Chương 19

Chỗ ngồi được chia làm ba tầng theo khu vực của các ký túc xá. Các ghế ở tầng một nằm ở trung tâʍ ɦội trường, trong khi tầng hai và ba bao quanh hội trường theo hình bán nguyệt, được phân chia thành khu vực giữa, trái và phải.

"Thầy là thầy Lộ đúng không?" Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai cậu.

Lộ Hòa nhìn thấy một người phụ nữ trẻ, mặc áo trắng với viền hoa và váy dài chiffon màu hồng nhạt. Cô đứng cách cậu vài bước, rất xinh đẹp, và rõ ràng là các nam sinh xung quanh đều đang lén lút nhìn cô.

"Tôi là Kiều Nịnh, dạy tiếng Anh, hôm qua không kịp chào thầy." Kiều Nịnh mỉm cười nói, rồi bắt đầu giới thiệu cho Lộ Hòa về các khu vực trong hội trường.

"Tầng hai và ba chủ yếu dành cho học sinh từ ký túc xá số bảy đến số mười. Khu vực của ký túc xá số một nằm ở hàng ghế đầu của tầng một, có tầm nhìn tốt nhất..." Khi nhìn về phía khu vực của ký túc xá số một, biểu cảm của cô ấy có phần ngượng ngùng, "Nhưng số học sinh đến khá ít, có lẽ họ bị trễ ở đâu đó..."

Lộ Hòa nhìn về hướng cô chỉ, số lượng học sinh thật sự rất ít. Ký túc xá số một tổng cộng có 36 học sinh, nhưng bây giờ chỉ mới có chưa đến một nửa đến hội trường. So với các ký túc xá khác, khu vực này gần như trống trải, tạo nên sự tương phản rất rõ rệt.

Lúc này, Lộ Hòa nhìn thấy Tô Miễn, cậu ta đang mỉm cười và vẫy tay chào cậu.

Trong buổi tập trung buổi sáng, không được mở ghế gấp, vì vậy tất cả học sinh đều phải đứng. Lộ Hòa đang suy nghĩ nên đứng ở đâu thì bị Kiều Nịnh kéo sang một bên.

"Các giáo viên đều đứng ở đây, khu vực kia là dành cho hiệu trưởng... Thầy Lộ, thầy đừng cảm thấy áp lực, tôi cũng chỉ đến đây trước thầy có nửa năm thôi. Buổi tập trung đầu tiên của học kỳ này có thể sẽ kéo dài một chút, nhưng những buổi sau thì chỉ tầm 25 phút là cùng, vì dù sao buổi tập trung cũng không thể làm lỡ giờ học được."

Trường Clan Horton không có nhiều giáo viên nữ, chỉ đếm trên đầu ngón tay, và dù là giáo viên nam hay nữ, tất cả đều mặc áo sơ mi và quần tây hoặc váy được ủi phẳng phiu.

Lúc này, Lộ Hòa mới hiểu ra tiêu chuẩn mà Kỷ Minh Xuyên đã nói về "chuẩn mực của giáo viên Clan Horton" là gì.

Chính là phải có phong thái của tầng lớp tinh hoa.

"Cô Kiều, buổi tập trung sắp bắt đầu rồi, đừng có ồn ào quá." Một người đàn ông trung niên có mái tóc hoa râm đứng trước mặt họ, liếc nhìn họ một cái, sau đó nhìn về phía khu vực trống trải của ký túc xá số một, khuôn mặt ông ta lập tức trở nên khó chịu hơn nhiều. Cuối cùng, ông quay đầu đi, tránh nhìn để đỡ thêm bực mình.

"Thầy Lộ, sao học sinh ký túc xá của thầy lại đến ít vậy?" Một thầy giáo nam khác quay đầu hỏi, "Nếu tình trạng học sinh vắng mặt nhiều, phòng giáo vụ có thể sẽ yêu cầu giáo viên quản lý ký túc xá giải trình."

Nhưng mọi người đều hiểu rằng "giải trình" ở đây chính là một hình thức trách nhiệm.

Kiều Nịnh đứng bên cạnh khẽ lẩm bẩm: "Quản lý quản lý, ai mà thấy ai tự nguyện đứng ra quản lý chứ..."

Cô ấy nói xong thì kéo Lộ Hòa sang một bên: "Ở đây ai cũng vậy cả, tôi vừa thấy thầy bị chủ nhiệm Kỷ nhắc nhở trước cửa hội trường, đừng để bụng, ngay cả trước mặt hiệu trưởng anh ta cũng giữ nguyên bộ mặt ấy, thầy giáo khó gần nhất ở trường này chính là anh ta đấy..."

Kiều Nịnh đột nhiên ngừng nói, vì Kỷ Minh Xuyên đã bước vào hội trường. Không cần phải kiểm tra xung quanh, ánh mắt sắc bén của anh ta đã lướt qua bọn họ như một lưỡi dao. Tuy nhiên, ánh nhìn ấy không dừng lại lâu, và anh ta nhanh chóng chuyển hướng, kiểm tra tình hình học sinh.

"Trời ơi, làm tôi sợ hết hồn... Tôi có đắc tội với anh ta đâu chứ?" Kiều Nịnh nói.

Lộ Hòa đứng một bên thầm nghĩ, có lẽ là tôi đã đắc tội với anh ta.

"Thầy Lộ, thầy mới đến chưa được bao lâu, chắc chưa kịp làm quen với các thầy cô khác nhỉ..." Kiều Nịnh nói xong, nhìn chăm chú vào Lộ Hòa.

Nhìn biểu hiện như đang chờ câu trả lời của cô ấy, Lộ Hòa trầm ngâm một chút rồi quyết định trả lời một cách lịch sự. Trong đầu cậu chợt nhớ đến người mà mình gặp ngày hôm qua, đó là một thầy giáo cao lớn, cơ bắp rắn chắc, da hơi ngăm đen, vóc dáng khiến người khác phải ghen tị.

"Tôi có gặp qua một người, nhưng không biết tên." Lộ Hòa nói, khiến Kiều Nịnh ngay lập tức tò mò hỏi thêm vài câu. Sau khi nghe mô tả, mắt cô sáng rỡ.