Chương 902: Quỳ bái tình thánh

1557 Chữ Cài Đặt
CHƯƠNG 902: QUỲ BÁI TÌNH THÁNH.

Lần án kiện này chỉ rõ là Hoàn Nhan Đản muốn mượn tay mình gϊếŧ chết Thường Thắng vương, Tống Thanh Thư lại không biết thời thế tuyên Thường Thắng Vương vô tội, không phải là tiếp xúc rủi ro với hoàng đế sao? Huống chi Hoàn Nhan Lượng cũng đang mong sớm ngày diệt trừ Thường Thắng Vương, hai người kia giờ đây hợp tác lại, chính mình có thể bình yên vô sự?

Bất quá chuyện này sớm đã là nằm trong dự liệu của hắn, cho nên lúc này chỉ là mỉm cười, liền quay người hướng vào bên trong thiên lao trở lại, cứ như vậy lại làm cho những tên ngự tiền thị vệ mặt nhìn nhau, bởi vì từ trước cho tới bây giờ, chưa từng nhìn thấy phạm nhân nào phối hợp như vậy, phải biết trước đó một khắc, vẫn đang là thủ lĩnh cao cao tại thượng trong thiên lao, sau một khắc nháy mắt biến thành tù nhân, cái hoàn cảnh chênh lệch cực lớn này cơ hồ không ai có thể kịp thích ứng tới, những tên thị vệ này, những năm qua không hiếm đã nhìn thấy qua cảnh tượng tương tự, nhưng những phạm quan đó cũng đều không ngoại lệ, trước một khắc còn vênh vang đắc ý, sau một khắc nhất thời trở thành nhuyễn cước hà run sợ đi không nỗi..

Thế gian tuy có rất nhiều thứ bẩn thỉu, những tên thị vệ này bình thường cũng chưa chắc là người tốt lành gì, nhưng trong lòng mỗi người ít hay nhiều gì cũng có tâm tính trọng anh hùng. Tống Thanh Thư này trước mắt núi thái sơn sụp đổ mà sắc mặt vẫn ung dung không thay đổi, cái khí độ này làm cho một đám người tối thầm bội phục, bởi vậy không hẹn mà cùng không có ai làm khó hắn, chỉ là mời hắn đến phòng giam, cũng không có theo trình tự thông thường là bắt hắn còng tay xiềng chân …

Tống Thanh Thư tiến vào phòng giam, ngồi xếp bằng tại trên sàn đá cứng nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi hoàn thiện lấy một số chi tiết kế hoạch sau cùng.

Lúc này trong thiên lao mấy tên cai tù lại tập một chỗ, đối với sự tình lần này cũng là nghị luận ầm ĩ:

-Ta thấy lần trước Đào Hoa phu nhân đến, chắc chắn đã cùng hắn phát sinh chuyện gì, chứ nếu không thì hắn vì cái gì dám coi trời bằng vung, phán cho Thường Thắng Vương vô tội đâu?

-Nếu là ta ta cũng sẽ phán Thường Thắng Vương vô tội, bởi vì cái gọi là chết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu!

-Phong lưu cái đại đầu quỷ của ngươi, thê tử của hắn lại không kém gì Đào Hoa phu nhân, dạng này không khỏi là được chả bằng mất sao.

-Hắc hắc… chờ sau khi hắn chết, cũng không biết là ai sẽ tiện nghi chiếm được vị thê tử hại nước hại dân kia a!

-Còn có một tiểu di tử như hoa như ngọc …

Một đám người cười vang.

-Bây giờ Đường Quát Biện gặp phải khổ sở rồi, không biết những nữ nhân xinh đẹp lần trước sẽ còn đến nhìn hắn hay không đây…

-Cho dù là những nữ nhân khác không đến, nhưng đại quốc công chủ là thê tử của hắn, cuối cùng cũng sẽ tới thôi…

-Vậy cũng không định được đâu, bởi vì cái gọi là phu thê vốn là chim rừng cùng nhau, lúc đại nạn lâm đầu thì phần ai nấy bay, đại quốc công chủ dù sao cũng là thân muội muội của hoàng thượng, Đường Quát Biện sau khi chết đi, nàng lại tìm một phò mã mới không được sao? Làm gì lại phải tiếp xúc rủi ro với hoàng thượng như vậy.

-Đại quốc công chủ tuyệt không phải loại người như vậy!

Tối hôm qua Ca Bích đã tạo cho bọn chúng ấn tượng thật sự là quá tốt, nên có người lập tức bất mãn vì nàng mà cãi lại.

Bên trong có một tên bỗng nhiên ngẩng đầu lên, vội vàng la lên:

-Các ngươi đừng nói nữa, mau nhìn….lại có hai nữ nhân …hại nước hại dân tới nữa…

Mấy tên nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy hai mỹ nhân, một đại mỹ nhân tuyệt sắc xinh đẹp hơi lớn tuổi hơn mỹ nhân kia, hai nàng đang chậm rãi đi tới, trên đường đi hai cái bờ mông, một đầy đặn săn chắc, một mông lơn vễnh lên chập chờn đong đưa, làm cho mấy tên cai tù phải nuốt nước bọt, khuôn mặt hoàn mỹ không một tì vết khiến cho mấy tên nam nhân thô kệch này liền thấy tự ti, không dám nhìn thẳng dung nhan của nàng.

