Hiện giờ bị bắt tại trận, không hiểu sao Nhiễm Tỉnh cảm thất rất khẩn trương, lòng bàn tay bắt đầu toát mồ hôi, chỉ yên lặng nắm chặt quả cầu lớn "Bồ công anh" của Huỳnh Thảo trong tay.
Chợt, trong lòng lại bắt đầu cảm thấy may mắn, nghĩ thầm bản thân đang hóa trang, lại hóa thành Huỳnh Thảo, có khi Phó Tuyết Thần cũng không nhận ra mình.
Cho nên, đợi đến khi Phó Tuyết Thần đến trước lều trại của câu lạc bộ Anime Manga, Nhiễm Tỉnh như bị quỷ nhập, giọng nói chuyển thành ngọt ngào lanh lảnh, ngữ điệu nhẹ nhàng mỉm cười đúng tiêu chuẩn mà nói "Bạn học này, muốn gia nhập câu lạc bộ Anime Manga sao, chỉ cần nộp trước phí gia nhập liền có thể chụp ảnh với mình."
Giọng điệu ngọt ngào mềm mại này khiến trái tim Phó Tuyết Thần tê dại.
Tỉnh Tỉnh quá đáng yêu, hóa trang thành nhân vật trong trò chơi ngay cả lúc nói chuyện càng dễ thương đến phát điên.
Phó Tuyết Thần thấp giọng cười thành tiếng, trêu chọc: "Tôi muốn chụp ảnh cùng bạn gái, còn phải thu phí sao."
Nhiễm Tỉnh mắc nghẹn.
Cô cảm giác khoác cái áo khoác nhỏ còn chưa kịp che, đã bị người khác lột xuống.
Phó Tuyết Thần liếc mặt một cái đã nhận ra cô.
Hai má Nhiễm Tỉnh phồng lên, đôi mắt nai tơ chớp chớp hai cái, không hiểu sao có chút thấp thỏm.
Không dám chắc chắn Phó Tuyết Thần có thể chấp nhận cô là một ser hay không.
Hai tròng mắt Phó Tuyết Thần sáng lấp lánh, anh lấy điện thoại ra, trực tiếp ôm Nhiễm Tỉnh "Tách tách" tự chụp một bức ảnh, lại chụp thêm mấy tấm ảnh của Nhiễm Tỉnh, sau đó khen ngợi đủ kiểu "Bạn gái, sao em giỏi thế, còn là Ser nữa."
Nhiễm Tỉnh có chút kinh ngạc, cô nghiêng đầu, nhìn thấy biểu cảm Phó Tuyết Thần vừa thích thú vừa tán thưởng không chút che giấu.
Khuôn mặt anh tràn ngập ý cười nhẹ nhàng giải thích: "Hơn nữa không phải anh phóng đại đâu, em hóa trang cũng tốt quá, không những giống mà con cực kỳ xinh đẹp. Tỉnh Tỉnh, em giỏi quá đi."
Mặc dù Ser hóa trang phải trang điểm rất đậm, nhưng bản thân nhan sắc và dáng người cũng rất quan trọng, nhân vật Huỳnh Thảo này chính là kiểu thân hình loli, người bình thường hóa trang thật sự không thể ra loại cảm giác này.
Nhiễm Tỉnh lại không như vậy, bản thân cô điều kiện rất tốt, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn, vẻ ngoài nhỏ nhắn đáng yêu, cô hóa trang xong cảm tưởng như Huỳnh Thảo trực tiếp từ trò chơi đi ra.
Rất giống, rất sinh động, cũng rất đẹp.
Chính là kiểu nếu được đặt ở triển lãm Anime sẽ có một đống người liều mạng để chụp ảnh với Ser xinh đẹp.
Bạn gái tài giỏi như vậy, Phó Tuyết Thần chỉ cảm thấy kiêu ngạo chết đi được, đáy mắt hiện lên ý thích không che giấu được.
Nhiễm Tỉnh thật sự cảm nhận được sự yêu thích không chút che giấu của Phó Tuyết Thần, anh cũng không sẽ cảm thấy việc cô là một Ser là không đàng hoàng hoặc hóa trang quá mức hở hang, sẽ chỉ trích việc hóa trang không ra thể thống gì, ngược lại anh còn rất thích thú, ủng hộ cô.
Đáy lòng Nhiễm Tỉnh thở phào một hơi, đồng thời trên mặt một lần nữa lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Cô cảm thấy, Phó Tuyết Thần như vậy thật sự rất tốt.
Phó Tuyết Thần liếc mắt đã nhạy cảm phát hiện được biểu tình có chút mệt mỏi của bạn gái, lập tức lấy một cái ghế dựa tới cho Nhiễm Tỉnh ngồi xuống, sau đó ân cần hỏi han :"Em tốn công tốn sức như vậy, là trưởng câu lạc bộ gì đó sao."
Lấy hiểu biết của anh với Nhiễm Tỉnh, cô gái này lười như vậy nếu không phải đóng vai trò chủ chốt trong câu lạc bộ, tuyệt đối sẽ không hao tâm tổn sức như vậy.
Bên kia, phó chủ nhiệm câu lạc bộ Tề Dục cười nói: "Đừng nhìn Nhiễm Tỉnh vóc dáng nhỏ con, nhưng cô ấy là chủ nhiệm câu lạc bộ chúng tôi, hơn nữa còn cực kỳ lợi hại, hồi sơ trung có mấy bức ảnh cực kỳ đẹp, weibo cô ấy còn mấy vạn fans."
Phó Tuyết Thần hơi kinh ngạc: "Tỉnh Tỉnh, em trâu bò vậy, mấy vạn fans Weibo."
Nhiễm Tỉnh liếc xéo phó chủ nhiệm câu lạc bộ một cái, nói: "Lúc em vào câu lạc bộ, chủ nhiệm câu lạc bộ qua phỏng vấn thấy được mấy bức ảnh quá khứ của em, trực tiếp quyết định em thành chủ nhiệm câu lạc bộ mới, lúc đó em cũng rất bối rối."
Lại dừng lại một chút, "Chủ nhiệm muốn rửa tay gác kiếm, sau đó tìm được người tương tự, anh cũng biết rồi đó."
Phó Tuyết Thần cảm thấy cô gái này thật quá khiêm tốn, quả thật tới năm hai mọi người đều học tập bận rộn, không còn hứng thú với việc tham gia câu lạc bộ, nhưng chức vụ chủ nhiệm câu lạc bộ vẫn phải giao cho một người có năng lực đảm nhiệm, Nhiễm Tỉnh đảm nhiệm chức chủ nhiệm câu lạc bộ, có thể thuyết phục được mọi người, vậy chức vụ đó chính là của cô.
Mọi người không thấy phó chủ nhiệm câu lạc bộ nhìn Nhiễm Tỉnh với một loại ánh mắt như nhìn lão đại sao, trong chuyện học tập, có thể Nhiễm Tỉnh không phải đứng thứ nhất, nhưng cô cũng có lĩnh vực am hiểu của riêng mình, trên lĩnh vực Ser này, cô chính là một người siêu cấp lợi hại.
Anh đưa tay, nắm lấy tay Nhiễm Tỉnh, nhẹ nhàng kéo kéo, trái tim mềm đến mức sắp tan chảy.
Cô bé nhà anh quả thực rất tài giỏi đấy.
Nhưng việc cấp bách đương nhiên không phải cái này, anh hỏi: "Việc tuyển thành viên mới như thế nào rồi."
Trong buổi tuyển thành viên mới của câu lạc bộ Nhiễm Tỉnh vẫn luôn đóng vai trò làm đạo cụ chụp hình, còn cụ thể việc thu phí hay bảng biểu như thế nào đều do Tề Dục phụ trách, cậu lập tức lên tiếng: "Số lượng người đăng ký còn kém mười mấy người so với năm ngoái.""
Dù sao câu lạc bộ Anime Manga cũng là câu lạc bộ bốn sao, số lượng thành viên câu lạc bộ vẫn có một tiêu chuẩn nhất định.
Phó Tuyết Thần là hội trưởng hiệp hội Taekwondo, hiệp hội Taekwondo dù sao cũng là bốn sao, Phó Tuyết Thần hiểu rõ chuyện này, anh vỗ vỗ vai Nhiễm Tỉnh, nói: "Bây giờ em đi nghỉ ngơi đi, còn lại để anh phụ trách."
Nhiễm Tỉnh sửng sốt mất một lúc, Phó Tuyết Thần trực tiếp cầm lấy cái loa trên bàn, bật lên, nói: "Câu lạc bộ Anime Manga tuyển thành viên mới, các bạn đàn em đi qua chớ bỏ lỡ, mau mau tới gia nhập câu lạc bộ Anime Manga."
m thanh này vừa phát ra, hội Taekwondo cùng với hội học sinh đồng loạt nhìn về phía này.
Bọn họ gọi mười mấy cuộc điện thoại mới gọi được hội trưởng đến đây, hội trưởng không những không tới trông coi việc tuyển chọn thành viên mới, còn phản bội tổ chức, chạy tới câu lạc bộ Anime Manga của bạn gái giúp người ta tuyển thành viên mới.
