Chương 6

Đúng lúc này, trong phòng 404 bùng phát ra oán khí gấp mười lần so với oán khí của Lục Trường Tuyết!

Oán khí đen sì tràn ra từ khe cửa phòng 404, chỉ trong chớp mắt đã lan khắp cả hành lang.

Phương Lâm An lập tức không thể tiếp tục phát điên, vội vàng lấy tất cả bùa chú trong người ra, anh ta dán từng lá một lên cửa, cố gắng ngăn cản oán khí lan ra.

Khi bùa được dán lên, oán khí dừng lại trong một giây, sau đó lại tràn ra mạnh mẽ hơn từ khe cửa.

Phương Lâm An nghiến răng, bây giờ chỉ còn cách vào bên trong, phải giải quyết oán khí từ gốc rễ.

Anh ta muốn mở cửa phòng, nhưng cửa đã bị khóa từ bên trong, làm cách nào cũng không mở được.

“Tránh ra.”

Giọng của Vân Kiến Nguyệt vang lên từ phía sau Phương Lâm An, cô và Lục Trường Tuyết đã quay lại!

Phản xạ của Phương Lâm An còn nhanh hơn suy nghĩ, anh ta nhường chỗ cho Vân Kiến Nguyệt. Chỉ thấy cô lấy từ trên đầu ra một chiếc kẹp tóc nhỏ màu đen, nhanh chóng bẻ thẳng kẹp tóc rồi nhét vào ổ khóa, xoay vài cái, cửa lập tức mở ra.

“Cậu thực sự sẽ không bị bắt chứ!” Lục Trường Tuyết ôm đầu hét lên, bạn thân của cô ấy đã học được kỹ năng bẻ khóa kinh khủng thế này mà cô ấy không hề biết!

Vân Kiến Nguyệt cười khúc khích, cất dụng cụ gây án vào: “Mình chỉ là một công dân tuân thủ pháp luật bình thường thôi mà.”

Nói xong, Vân Kiến Nguyệt mở cửa lớn, một luồng oán khí nồng nặc ập vào mặt cô.

“Khụ khụ...” Vân Kiến Nguyệt bị sặc đến ho, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo có chút nhăn nhó: “Cái này thối thật đấy.”

Phương Lâm An ngạc nhiên nhìn Vân Kiến Nguyệt một cái, nhưng anh ta không kịp nói gì, vội vàng bước vào phòng.

Cảnh tượng bên trong khiến hai người một quỷ sững sờ.

Một con nữ quỷ áo đỏ, toàn thân tỏa ra luồng oán khí đen. Tóc của bà ta rất dài, kéo lê trên sàn, chiếm hết nửa phòng khách.

Lúc này, bà ta đang bóp cổ Vương Huy. Vương Huy đã bất tỉnh, mắt hắn trắng dã, giữa hai chân ướt nhẹp, vừa bẩn vừa hôi.

Đèn trong phòng khách chập chờn, kết hợp với cảnh tượng kỳ quái, dù là một đạo sĩ như Phương Lâm An, cũng cảm thấy dựng tóc gáy.

Nếu Lục Trường Tuyết là quỷ cấp A, thì con quỷ áo đỏ trước mắt chắc chắn là quỷ cấp S!

Trong suốt mười năm qua, cả Hoa Quốc chỉ xảy ra hai vụ án gϊếŧ người do quỷ cấp S gây nên. Và cả hai vụ đều được Cục Linh Dị kết hợp với các nhà huyền học giải quyết.

Vấn đề là hiện tại, bên này chỉ có hai người và một quỷ! Khoan đã, tại sao anh ta lại nghĩ rằng một người và một quỷ này đứng về phía mình? Phương Lâm An nghĩ lại, hối hận muốn tát vào mặt mình. Rõ ràng con quỷ nhỏ này cũng đã gây chuyện mà!

Trong lúc Phương Lâm An đang hoang mang suy nghĩ, Lục Trường Tuyết không nhịn được kêu lên: “Á, bảo bối ơi, có quỷ! Cứu mình với!”

Cô cũng là quỷ mà! Phương Lâm An hét lên trong đầu, cô kêu cái gì vậy!

“Cạch.”

Vân Kiến Nguyệt bật công tắc đèn, cả căn phòng lập tức sáng bừng, luồng oán khí lưu động trong phòng cũng ngưng lại ngay lập tức.

“Đấy, như vậy thì không có cái không khí ma quái trong phim ma nữa rồi, đúng không?” Vân Kiến Nguyệt giơ tay lên, trông như cô không hề cảm thấy mình vừa làm việc lớn lao gì.

Mắt Phương Lâm An suýt rớt ra ngoài, hai dòng nước mắt lăn dài, tâm trạng của anh ta đang hoàn toàn sụp đổ.

Vừa rồi đèn trong phòng chập chờn rõ ràng là ảo cảnh do con quỷ này tạo ra. Để phá vỡ ảo cảnh này, anh ta phải đốt cả trăm lá bùa cũng chưa chắc có hiệu quả.

Nhưng cô gái này, chỉ đơn giản là bật đèn.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin