Chương 87: Khảo Nghiệm Bậc Thang

Từ trên bộ hài cốt, Bắc Tiểu Lục cảm nhận được một luồng uy thế tản ra, chưa kể tới bốn mươi chín bậc thang, đây chắc chắn là khảo nghiệm, nhưng không biết như thế nào.

"Tiểu Lục, ngươi có cảm nhận được áp lực của những bậc thang kia không?". Cốc Y nhẹ hỏi.

"Có một chút!”. Bắc Tiểu Lục liếc mắt nhìn Cốc Y.

Lúc này có người không nhịn được, cắn răng phi tới nơi bậc thang, quyết liệt một chân bước lên. Mấy người bên ngoài nhìn không ra biến hóa gì, liền thấy hắn bước một bước lên bậc thứ hai.

Lúc ngày mọi người mới nhìn ra được tên kia có vấn đề, cả người mồ hôi càng ngày càng nhiều, sắc mặt cũng chuyển đỏ dần.

Chỉ thấy tên kia mới đặt chân lên bậc thang thứ chín, cả người liền bị bật ra ngoài, ngã trên mặt đất, thở dốc. Mấy tên đồng bạn quen thuộc, chạy đến đỡ gã dậy, đồng thời còn hỏi thăm tình huống.

Những người khác trong Đại Điện đều hướng lại nhìn, có chút tò mò y đã trải qua điều gì. Nhìn qua gã cũng không tổn thương gì, vậy xem ra đây là khảo nghiệm.

Gã thanh niên kia cũng không giấu, nói ra cảm nhận của mình. Những người khác nghe xong, đều bừng tỉnh, xem ra là không sai, đây chính là phần khảo nghiệm. Ai thông qua liền có thể lấy được đồ vật.

Phong Thiên lúc này lên tiếng:

“Như vậy xem ra, bốn mươi chín bậc thang là chủ nhân di tích khào nghiệm. Như vị đạo hữu kia vừa nói, mọi người đến được nơi đây, ai không phải có bản lĩnh hơn người.”

Dừng lại nhìn hắn nhìn về phía cầu thang, suy đoán nói:

“Hơn nữa ta đoán, cầu thang này lại không phải xem thực lực ai cường đại, mà là khảo nghiệm thiên phú, ý chí”.

Mọi người nghe vậy cũng thầm gật đầu đồng ý.

Lúc này Phó Dương bỗng cười khà khà, đứng ra hô to:

“Hoắc Thiên ngươi có dám so với ta hay không? Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của bản công tử”

Cười trừ, Hoắc Thiên khinh thường đáp:— QUẢNG CÁO —

“ Hừ, Phó Dương ngươi đắc ý quá rồi, tí nữa bị ta vượt qua, đến lúc đó đừng khóc nhè”.

Phó Thiên cười điên:

“Bằng ngươi, mơ tưởng đi”

Những người khác nghe hai người đấu khẩu, trong lòng cũng nổi lên ý tranh đúa. Mọi người ai không phải đều là tuổi trẻ, thường ngày còn có thể khiêm nhường. Nhưng trong lòng ai không muốn mình mới là lợi hại nhất. Đều bị mấy lời này, kí©h thí©ɧ sự hiếu thắng, cũng có người chỉ muốn thể hiện cho người mình ái mộ thấy được…



Thiên Tinh hơi cười, híp mắt khẽ nói:

“Cầm Tử tỷ, chúng ta đánh cược một chút vui đùa, thế nào?

Vương Cầm Tử đang đánh giá bậc thang, bị hắn hỏi vậy, hơi nhíu mày, nhưng vẫn lễ phép đáp:

“Chẳng hay Thiên Tinh đệ có ý tưởng gì?”

Thiên Tinh thấy mỹ nhân đáp lại, vui sướиɠ nói ra:

“Nếu ta có thể là người lên nhanh nhất, Cầm Tử liệu có thể làm đạo lữ tương lai của ta?”

Lúc này gã cũng không che giấu một chút nào, thể hiện rõ gã ái mộ Vương Cầm Tử. Chỉ là Vương Cầm Tử nghe xong, sắc mặt như thường khẽ nói:

“Thiên Tinh đệ nói giỡn rồi”

Đây chính là từ chối đi, đây đều là ý nghĩ trong lòng mọi người lúc này. Cũng có người cười trên nỗi đau kẻ khác, cũng có người khinh thường, tức giận…— QUẢNG CÁO —

Mặc dù biết mình bị từ chối, nhưng Thiên Tinh cũng không tức giận, càng có vẻ thích thú hơn, thầm nói:

“Đúng là mỹ nhân ta chọn trúng, có cá tính”

Phó Dương liếc mắt nhìn qua gã, đi theo Vương Cầm Tử cùng đệ tử Huyền Âm Các đi về phía bậc thang.

Bên này Thần Phong Cốc, đôi tỷ muội An Hồng, An Bích thì nhìn về phía Thiên Tinh, không chút che giấu khinh thường, nhỏ giọng trao đổi.

“Hừ, thật là không biết xấu hổ”. An Bích nói

“Còn không phải như thế, gã tưởng rằng có chút thiên phú đã muốn theo đuổi Vương Cầm Tử rồi. Nếu mà bị mấy tên nhị thế tổ ái mộ nàng biết được, khả năng sau này gã cũng không bình yên”. An Hồng cười hắc hắc

Phong Thiên lắc đầu, ra hiệu hai người im lặng.

