Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thật Thiếu Gia Ở Tổng Nghệ Trở Thành Đoàn Sủng Hào Môn

Chương 22: Thiếu gia giả

« Chương TrướcChương Tiếp »
[Được rồi, nhìn thấy bọn trẻ bây giờ đều xuất sắc như vậy, tui có thể yên tâm nằm xuống mà không cần cố gắng nữa! Tương lai của đất nước không cần đến loại phế vật như tui!]

Trong phòng livestream, những bình luận tràn ngập lời khen ngợi, thể hiện sự yêu thích đối với cậu bé trắng trẻo, dễ thương trong ống kính. Dù sao, ai mà không thích những đứa trẻ ngoan ngoãn, hiểu chuyện và thông minh như vậy chứ.

"Wow, Tinh Tinh thật ngoan và thông minh quá!" Một nữ sinh cầm đồ ăn vặt, chăm chú nhìn vào màn hình với vẻ mặt đã bị thu hút.

"Đúng đúng! Ban đầu xem chương trình vì anh Tạ, không ngờ lại bị một cậu bé thu hút!" Người bạn bên cạnh lập tức đồng tình.

"Ầy, giá mà tôi cũng có một đứa em ngoan ngoãn như vậy, chứ ở nhà chỉ có thằng quỷ suốt ngày gây rối kia thôi." Một cậu bạn ghen tị lắc đầu, khẽ thúc cùi chỏ vào người bên cạnh, "Tập Nhiên, cậu có muốn có một đứa em không, nó có thể chơi với cậu đấy!"

Nghe câu hỏi này, đám nam nữ sinh đều tò mò quay sang, nhưng phát hiện người bạn mời bọn họ đến chơi - Triệu Tập Nhiên, lại nhìn chằm chằm vào tivi với vẻ mặt không mấy thân thiện.

Nữ sinh hơi sợ hãi, giọng nói nhỏ lại, "Tập, Tập Nhiên, cậu sao vậy? Không thoải mái sao?"

Triệu Tập Nhiên im lặng một lúc, thậm chí cả mắt cũng không nhúc nhích, khiến một vài bạn học cảm thấy không được tự nhiên, sau đó mới lạnh lùng nói: "Không muốn."

Cậu bạn không ngờ rằng một người bạn thường khá thân thiện lại có phản ứng lạ như vậy, không biết có phải câu hỏi của mình đã chạm vào chỗ đau của cậu ấy không?

Cậu ta cười ha ha để xoa dịu bầu không khí: "Đúng rồi, không muốn cũng bình thường, con một thì tốt nhất, có thể chiếm trọn tình yêu của ba mẹ! Hơn nữa, em trai em gái đều là nợ kiếp trước, muốn gặp được đứa ngoan ngoãn như vậy còn khó hơn lên trời!"

Triệu Tập Nhiên mới dần lấy lại bình tĩnh, cười xin lỗi: "Xin lỗi, vừa rồi tôi nghĩ đến chuyện không vui. Hay để tôi dẫn các cậu tham quan nhà mình nhé."

"Được, được!" Các bạn học đồng loạt hưởng ứng.

Biệt thự nhà họ Triệu rất sang trọng bắt mắt, cho dù chưa từng va chạm xã hội cũng có thể nhận ra sự giàu có của chủ nhân. Cho nên, trong suốt chuyến tham quan, những tiếng thán phục và ghen tị của các bạn học không ngừng vang lên.

"Trời ạ, tớ mới phát hiện nhà cậu lại có cả thang máy! Cộng với hai tầng hầm, tổng cộng có năm tầng, chỉ có một nhà ba người ở, rộng quá đi!"

Triệu Tập Nhiên cười khiêm tốn: "Không chỉ ba người trong gia đình, còn có người giúp việc nữa."

"Tớ biết mà, người vừa mang trái cây và nước cho chúng ta chính là người giúp việc nhà cậu đúng không? Wow, thật là hạnh phúc, thật hâm mộ!"

"Nhà Tập Nhiên, phòng của cậu còn lớn hơn cả nhà tôi! Căn phòng thay đồ lớn như vậy, phòng tắm còn có cả TV và phòng xông hơi nữa. Vừa tắm vừa xem TV, thật là tận hưởng!"

"Rạp chiếu phim gia đình! Con bà nó, đỉnh của chóp luôn anh em. Tôi cứ tưởng chỉ có trên TV mới có thứ này! Chờ đã! Còn có cả phòng chơi game, cấu hình máy tính căng đét!"

Nghe những tiếng thán phục liên tục từ các bạn học, cùng với vẻ mặt hâm mộ của bọn họ, tâm trạng không tốt của Triệu Tập Nhiên cuối cùng cũng phần nào dịu lại.

"Lần sau các cậu có thể đến nhà tôi chơi game xem phim."

"Ôi, trời ơi, nhà của Tập Nhiên quá xa hoa, cậu đúng là thiếu gia của gia đình giàu có mà."

Triệu Tập Nhiên hơi ngại ngùng nói: "Cũng bình thường thôi, thật ra nhà của tôi không tính là gì, còn nhiều gia đình thực sự giàu có hơn nữa!"

"Đúng vậy! Mình thấy ba khách mời trong chương trình vừa rồi đều rất giàu, trong nhà của hai người họ còn xa hoa hơn nhà nhà Tập Nhiên, còn anh Tạ thì trực tiếp xuất hiện bằng trực thăng!"

"Đúng đúng, hơn nữa trước sau biệt thự đều có vườn hoa, không biết diện tích rộng đến mức nào!"

Nghe thấy thê, khóe miệng Triệu Tập Nhiên hơi hạ xuống, nhưng vẫn nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, ba mẹ tôi sắp về rồi, lần sau tôi sẽ chiêu đãi các cậu nhé?"

"Ờ ờ, vậy bọn mình về trước." Các bạn học hiểu ý, nhanh chóng chào tạm biệt.

Ra khỏi biệt thự, một vài người nhìn nhau một lúc, bỗng một nữ sinh nói: "Vừa rồi xem chương trình tớ vẫn chưa thấy đủ, hay là các cậu không đến nhà tớ xem tiếp đi!"

"Đi thôi!"

Nhìn theo các bạn học rời khỏi tầm mắt, Triệu Tập Nhiên cuối cùng không kiềm chế được nữa, liền ném đồ trong tay về phía màn hình TV, nhưng vì khoảng cách quá xa nên không trúng, rơi xuống đất.

"Một đám quê màu không biết gì!"

"Chỉ cần nói vài câu tiếng Anh, làm vài bài kiểm tra rồi giả vờ ngây thơ, mà lại có nhiều người thích như vậy? Bọn nó mù à? Hay là không có não!"

Triệu Tập Nhiên tức giận nhìn những bình luận trên màn hình, mỗi câu khen ngợi đều khiến cậu ta khó chịu. Không biết tại sao, khi lần đầu nhìn thấy Cố Trừng Tinh trong phòng livestream, cậu ta đã cảm thấy một sự chán ghét không lý do, chỉ muốn tránh xa ngay lập tức.

Cảm xúc kỳ lạ đó lên đến đỉnh điểm khi cậu ta nhìn thấy Tạ Cảnh cười với cái đứa nhà quê đó!
« Chương TrướcChương Tiếp »