Sau đó, Nhiễm Tỉnh giở tài liệu làm bài, Phó Tuyết Thần đứng dậy, đi lấy phần cơm mà hai người đã mua trước đó.
Phó Tuyết Thần bưng mâm đồ ăn đến nhìn thấy quyển sách đến giờ vẫn chưa có chữ nào, cô nhóc thấy anh bước đến, ngước mắt nhìn anh, dùng nắp bút chống cằm, mở mắt to, hai má phồng phồng, mặt hồn nhiên vô tội bảo: “Em không biết làm!”
Cô nhóc cứ như loài vật nhỏ gặp chút rắc rối, ngơ ngác, thờ thẫn, sợ hãi, nhưng lại dễ thương đến run người.
Tim của Phó Tuyết Thần loạn nhịp, trong đầu toàn là “Mẹ nó bạn gái đáng yêu quá”, anh bật cười: “Không biết làm thì làm nũng đúng không!”
Nhiễm Tỉnh mím môi cười nịnh nọt.
Bạn trai học bá dạy thêm cho mình, chỉ trách cô quá cùi bắp, ngay câu đầu tiên cô đã chẳng có chút manh mối nào.
Cô tự cảm thấy hổ thẹn sợ Phó Tuyết Thần đánh cô, chỉ có thể giả bộ đáng yêu cho qua chuyện.
Dù sao khẩu vị của trạch nam ngành khoa học và công nghệ như lão Phó chính là loại hình mềm mại đáng yêu đó, cô làm một chút hành động dễ thương mềm mại là nội tâm của lão Phó sẽ gào thét không ngừng.
Cô cũng coi như là gãi đúng chỗ ngứa.
Chỉ là đã bị nhìn ra, ha ha ha ha ha.
Tuy rằng Phó Tuyết Thần nhìn ra kế hoạch của bạn gái, nhưng anh vẫn cam chịu, thậm chí là không khống chế được mà muốn trêu đùa một chút, anh cười phong lưu, tiếng nói dễ nghe du dương: “Để anh dạy em.”
Nhiễm Tỉnh ngoan ngoãn gật gật đầu.
Phó Tuyết Thần cầm trong tay mâm đồ ăn đưa đến bên bàn, nhưng không ngồi vào vị trí bên cạnh để giảng dạy cho bạn gái mà là trực tiếp kề ngực vào phía sau cô, tay phải nắm lấy bàn tay nhỏ mềm mại của Nhiễm Tỉnh…
Anh nắm lấy tay cô trực tiếp viết quá trình giải bài, vừa viết vừa giải thích đề bài: “Đề này là…”
Cảm giác đó, đâu có giống như dạy kèm, mà là ôm cô từ sau lưng.
Âm thanh điềm đạm dễ nghe vang bên tai, từng tiếng gõ vào đáy lòng mình.
Hơi thở ấm áp phả vào tai, từng chút một hâm nóng tim cô.
Nhiễm Tỉnh không nghe lọt một chữ nào, máu liều mạng chảy ngược lên, khuôn mặt nháy mắt đã bắt đầu nóng lên, tim như muốn nhảy ra khỏi cổ họng, trong đầu toàn là “Phó trêu chọc anh làm ơn ngồi một mình đi, anh dạy phụ đạo thì dạy đi, anh trêu chọc cái gì chứ……”
Giải đề kết hợp giảng dạy một bài đại số tuyến tính xong, Phó Tuyết Thần thậm chí còn không quên làm một cái tổng kết xuất sắc: “Biết làm chưa?”
Tim Nhiễm Tỉnh đập như hươu chạy, xin hỏi như vậy thì cô làm sao có thể nghe hiểu được, cô thành thật lắc đầu: “Chưa biết.”
Phó Tuyết Thần không chút để ý nói: “Muốn anh dạy lại em một lần nữa không?”
Nhiễm Tỉnh: “…………”
Lại dạy một lần nữa?
Rõ ràng là muốn trêu thêm một lần nữa?!
Lăn đi! Phó Tuyết Thần anh ngoại trừ trêu em thì dạy cái gì, anh như vậy chi bằng em tự học cho rồi!