Sinh viên năm nhất cho dù nhiều như vậy, nhưng tinh lực mỗi người đều có hạn, một người tham gia vào câu lạc bộ Anime Manga thì những câu lạc bộ khác lại mất một người.
Phó Tuyết Thần, hay cho một tên gian tế.
Cảm giác người hội trưởng này phí công nuôi dưỡng, nuôi cũng là nuôi cho câu lạc bộ Anime Manga cách vách.
Thời điểm mấu chốt tuyển thành viên mới của câu lạc bộ, thế mà lại chạy tới lều trại của câu lạc bộ Anime.
Phó Tuyết Thần là mỹ nhan thịnh thế cỡ nào, anh ở trường học có vô số fans, bây giờ anh mới chính thức bắt đầu tuyển thành viên mới, chỉ cần mở loa tùy tiện cất giọng nói, mốt đống người mê muội liền chạy tới xin gia nhập câu lạc bộ, căn bản không quan tâm đây có phải câu lạc bộ của Phó Tuyết Thần hay không.
Chỉ trong nửa tiếng đồng hồ, câu lạc bộ Anime Manga nhận được một trăm đơn xin gia nhập câu lạc bộ.
Câu lạc bộ Anime Manga năm nay chiêu tân thành công lớn.
Phó Tuyết Thần thấy câu lạc bộ Anime Manga tuyển được đủ số lượng thành viên rồi liền nói với các thành viên khác trong câu lạc bộ "Tôi đưa bạn gái đi trước, cô ấy mệt muốn chết rồi."
Hôm nay mọi người bận rộn chuyện tuyển thành viên mới, do dù phát tờ rơi hay giới thiệu cho sinh viên năm nhất về câu lạc bộ đều cực kỳ mệt mỏi, cuống họng như muốn rụng xuống, huống chi toàn bộ quá trình Nhiễm Tỉnh đều phải đứng vừa nói chuyện vừa chụp ảnh, chắc chắn là mệt đến kiệt sức.
Bây giờ câu lạc bộ Anime Manga đã tuyển gần đủ số lượng thành viên rồi, đương nhiên các thành viên khác trong câu lạc bộ cũng hào phóng thả người, Tề Dục sảng khoái đồng ý “Đi đi, đi đi, hôm nay chủ nhiệm thật sự quá vất vả rồi, đứng cả một ngày, cậu đưa cô ấy đi ăn gì đó rồi nghỉ ngơi một chút đi, những cái khác để tôi phụ trách.”
Phó Tuyết Thần nói lời cảm ơn, nắm tay Nhiễm Tỉnh rời đi, anh dẫn theo cô gái nhỏ Huỳnh Thảo, đi trên đường, trái tim nhỏ có chút loạn xạ, có một loại cảm giác kí©h thí©ɧ khó hiểu, cảm giác những nhân vật trong trò chơi kia giờ phút này đều hóa thành người thật.
Bạn gái anh chính là phiên bản người thật của nhân vật đó nha.
Phó Tuyết Thần cười nói “Chúng ta ra quán cà phê bên cạnh trường học ăn chút bánh ngọt được không?”
Nhiễm Tỉnh vừa mệt vừa đói, mệt mỏi đến cực hạn, ỉu xìu không còn chút sức lực, cô cảm thấy mình quả thực cần bổ sung một chút ngọt để tâm tình trở nên vui vẻ, liền gật đầu, ngay sau đó, liền nghĩ đến anh không nhìn thấy được, ngọt ngào đáp một tiếng: “Được.”
Phó Tuyết Thần kéo tay Nhiễm Tỉnh đi trên đường, Nhiễm Tỉnh một tay nắm lấy tay anh, tay khác cầm đạo cụ hóa trang, một quả cầu lông lớn, chính là bồ công anh của Huỳnh Thảo.
Ngày hội chiêu tân của các câu lạc bộ thu hút một lượng lớn người tham gia, hai người bọn họ xen lẫn giữa đám đông, một người là đại thần của trường học, một người khác lại hóa trang thành Huỳnh Thảo, quả thực rất thu hút sự chú ý, khiến người khác đều phải ngoái đầu lại nhìn.
Nhưng dù là Phó Tuyết Thần hay Nhiễm Tỉnh thì cũng đã quen với việc bị chú ý này, hai người đều tỏ ra lạnh nhạt thản nhiên.
Chỉ là, trang phục của Huỳnh Thảo không có giày, Nhiễm Tỉnh đi chân trần trên đường, làn da cô trắng nõn, gót chân trắng như tuyết, cho dù mặt đường có bằng phẳng, nhưng chỉ cần ngẫu nhiên có một hạt cát nhỏ gì đó, cũng bị đau.