Chương 7

Edit: Dạo này mình thấy có rầm rộ vụ ăn trên đầu trên cổ của tác giả ý, về vấn đề này mình không có bình luận nhiều, chỉ muốn nói là:

1. Lí do mình chia chương: Tại vì mình đăng nhiều truyện một ngày ý mọi người, để đảm bảo được hứng thú của mình đều đều với mỗi truyện nên mình chia nhỏ ra cho không ngán, dễ đăng hơn.

2. Set vip: Mọi người nhìn vip truyện thấy có vẻ giàu, chứ thiệt ra mình không có thu được nhiêu hết ý, chẳng có mấy bạn đọc, phần đó mình cũng chỉ xem như một phần nho nhỏ để cổ vũ mình thôi. Trừ những truyện bất đắc dĩ (như bộ Bác Sĩ) vì lí do cá nhân phải set vậy để họa may còn vớt được chút đỉnh, còn các truyện còn lại hầu hết mình chỉ set vip những chương có cảnh nóng, những chương đặc biệt với giá cao, chương thường thì free hoặc mức giá đảm bảo mọi người có thể đọc được.

3. Phần lớn truyện nhà mình đều sẽ để free, nên mọi người có thể ủng hộ tinh thần chút đỉnh cho mình vui nha!

Thân gửi!

.

Anh không cách nào quyết định được, lễ nghĩa thấm sâu vào tư tưởng hành động khiến Cố Tu Minh không có cách nào vứt bỏ mặt mũi làm ra việc đê hèn như thế...

Lê Chi Dung nhìn thầy Cố nhắm chặt mắt, chỉ biết tuyệt vọng để mặc cho nước mắt rơi cũng hiểu có lẽ anh không cách nào xem nhẹ lòng tự trọng và chức trách của người làm giáo, thà ngọc vỡ còn hơn ngói lành, kiên quyết không muốn lên tiếng. Cô vốn nghĩ anh chỉ bị người ta bỏ thuốc mà thôi, chứ thứ này cô cũng có, chẳng có gì lạ cả. Cùng lắm thì cô cũng nói bí mật của mình cho thầy, để thầy Cố nắm thóp điểm yếu của mình rồi dùng tay giúp thầy thoải mái là được rồi.

Điểm yếu bị người ngay thẳng chính trực biết cũng không có gì đáng xấu hổ, thầy Cố chắc chắn không dùng cái này cưỡng ép cô làm chuyện xấu, cô tin mắt nhìn người của mình.

Cô cởi mở hơn so với Cố Tu Minh, cũng thấy giờ thầy Cố có lẽ cũng không làm gì được nữa, chẳng biết khi nãy trong phòng tắm thầy có tiết chút du͙© vọиɠ nào chưa... Có phải thầy ấy chưa từng thủ da^ʍ bao giờ không?

Thầy Cố cũng không nhỏ tuổi, nghe bạn học của cô bảo thầy sắp 30 rồi, chắc không đến mức chưa từng dùng "tay trái cô nương" nhỉ?

Lê Chi Dung do dự một hồi lâu, nhìn Cố Tu Minh run lẩy bẩy thút thít, thở dài, cảm thấy cuối cùng người diễn vai ác cũng là mình.

Cô duỗi tay đỡ người dậy, một tay đỡ phần eo bủn rủn sắp đứng không vững của thầy, một tay nắm đôi tay lạnh lẽo kia cố chấp đè tay người nọ lên phần háng nóng rực của mình. Cố Tu Minh bị dọa suýt nhảy dựng lên, mau chóng rút tay về, cả người mềm như bông bị Lê Chi Dung lôi lôi kéo kéo ấn tay vào chỗ kín kia.

"Em làm gì thế!" Giọng anh vẫn còn nức nở, hốc mắt ngậm đầy nước đỏ hoe, nhưng giọng điệu lại cứng rắn, hai mắt trợn tròn nhìn Lê Chi Dung, dáng vẻ ngoài mạnh trong yếu.

"Thầy Cố, thầy hiểu ý em sao? Thứ thầy có em cũng có mà thầy." Lê Chi Dung thở dài nắm chặt tay Cố Tu Minh không bỏ, cứng rắn ép đôi tay lạnh lẽo kia sờ vào dươиɠ ѵậŧ cương cứng nóng bỏng cả da thịt của mình.

"Tuy rằng tình hình có hơi phức tạp, nhưng em có thể giải thích với thầy sau. Thầy chỉ cần biết là em không có ý xấu, nếu thầy không thể tự giải quyết được em có thể dùng tay giúp thầy. Kỹ thuật của em khá ổn..."

Lê Chi Dung nói, gương mặt trung tính tuấn tú chậm rãi ửng đó. Nói được mấy lời này đúng là không dễ, Lê Chi Dung sắp vứt cả mặt mũi thể diện cùng tính sợ xã hội của mình luôn rồi. Hai mắt đăm đăm kiên định. Cô thật sự muốn giúp Cố Tu Minh, không hề có ý xúc phạm thầy.

"Em..."

Cố Tu Minh sốc đến ngỡ ngàng. Anh nói không nên lời, Lê Chi Dung tuy rằng giọng trung tính một chút nhưng vẻ bề ngoài vẫn là con gái một trăm phần trăm, vậy tình huống gì đây?

