Chương 4

Thân thuộc đã ngấm vào trong xương tủy.

Cô đứng trước mặt anh hoàn toàn không ngại ngùng gì cả, thậm chí bộ phim sεメ đầu tiên mà cô xem cũng là xem chung với anh. Lần đó cô mua một đĩa phim sεメ rồi bắt anh phải xem cùng mình, kết quả là Giang Trầm vẫn còn chưa kịp phản ứng lại thì cô đã bị hình ảnh khiêu da^ʍ trên màn hình dọa đến mức bịt chặt lấy hai mắt, nằm trong lòng anh không chịu đứng dậy, còn luôn miệng nói anh xấu xa.

Giang Trầm chiều chuộng cô đã thành thói quen, cũng luôn luôn dung túng cho cô.

Từ Ngộ Vãn nghe anh hỏi vậy thì gật đầu, làm ra vẻ buồn ngủ, vươn tay về phía anh, nũng nịu: “Ừm, buồn ngủ rồi, anh ôm em được không?”

Giang Trầm ừ một tiếng, nhanh chóng đứng lên ôm lấy cô, cô thuận thế nâng hai chân kẹp lấy hông anh.

Anh ôm cô ngồi lên ghế sô pha, cũng không để ý đến chuyện cô vòng chân kẹp lấy mình.

Nhìn thấy Giang Trầm mặt không cảm xúc, Từ Ngộ Vãn liền hỏi: “Anh, anh cảm thấy em và Tống Khê Nhiên, ai xinh đẹp hơn?”

Giang Trầm không trả lời, Từ Ngộ Vãn lại tiếp tục: “Chắc chắn là Tống Khê Nhiên xinh đẹp hơn rồi, vì anh không thích em. Tống Khê Nhiên xinh đẹp như vậy, chắc chắn anh sẽ rất thích.”

Cô vừa nói vừa vươn tay cởi thắt lưng của Giang Trầm, ngón tay như có như không đυ.ng vào dươиɠ ѵậŧ của anh.

Thứ này mới chỉ hơi ngẩng đầu lên, vẫn chưa cứng rắn.

Từ Ngộ Vãn mỉm cười duyên dáng, giống như hoàn toàn không để ý đến sự lạnh lùng của anh, ngược lại còn làm như tự hỏi chính mình: “Sao lại không cứng thế này? Phải làm sao đây?”

Cô buông dươиɠ ѵậŧ của anh ra, nhẹ nhàng nhích lên một chút, để dươиɠ ѵậŧ dính vào tiểu huyệt của mình.

Từ Ngộ Văn thì thầm: “Để em giúp anh nhé.”

Cô một mực cưỡi trên đùi Giang Trầm, không ngừng ma sát. Giang Trầm không từ chối, cũng không đồng ý, giống như đây chỉ là một chuyện nhỏ, không khiến anh phải để tâm.

Nương theo sự ma sát của cô, chẳng mấy chốc dươиɠ ѵậŧ của Giang Trầm đã chậm rãi nóng rực lên, càng lúc càng cứng rắn. Dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng thô, qυყ đầυ giống như trực tiếp tách hai mép hoa huyệt của cô ra mà tiến vào bên trong.

Từ Ngộ Vãn thực ra cũng không phải rất muốn làm, thế nhưng chỉ là nghĩ đến chuyện cũ cảm thấy hơi chua xót nên cô mới muốn anh tiến vào.

Thế nên bây giờ bên trong cô vẫn chưa ẩm ướt.

Sau khi dươиɠ ѵậŧ của Giang Trầm không chút trở ngại nào mà đâm vào bên trong, bụng dưới của Từ Ngộ Vãn nhói lên một cái. Cơn đau nhức chạy dọc sống lưng, sau đó dâʍ ɖị©ɧ ở bên trong nhanh chóng chảy ra ngoài.

Cuối cùng cũng ướŧ áŧ một chút rồi.

Từ Ngộ Vãn liền phối hợp nhúc nhích thân thể, cố nâng mông lên rồi lại hạ xuống, để tiểu huyệt có thể mυ"ŧ chặt lấy côn ŧᏂịŧ nóng rực của Giang Trầm, từng chút từng chút khiến nó tiến vào sâu hơn.

Nhìn dáng người Giang Trầm thư sinh như vậy, nhưng kích thước nơi đó lại vô cùng kinh người. Tiểu huyệt của Từ Ngộ Vãn chưa đủ nhớp nháp, lại không có gel bôi trơn nên quá trình tiến vào khá khó khăn. Cô nuốt được một nửa dươиɠ ѵậŧ của anh thì không thể nào tiến thêm được nữa. Từ Ngộ Vãn muốn dừng lại nghỉ ngơi một lát, nhưng chân lại run lên không khống chế được, cả người mất đà mà ngồi mạnh xuống.

Dươиɠ ѵậŧ to lớn như một chiếc chày lập tức xuyên qua con đường chật hẹp, cắm thẳng đến chỗ sâu nhất.

Từ Ngộ Vãn không chịu được kí©h thí©ɧ này, tiểu huyệt vô thức thít chặt lại, bụng dưới cũng đau rát. Cô không kìm nén được mà phát ra những tiếng rêи ɾỉ: “A... A...”, Đồng thời liếc mắt nhìn về phía Giang Trầm.

Nhưng Giang Trầm vẫn giữ nguyên dáng vẻ đó, hoàn toàn không có gì khác với lúc trước cả. Sắc mặt của anh vô cùng bình tĩnh và lãnh đạm, đến lông mày cũng không nhíu lấy một lần.

Cô biết, anh không hề động tình.

Từ Ngộ Vãn đã nhìn thấy biểu cảm này của anh không biết bao nhiêu lần, thế nên cũng không cảm thấy đau lòng quá mức. Cô nhanh chóng điều chỉnh lại hơi thở và tư thế, chủ động nắm lấy cánh tay anh, đặt lên tiểu huyệt của mình.

Cô dẫn dắt anh sờ lên nơi hai người đang giao hợp, nơi đó lúc này đã ướt đẫm. Từ Ngộ Vãn nói: “Anh, anh nhìn đi, anh đâm vào rồi, anh vuốt ve nơi này một chút được không?”

Giang Trầm rất tự nhiên mà nghe theo lời cô, vuốt ve mép tiểu huyệt cùng hạt trân châu nhỏ trên đó. Đầu ngón tay của anh lạnh buốt, khiến cho Từ Ngộ Vãn nổi da gà.