Thất Túy Ca Hoài


Chương 1-2
"Ân. . . . . . Ca. . . . . . Không cần, quá nhanh . . . . . . Ân. . . . . ."

"Phải không?" Ca ca từ phía sau khẽ cắn vành tai của ta, hơi thở nóng bỏng khiến ta không khỏi run rẩy 1 trận.

"Ta đây chậm một chút, được không?"

Cảm giác cự vật đang tàn phá bừa bãi trong u huyệt dần ngừng lại, hơn nữa còn có khuynh hướng rút ra, ta lập tức kẹp chặt hoa huyệt, muốn ngăn cản nó rời đi.

"Ca, không cần đi. . . . . ."

"Ngoan, ta không đi, ân. . . . . . Thả lỏng chút, ngươi kẹp thật chặt ."

Một tay hắn bóp nhẹ kiều đồn của ta, một tay đỡ eo đặt ta trên giường mềm mại, ôm ta vào trong l*иg ngực.

"Ca. . . . . ."

Ta dựa vào l*иg ngực của ca ca, cự vật to lớn vừa rút khỏi hoa huyệt bởi vậy mà lại chọc sâu vào trong, đỉnh đầu lớn cực đại đâm vào nơi sâu nhất của nhuyễn nộn, làm cho ta có chút không chịu nổi hô nhỏ ra tiếng.

Ca vẫn không chịu buông tha ta, bàn tay ôm lấy mông ta thuận thế xâm nhập vào nơi hai người giao hợp mà búng lên viên trân châu sung huyết ẩn nấp giữa nhụy hoa.

"Ô. . . . . ."

Tiểu hạch mẫn cảm làm sao chịu được kí©h thí©ɧ như thế, ta ưỡn cong người, uốn éo cái mông, cự vật trong hoa huyệt cọ xát thật thoải mái làm ta ngửa đầu thở dốc, mà ca ca ở phía sau hôn lấy ta, hai tay ôm thắt lưng ta nhấp nhô ra vào.

"Ca. . . . . . Ân. . . . . . Thật lớn. . . . . . Hảo lớn. . . . . ."

"A, vật nhỏ, ngươi thật càng ngày càng dâʍ đãиɠ ."

Ca rút ra đâm vào một lúc một nhanh, mỗi một lần đều nặng nề đâm vào trong nhụy hoa, kɧoáı ©ảʍ từ dưới bụng lan đến khắp cơ thể, tiểu huyệt cũng kẹp chặt lấy cực đại đang va chạm mãnh liệt. Dưới sự hung hăng cắm rút, dịch huyệt ta không ngừng tiết ra, dính vào bụng ca ca, làm cho chỗ hai người giao hợp ướŧ áŧ một mảng. Ngay lúc ta lên đến cao trào, bỗng ca lại đột nhiên rút ra...

2/

"Không cần. . . . . ."

Sắp đến đợt kɧoáı ©ảʍ cao trào, ta nhịn không được rên khẽ một tiếng.

"Yên tâm, vật nhỏ, sẽ để cho ngươi ăn no. . . . . ."

Ca đem ta xoay người đối mặt hắn, ta ngồi ở trên bụng ca ca, hai chân cuốn lấy lưng hắn, tiểu huyệt ngậm chặt lấy đại long , không ngừng cắn nuốt cự vật to lớn.

"A. . . . . ."

Ca đột nhiên thẳng lưng, dươиɠ ѵậŧ cực đại đâm mạnh vào trong, lại rất nhanh rút ra, rồi tiếp tục chọc mạnh với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, giống như muốn đem ta phá hư mà cắn rút, khiến ta vừa khó chịu lại vừa thoải mái mà khóc ra.

"Ca, không cần. . . . . . Ô, thật là khó chịu. . . . . . A. . . . . . thật quá sâu . . . . . ."

"Vật nhỏ, nhẫn nại chút liền thư thái. . . . . ."

Ca ôm chặt ta, đem đầu ta dựa vào vai hắn, thì thầm an ủi bên tai , hạ thân tốc độ cắm rýt không giảm, thậm chí ta còn có thể nghe thấy âm thanh da^ʍ mĩ của dịch huyệt.

"Ân. . . . . . phá hỏng ta mất, ca, chậm một chút. . . . . ."

Ca thật sự là quá lớn quá dài rồi, hoa kính bên trong chứa đầy hắn, cực đại nóng rực đã muốn đâm đến nơi sâu nhất mà vẫn muốn tiến thêm nữa, bụng nhỏ giống như giống như bị hắn chọc thủng.

"Ngoan, ngươi phải khóc cầu xin ta trêu đùa phá hư ngươi. . . . . ."

Ca cúi đầu an ủi ta, âm thanh hắn nhiễm hơi tìиɧ ɖu͙© khàn khàn, lại càng thêm phần mị hoặc.

Ca dùng sức mở mông ta, cự hành dưới thân hung hăng va chạm đâm vào tiểu huyệt ướŧ áŧ sưng đỏ, va chạm hung hãn mãnh liệt như vậy lại mang theo một tầng kɧoáı ©ảʍ.

"A. . . . . . Ca. . . . . . Không được. . . . . . Cầu ngươi. . . . . ."

Ta run rẩy thở dốc, cơ hồ nói không ra lời.

"Cầu ta cái gì?"

Hai tay ca dùng sức tách mông ta mà vuốt ve cánh hoa, tốc độ thân dưới không hề chậm lại, như trước trong cơ thể của ta hung hãn tiến lên, đem ta đưa đến cao triều.

Thêm Bình Luận