Chương 34

Xung quanh vang lên một tràng tiếng cười trộm, chòm râu hoa râm của Đinh Chính Nhất run run, ho khan một tiếng, không lên tiếng.

Một hồi đáp trả ngắn gọn, Văn Tố đã nắm được mấu chốt, sau này trên triều đường này, nàng có thể cùng với Nhϊếp chính vương phối hợp hát xướng diễn tuồng gì gì rồi, nàng tỏ ra yếu kém, Vương gia thì hăm dọa mạnh mẽ.

Thiên hạ vô địch nhen……..

Dường như cảm nhận được suy nghĩ của nàng, Tiêu Tranh đột nhiên liếc nàng một cái, nhếch môi, sau đó quay đầu chắp tay nói với hoàng đế trên thềm ngọc: “Bệ hạ, liên quan đến chuyện tiếp đãi Thanh Hải quốc, bổn vương đã tuyển chọn người làm đệ nhất nữ quan của Đại Lương, người này chính là Văn Tố.”

Cùng với động tác xoay người nhẹ nhàng, ngón tay chuẩn xác chỉ về phía Văn Tố bên cạnh, ánh mắt những người có mặt liền theo cử động của hắn nhất tề rơi trên người Văn Tố.

“Hả?” Tiểu hoàng đế giả vờ trầm lặng, “nữ tử này có gì đặc biệt?”

Tiêu Tranh bình thản đáp, “Không có gì đặc biệt, chỉ có một trái tim dốc lòng vì nước.”

“Ửm?” Hoàng đế có chút không hiểu đầu cua tai nheo, xung quanh một tràng âm thanh thì thào bàn luận vang lên, dường như đối với chuyện này có chút không tin được.

“Bệ hạ cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ ư?” Tay Tiêu Tranh từ tốn sờ đai lưng nơi hông……

“A, thế là đủ rồi, đủ rồi……..” Hoàng đế khẽ cười gật đầu, biểu thị mình giờ này khắc này thật sự thập phần hài lòng, thậm chí còn cười với Văn Tố một cái.

Thế nên Văn Tố không khỏi liếc mắt nhìn nơi hông Tiêu Tranh một cái, mặc dù cực kỳ thất lễ cùng đáng khinh nhưng…… -_-\

“Thế bệ hạ thấy chức quan nào thì thích hợp với nàng ấy?”

“Vương gia chậm đã!” Mắt thấy sẽ nói tới chính đề, Đinh Chính Nhất lại nhịn không được, “Mặc dù bệ hạ và vương gia cảm thấy nữ tử này thập phần thích hợp, nhưng dù gì cũng là đại sự, vẫn nên thận trọng một chút, nếu như nữ tử này ít ăn học, đến lúc đó chỉ tổ làm trò cười cho thiên hạ.”

Tiêu Tranh quét mắt, “Đinh đại nhân có đề nghị gì?”

“Đương nhiên phải khảo thí một lúc.”

Giọng Tiêu Tranh trầm xuống: “Trong phủ bổn vương vốn có bảy nữ phụ tá, hiện giờ chỉ còn lại hai người, Đinh đại nhân cảm thấy bổn vương có thể giữ người ngực không lấm mực lại trong phủ?”

Đinh Chính Nhất không nhanh không chậm vuốt râu, “Đấy là chuyện trong phủ Nhϊếp chính vương, người trên triều đều chưa từng trông thấy, ai biết thật hay giả? Hôm nay ở trước mặt bệ hạ khảo nghiệm mới tính là kết quả sau cùng.”

Văn Tố co rút khóe miệng, thì ra Đinh lão tử này cho rằng nàng là được Nhϊếp chính vương ‘nương tay’giữ lại? Nàng trái lại hi vọng có thể được Nhϊếp chính vương dùng quy tắc ngầm á, nhưng không có khả năng….

Thấy trốn cũng trốn không được,Văn Tố dứt khoát chủ động đứng dậy, hành lễ với Đinh Chính Nhất nói: “Vậy xin đại nhân chỉ giáo.”

“Không phải lão phu khảo sát ngươi.” Đinh đại nhân ngạo mạn đảo mắt qua nàng một cái, quay người làm tư thế mời với người sau lưng, “Để Tả đô ngự sử Vương đại nhân học sâu hiểu rộng tới khảo thí ngươi.”

Văn Tố choáng, đằng trước còn thêm từ ‘học sâu hiểu rộng’, đối phó với một nữ tử như nàng, còn thật sự tích cực như vậy sao?

Hiện giờ nàng đã hiểu Phó Thanh Ngọc vì sao hôm qua nổi bão như vậy rồi!

Thực ra lời của Đinh Chính Nhất cũng không phải không có đạo lý, dù sao Nhϊếp chính vương cũng không có dị nghị gì, thậm chí ngay cả Lý thái hậu ở sau rèm cũng nhịn không được rướn người về trước, tiểu hoàng đế cũng yêu thích xem náo nhiệt, đưa tay vẫy vẫy Vương Định Viễn, “Vương ái khanh bước ra khảo nghiệm Văn Tố đi.”

Vương Định Viễn cúi người đáp vâng, tiến lại gần Văn Tố một bước.

Văn Tố vừa trông thấy dáng vẻ cương trực công chính của hắn thì mặt liền lộ vẻ sợ hãi, biểu cảm này đương nhiên rước lây sự khinh thường của mọi người.

Hừ, nữ tử chẳng qua là nữ tử mà thôi!

Vương Định Viễn ngược lại không có biểu cảm gì đặc biệt, hắn mặc dù không tán thành nữ tử làm quan, nhưng cũng không đến mức coi thường nữ tử đến thế, thậm chí còn chắp tay hành lễ với Văn Tố rồi mới nói: “Dám hỏi cô nương bình thường đọc những loại sách nào?”