“Được rồi, hai người chuẩn bị đi, chúng ta cũng đi qua khảo nghiệm”

Nói xong liền dẫn dầu mọi người tiến về bậc thang. Bên này Thiên Tinh cũng không chậm, lấy lại tinh thần dẫn đệ tử Thiên Ma Môn tiến đến.

Dần dần, tu sĩ cũng nhanh chóng bước lên bậc thang, nhưng cũng có người hấp tấp nhanh chóng bị hất ra, khảo nghiệm thất bại.



Quay trở lại, Bắc Tiểu Lục sau một hồi quan sát, đã phát hiện những người hắn quen biết, hầu như đều tại đây. Hắn cũng nhìn thấy tỷ muội An Hồng, An Bích, nhìn bộ dáng là không có ăn thiệt thòi.

Hơn nữa hắn cũng tìm được Tư Khuynh Mỹ cùng Cung Hằng, hai người nhìn qua đều rất tốt, xem ra không có gặp điều gì. Nhưng hắn cũng không có ý định qua chào hỏi, vẫn là đợi kết thúc thì hơn.

Trong chốc lát, người bị thất bại ngày càng một nhiều, trên bậc thang cũng chỉ có hơn hai mươi người còn tiếp tục. Người đi xa nhất lúc này, lại là Vương Cầm Ngữ, nàng đang tại bậc thứ 30, theo sát là hai người Phong Thiên cùng Thiên Tinh đều là bậc thứ 29.

Ngoài ra có bốn người đang dừng bước tại bậc 27, trong đó có hai người là Phó Dương cùng Hoắc Thiên. Hai người còn lại là một nam một nữ.

Mọi người ở dưới quan sát đều tò mò, có người nhận biết đều giới thiệu một lượt.

— QUẢNG CÁO —

“ Bậc thứ 27, một nam một nữ phân biệt là Cưng Mộng Yên của Hà Thanh Môn bát tinh, Mộc Hằng của Thiên Đông Các bát tinh. Đều là thiên tài nổi bật gần đây, có chút danh tiếng”.

“ Tiếp phía sau, các ngươi nhìn, bậc 25 đó là tỷ muội An Bích, An Hồng của Thần Phong Cốc. “

“Phía dưới một chút bậc 24 là Cửu Khôi của Mộng Trai thất tinh, kẻ còn lại là Huyền Phong một gã tán tu, gần đây xông ra có chút danh khí”.



Một lúc sau, có người bông hô lên:

“Các ngươi nhìn xem, có người xông lên, tốc độ cũng không hề chậm chút nào, chính ba người nọ”

Mọi người bị âm thanh hấp dẫn nhìn theo, chỉ thấy ba người vừa gia nhập khảo nghiệm tốc độ đều rất là mau. Đặc biệt một tên nam tử, khuôn mặt thanh tú phổ thông, bước đi lại hết sức bình ổn. Nhanh chóng vọt qua nhiều người thành công bước tới bậc thứ 19. Lúc này mới có xu hướng chậm lại một chút.

Phía sau cũng không kém, hai vị nữ tử, đều rất xinh đẹp chủng loại kia, nhưng trong đó có một vị đeo hắc sa. Đều vững vàng bước tới bậc 18, nhưng đều không có dừng lại bao lâu, đã nhanh chóng song song bỏ xa lại nam tử kia, bước tới bậc 26. Nam tử kia mới khó khắn bước tới bậc 23.

Nhiều người có thể cảm nhận được ý chí phi thường của nam tử kia, nhưng đều nhận ra y thiên phú không đủ, thành ra mọi người đều mất đi hứng thú. Nhanh chóng tập trung nhìn hai người nữ tử kia, có người nhận ra chỉ ra thân phận của các nàng.

“Nữ tử váy xanh là Cốc Y, thiên phú siêu cường, là đệ tử của Huyền Âm Các, nghe nói bối cảnh nàng rất sâu. Lại có chút lạnh lùng, ít giao du với người khác”

“Còn về phần nữ tử váy tím đeo hắc sa, ta cũng có chút suy đoán, nàng có thể là Tư khuynh Mỹ, Tư đại gia tộc trong tứ đại gia tộc Nam An Châu. Thiên Phú không sai biệt lắm với Cốc Y, đều là cùng một cấp bậc.”

Mọi người nghe xong đều có chút thổn thức, không ngờ lại hai người này xuất thân không hề yếu chút nào. Bất kể ai cũng thuộc về thế lực đỉnh cấp, không thể trêu chọc.

Nhìn lại trên bạc thang lúc này, vị trí đã có sự xáo trộn nhất định. Phong Thiên đã bước lên cùng Vương Cầm Tử ở bậc 38, theo sau Thiên Tinh bậc 36. Phía sau vẫn là bốn người Phó Dương song song dừng ở bậc 33. Tỷ muội họ An thì dừng ở bậc 31. Hai người Huyền Phong và Cửu Khôi dừng ở bậc 30.

Điều làm mọi người bất ngờ hơn chính là Thiên Tinh bị bỏ lại hai bậc so với hai người kia, Phong Thiên lại càng vượt lên song song cùng Vương Cầm Tử dẫn đầu.