Không lẽ là người song tính giống anh? Xác suất gặp mặt nhỏ như vậy, không lẽ anh may mắn thế?

Nhưng dựa theo góc độ y khoa thì người song tính sẽ có kỳ động dục, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ nhạy cảm hơn nhiều so với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam, thứ lủng lẳng phía trước chẳng khác nào đồ chơi, ngoài dùng đi vệ sinh và hỗ trợ việc đạt cực khoái trên giường ra thì chẳng có tác dụng gì nữa, cả chức năng sinh dục cũng không làm được. Nói trắng ra là không thể sài được, tựa như Cố Tu Minh vậy, dù sợ phía trước vẫn bắn ra được nhưng anh không có cách nào lêи đỉиɦ cả.

Hơn nữa, cảm giác này, độ ấm này... Không giống với tài liệu chút nào cả.

"Thầy ơi..." Hơi thở Lê Chi Dung dần nặng nề hơn. Tay thầy Cố lạnh tanh chạm vào thân dươиɠ ѵậŧ sưng to nóng hổi như sắp nổ của cô, cảm giác sung sướиɠ tra tấn lý trí cô sắp đứt đoạn.

"Chỉ cần thầy muốn em chắc chắn sẽ cố hết sức giúp thầy, em sẽ không chạm vào thầy nếu thầy không cho phép... được không thầy?"

Gương mặt góc cạnh rõ rệt của cô gái đối diện với Cố Tu Minh, đôi môi mỏng mấp máy đóng mở, khuôn mặt tuấn tú nghiêm trang lại cẩn thận cùng đôi mắt phượng hẹp dài lại không có vẻ giảo hoạt, mang đến cho người khác cảm giác rất đáng tin tưởng.

Cố Tu Minh cảm giác bên dưới của mình càng ngày càng ngứa, chỉ hận không thể dùng tay vuốt ve cây côn ŧᏂịŧ nóng bỏng kinh người này, nhét nó vào miệng hoa huyệt đói đến kêu gào. Anh không biết cảm giác ngứa ngáy và khao khát này xuất hiện vì cơ thể đã tỏa định được mục tiêu nó cần hay vì cơ thể đặc biệt của cô gái trước mắt có một sức hấp dẫn quá lớn với anh.

Anh thật sự rất đói...

Cảm giác nóng bức trong người không lúc nào không cắn xé ăn mòn chút ít tỉnh táo còn sót lại của Cố Tu Minh. Miệng huyệt ngậm đầy nước da^ʍ khao khát được bới móc. Anh tựa như con cá mắc cạn cầu sinh mà khao khát nguồn nước cứu mệnh.

Anh muốn cô giúp anh sờ làm gì, anh chỉ muốn cô gái trước mặt đè anh xuống, hung hăng xỏ xuyên qua cơ thể dâʍ đãиɠ này!

"Em... em cũng là người song tính sao?" Giọng Cố Tu Minh nghẹn lại, yếu ớt giải bày.

Lê Chi Dung mím môi, lắc đầu: "Thầy có thể nghĩ vậy cũng được, nhưng tử ©υиɠ và bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ của em đều thoái hóa, dùng không được."

Khác hoàn toàn với tình huống của anh, Cố Tu Minh bị sốc đến không phản ứng kịp. Lê Chi Dung dừng một hồi, chợt nhớ rõ ràng khi này Cố Tu Minh hỏi cô là "cũng có".

Thầy Cố là người song tính?

Cố Tu Minh nói xong cũng hối hận không thôi, trông thấy vẻ mặt của Lê Chi Dung, thoáng chốc chỉ cảm giác mình xong đời rồi, thế mà lại nói bí mật của mình cho người khác.

"Thầy Cố... thầy..." Lê Chi Dung cảm thấy hình như mình lỡ biết một bí mật động trời cmnr, cái bí mật còn đáng sợ hơn so với những gì cô đã nói với thầy. Vốn dĩ cô nghĩ thầy Cố bị người bỏ thuốc, giờ xem ra hình như đoán sai rồi. Cô cũng từng đọc tài liệu, biết bản thân khác với người song tính bình thường. Thời đại tinh tiến không có thông tin nào không tra được, huống chi ông của Lê Chi Dung còn là bác sĩ dày dặn kinh nghiệm trong nghề.

Tình huống của thầy Cố bây giờ có lẽ là kỳ động dục mỗi quý chăng?

Cố Tu Minh hận không thể đào cái lỗ nhảy xuống cho xong. Anh nghĩ cái quái gì vậy, sao lại nói bí mật của mình cho người lạ nghe như thế, bị kỳ động dục ép điên rồi sao? Nói chuyện quên lắp não sao?

Cơ thể của người trong lòng run bần bật, phần eo mềm nhũn ngồi liệt dưới đất, đầu gục xuống. Anh thậm chí không dám nhìn học trò của mình.

"Thầy ơi, nếu như thầy đồng ý thì em có thể giúp thầy mà. Thầy muốn em làm gì cũng được hết, đừng sợ, em sẽ không nói cái gì đâu."

Cả đời Lê Chi Dung cô một khi đã hứa tuyệt đối sẽ không bội bạc.