Chương 69: Tiên hiền 6

Chàng trai trước mặt, như con rồng cháu phượng, tính tình hào phóng, dù đặt ở bất kỳ nơi nào, cũng đủ để làm kinh động tất cả mọi người.

Nhiễm Tỉnh là kiểu thiếu nữ đang bị các minh tinh, tiểu thuyết, truyện tranh trong thế giới giả tưởng của họ lây nhiễm, ngưỡng tâm lý bị kéo lên quá cao, đối với cô mà nói con trai trên thế gian này đã sớm trở nên bình thường, nhưng Phó Tuyết Thần vẫn là thiếu niên có thể mang đến kinh diễm cho cô.

Điều đáng quý nhất chính là, lúc anh ấy nhìn bạn, ánh mắt nồng nhiệt nóng bỏng, vẻ mặt chăm chú nghiêm túc, khi bị anh ấy nhìn chăm chú, bạn sẽ cảm thấy mình giống như một ngôi sao băng cắt qua bầu trời đêm đang điên cuồng thiêu đốt.

Thật ra Nhiễm Tỉnh đã có đáp án, khi cô đồng ý đến tham quan ở Đền Võ Hầu, khi cô nhận lấy vé vào cửa mà anh đưa cho, khi cô xuất hiện ở trước mặt anh……

Nhiễm Tỉnh mở miệng, giọng nói bình tĩnh trong sáng: “Phó Tuyết Thần, chúng ta thử xem đi!”

Cả người Phó Tuyết Thần đều như phát ngốc luôn.

Lúc trước liên tiếp bị từ chối, anh đã thành thói quen, anh cho rằng đây lại là một lời từ chối khác, nhưng chưa từng nghĩ đến, cô gái nhỏ ấy lại có thể đồng ý rồi.

Nhất thời Phó Tuyết Thần có loại cảm giác “Hạnh phúc đến quá đột ngột khiến anh hoàn toàn phản ứng không kịp.”

Giọng nói của Nhiễm Tỉnh từ từ chậm rãi: “Yêu đương đi, nếu thích hợp thì tốt. Nhưng nếu không thích hợp……” Vẫn phải chia tay!

Nhiễm Tỉnh tin tưởng vào tình yêu, cũng khao khát tình yêu, cô cũng hy vọng có được tình yêu.

Cô vẫn luôn lười biếng, lười biếng đến nỗi không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương, nhưng mà không yêu đương, làm sao có thể sẽ có tình yêu chứ!

Với sự hiểu biết của Nhiễm Tỉnh về tình yêu, tình yêu đẹp không chỉ là tiếng tim đập thình thịch khi mới gặp nhau, mà còn là sự ăn ý giữa hai người.

Người trước quá mức dễ dàng, chỉ cần thấy sắc sẽ nảy lòng tham; người sau lại quá mức gian nan, đó là sự đồng điệu giữa tâm hồn của hai người.

Tất cả chúng ta đều là một nửa vòng tròn không hoàn chỉnh, vòng đi vòng lại, tìm nửa vòng tròn khác phù hợp với mình.

Phó Tuyết Thần là nửa vòng tròn còn lại có thể cùng cô ghép lại thành một vòng tròn hoàn chỉnh sao?

Nhiễm Tỉnh tạm thời không có đáp án, chỉ có thể…… Thử xem……

Tim Phó Tuyết Thần chợt đập nhanh hơn, anh biết cô đang đắn đo, biết cô đang lo lắng cái gì, anh chắc chắn nói: “Sẽ phù hợp.”

Nhiễm Tỉnh “Hử?” một tiếng, vẻ mặt khó hiểu.

Phó Tuyết Thần bình tĩnh nói: “Nếu tất cả đều không phù hợp, tôi sẽ giải quyết.”

Nhiễm Tỉnh kinh hãi ngước mắt nhìn anh.

Sao người này lại có thể kiên định như vậy.

Dường như trên người anh không mảy may do dự mấy thứ này, chỉ kiên định “Muốn thì nhất định phải có được.”

Phó Tuyết Thần nhìn gương mặt nhỏ nhắn của cô gái nhỏ khi mở to mắt đứng trước mặt mình, trái tim sắp nhảy đến cổ họng, anh cũng không có cách nào để kiềm chế lại, cũng không có cách nào nhẫn nại được nữa. Bàn tay đẹp đẽ như ngọc của anh vươn ra, xẹt qua cằm cô, bóp cái cằm nhọn của cô, cúi đầu xuống, hôn lên.

Tim Nhiễm Tỉnh đột nhiên đập nhanh hơn, vội vàng đẩy anh ra, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng nhưng rất bình tĩnh: “Không nên hôn ở chỗ này, đây là Đền Võ Hầu đó!”

Nếu làm những hành động này ở trong Đền thì có hơi quá bất kính.

Phó Tuyết Thần cúi đầu cười cười, vẻ mặt vừa thoải mái vừa sung sướиɠ: “Chuyện này thì có gì mà to tát, để cho hiền triết đã khuất (*) làm chứng.”

(*) Hiền triết đã khuất: những người có tài năng đã qua đời.

Nói xong, những điều cấm kỵ của đạo đức hoàn toàn bị anh vứt trên chín tầng mây, anh giữ môi cô, hôn cô một cách điên cuồng và ngang ngược.

Trong lúc mơ mơ màng màng, suy nghĩ của Nhiễm Tỉnh bay bổng đến chín tầng mây, cô không nhịn được nghĩ: Xin hỏi, bạn học Phó Tuyết Thần, anh muốn cho Gia Cát tiên sinh chứng kiến anh làm cái gì? Tán gái sao!

Tác giả có lời muốn nói: Luôn muốn viết đến lúc hai người bọn họ yêu nhau, sau đó mẹ nó tôi lại viết nhiều như vậy.

120 nghìn chữ để ở bên nhau, tiết tấu rất nhanh, kế tiếp sẽ là 100 nghìn chữ ngọt ngào đến khi kết thúc!

*

Sớ tập thể phát bao lì xì, chúc mừng Phó Thần và em gái Tỉnh yêu nhau!!!