-Ta dám đánh cược, hai nữ nhân yêu tinh này khẳng định là tìm đến Đường Quát Biện.

Thấy bọn cai tù phản ứng khiến cho hai nàng có chút hơi do dự nhìn nhau, thì một cô nương có vẻ lanh lợi đi đến, lộ ra nụ cười thuần khiết vô tà:

-Các vị đại ca, chúng ta muốn đến thăm viếng phò mã Đường Quát Biện một chút, không biết các vị đại cao có thể dàn xếp được không?

Vừa nói đôi mắt to ngời mắt vừa chớp, những năm qua du tẩu tại bên trong đám vương tôn công tử quý tộc lẫn vào, dạng thủ đoạn này nàng sớm đã luyện cho lô hỏa thuần thanh.

-Đương nhiên không có vấn đề,

Tên cai tù đáp nói,

- Bất quá mong rằng tỷ sẽ đáp ứng cho chúng ta một điều kiện.

-Điều kiện gì a?

Giọng nói của cô nương này vẫn thanh thúy êm tai giống như chim hoàng oanh, nhưng trong mắt lại nổi lên một làn hàn quang lạnh lẽo.

-Láy nữa nếu tỷ gặp được phò mã gia, xin hãy nhờ nói với phò mã gia trả lời giùm cho chúng ta một vấn đề được không?

Mấy tên cai tù một mặt hy vọng nhìn qua nàng.

Cô nương này ngẩn người, lúc đầu nàng cho là mấy tên thối nam nhân này sẽ có ý nghĩ xấu gì đó, nào ngờ lại ra điều kiện như vậy? Liền đáp:

-Hẳn là. . . hẳn là có thể được..

Nàng nghĩ thầm Đường Quát Biện chỉ là chuyện nhỏ, chút mặt mũi này có thể hắn vẫn là sẽ cho được..

-Hai vị mời tới bên này!

Mấy tên cai tù vội vàng đứng dậy dẫn đường, thái độ kia nhiệt tình làm cho các nàng chẳng hiểu ra sao…

Tống Thanh Thư đang nhắm mắt trầm tư, nghe được bên ngoài động tĩnh, từ từ mở mắt, nhìn lấy diện mạo của hai mỹ nhân giống nhau đến mấy phần, ngạc nhiên nói:

-Các người làm sao lại tới đây?

Hai mỹ nhân có thể được mấy tên ngục tốt cho rằng là nhan sắc không thua kém gì Ca Bích cùng Đại Khỉ Ti, thì toàn bộ Đại Hưng phủ này ngoại trừ mẫu nữ Trọng Tiết thì còn có ai khác nữa?

Trọng Tiết nhăn nhăn mũi ngọc tinh xảo:

-Hừ, còn không phải là muốn tới đây nhìn phò mã đến cùng là chuyện gì xảy ra. . .

Nàng chần chừ một lát, có mấy lời không tiện ngay trước mấy tên ngục tù này nói, liền chỉ vào bọn họ,

-Ầy, bọn họ có vấn đề cần phò mã giải đáp đấy.

Tống Thanh Thư nghi ngờ nhìn về phía mấy tên cai tù, những tên này “ bịch..” một tiếng, toàn bộ quỳ trên đất, kích động nói:

-Phò mã gia, mấy ngày nay đám tiểu nhân có thể mở rộng tầm mắt a, kỳ quốc công chủ, đại quốc công chủ, Đào Hoa phu nhân, bây giờ còn có hai vị mỹ nhân này, trong kinh thành những mỹ nhân trứ danh đều đến tìm gặp phò mã, tùy tiện bất cứ người nào, đời này những nữ nhân mà chúng ta từng gặp qua cộng lại cũng còn kém rất xa. Ngài có thể dạy cho đám tiểu nhân, đến tột cùng là làm sao làm có thể đồng thời nắm bắt được nhiều trái tim mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, bên trong thì có tỷ muội, thậm chí còn có mẫu nữ, chỉ cần đám tiểu nhân có thể học được một chiêu nửa thức của ngài, bất định về sau nếu có đến thanh lâu cũng không cần phải đưa tiền. . .

Mẫu nữ Trọng Tiết ngay từ đầu nghe bọn chúng nửa câu đầu tán thưởng mỹ mạo của chính mình, còn có chút âm thầm cao hứng, đồng thời cũng giật mình Tống Thanh Thư thế mà lại có nhiều nữ nhân xinh đẹp dính dấp như vậy, đột nhiên nghe được nửa câu sau, tựa như mẫu nữ hai người bọn họ cũng bị bọn chúng xem như là nữ nhân của Tống Thanh Thư vậy, mặt đều tái xanh vì tức giận.