɠ không? anh làm em sướиɠ không? Mυ"ŧ chặt như vậy " Rồi lại cắn lên cổ, phía dưới càng lúc càng mạnh.

" Ô, sướиɠ...Mạnh quá....á...em sắp...sắp ra....nha...đừng mà " Cô lắc đầu van xin.

Hắn ôm cả người cô rồi thúc mạnh, coin thịt đâm được vài chục cái rồi xuất ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng chảy đầy trong bụng cô. Khiến cơ thể cô muốn tan ra, hoa huy*t vẫn bị hắn cắm.

Tô Thanh Lam thở dốc, tay ôm lấy cổ hắn. Tống Tử Tuyệt dù đã xuất ra nhưng vẫn chưa thõa mãn, hôn lên má cô một cái cười nhẹ.

" Nào, lên phòng chúng ta lại tiếp tục "

Hai mắt cô kinh sợ, cô mệt muốn chết rồi, hắn vẫn còn muốn sao a? Nhưng côn th*t kia vẫn cắm chặt như vậy, chắc chắn hắn không nói đùa.

" Em mệt lắm rồi "

Tống Tử Tuyệt bế cô lên, khuôn mặt đầy ý cười, đứng dậy đi vào nhà, Tô Thanh Lam sợ hãi ôm chặt lấy cổ hắn, côn th*t lại cứng lên đâm sâu vào. Khuôn mặt đỏ ửng lên, đúng là biếи ŧɦái quá rồi đó a.

Mỗi bước đi của hắn làm cho côn th*t càng đâm sâu vào, nhất là lúc bậc thang, hắn cố tình đi chậm mà, khiến cô nhịn không được mà rêи ɾỉ, rồi hắn lại cố tình chạy xuống dưới lầu để lấy quần áo ngoài vườn khiến côn th*t va chạm càng mạnh.

" Ân, tê....anh dừng lại....á " Hắn để cô nằm trên bàn, côn th*t đâm sâu vào, tay nâng hai chân cô lên vai, nhanh chóng đâm sâu, hoa huy*t co rút lại mυ"ŧ chặt lấy hắn.

" Agh, miệng nhỏ mυ"ŧ chặt quá, khiến anh muốn bắn rồi, mẹ nó " Hắn chửi thề sau đó đẩy thật nhanh vào miệng tử ©υиɠ, côn th*t lại xuất ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc đổ đầy trong cô khiến bụng dưới trướng lên không ít.

" Rút ra, trướng lắm rồi " Cô thở hổn hển đánh vào tay hắn.

côn th*t bị mυ"ŧ chặt, bên trong đúng là rất trướng, vì lúc nãy hãy đã xuất một lần, giờ lại xuất lần nữa. Tống Tử Tuyệt rút ra, một loạt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra nhỏ từng giọt xuống đất, rồi lại cắm côn th*t vào ngăn không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào ra nữa.

Tô Thanh Lam thấy hắn rút ra, lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong người cũng vì thế mà trào ra khiến cô nhẹ nhõm nhưng một lúc sau lại bị lắp đầy đến căng khiến cô nhăn mặt lại, đã thấy hắn cắm vào lần nữa.

" Ngoan, lên phòng nào " Hắn bế cô dậy.

" Anh, anh...." Không còn gì để nói mà.

Hắn bế cô lên lầu, rồi lại đè cô ra, lăn qua lăn lại từ đêm cho đến gần sáng, lúc đó cô đã kiệt sức, cảm giác đây không còn là thân thể mình nữa rồi a.