Nhiễm Tỉnh không khỏi có chút bực bội, cô vặn vẹo thân mình, né tránh anh, nghiêm túc đọc tài liệu: “Em tự làm.”
Đuôi cáo của Phó Tuyết Thần cũng lộ ra: “Không phải không làm được sao? Anh dạy em vài lần là được! Cho nên vẫn là để anh dạy em đi!”
Dừng một chút, lại nói, “Tỉnh Tỉnh, em không cần băn khoăn, bạn trai em chính là khối gạch, muốn chuyển cái gì anh giúp em chuyển, em không hiểu đại số tuyến tính, anh tất nhiên sẽ giúp em đến khi làm được toàn bộ! Yên tâm, bao lĩnh ngộ!”
Nhiễm Tỉnh: “………………”
Phó Tuyết Thần, anh cợt nhả đủ chưa?
Đáy lòng Nhiễm Tỉnh có chút buồn bực, hung dữ cảnh cáo: “Anh nghiêm túc chút, anh còn như vậy bạn gái anh sẽ trượt môn đấy!”
Phó Tuyết Thần cười đến khí thế vô cùng: “Anh rất nghiêm túc đó!”
Nhiễm Tỉnh không quan tâm anh, yếu thế mà cầm đề tự mình nghiên cứu.
Đã không trông cậy vào Phó Tuyết Thần, bạn trai trêu đùa như đòi mạng, khoá học thêm tuy rằng không đến mức đem người đi khách sạn nhưng cũng có thể chọc đến mức bay lên.
Phó Tuyết Thần thấy cô nhóc chuyên tâm việc học thì cũng thu lại chút lưu manh kia, chỉ dặn dò một câu “Không hiểu thì hỏi anh”, rồi ngồi ở bên cạnh cô ôn tập bài của mình.
Cô nhóc Nhiễm Tỉnh có đầu óc dùng được khá tốt, trí nhớ tốt, năng lực lý giải mạnh, nhưng cô lại lười biếng, trì hoãn không muốn học.
《 Đại số tuyến tính 》 không khó, lấy chỉ số thông minh của cô nhóc thì tự học cũng OK, chỉ là cô không tập trung.
Nhiễm Tỉnh bị Phó Tuyết Thần chọc một hồi, ngược lại cực kỳ chăm chú ngồi học, cô vừa tham khảo tài liệu, vừa tự mình thử tìm cách giải đề, miễn cưỡng làm được ba câu đầu.
Cô bị mắc kẹt ở câu thứ tư, định bụng đi hỏi Phó Tuyết Thần.
Phó Tuyết Thần cũng đang tự ôn lại bài học.
Khoảnh khắc các học bá học tập, nếu tập trung thì hiệu suất cực kỳ cao, hơn nữa các học bá còn có thể nắm bắt lấy từng chút ít thời gian học tập, kiểu phụ đạo giúp bạn gái này nếu đổi thành Nhiễm Tỉnh, có lẽ cũng chỉ làm được mỗi việc phụ đạo, căn bản không rảnh lo việc học của mình.
Phó Tuyết Thần thì không giống, anh có thể nhân tiện làm luôn việc của mình.
Hơn nữa Nhiễm Tỉnh phát hiện Phó Tuyết Thần không có chứng kéo dài thời gian, nên những khi anh học tập, tuyệt đối sẽ không dây dưa vừa chơi vừa học bấm điện thoại xong học tiếp, hơn nữa chỉ số thông minh siêu cao, đầu óc trời sinh nhanh nhẹn.
Cho nên, tại ngôi trường toàn những kẻ trâu bò này, Phó Tuyết Thần dùng phần lớn thời gian hẹn hò cùng cô, nhưng việc học vẫn ưu việt như cũ.
Người như Phó Tuyết Thần không phải cấp bậc học bá mà là học thần rồi.
Phó Tuyết Thần cảm nhận được anh nhìn chằm chằm của bạn gái, lập tức buông bài tập trong tay, bắt đầu giúp bạn gái môn tuyến đại, anh sửa đơn giản vài ý trong đề, tiếp đến bắt đầu giảng giải ý nghĩa và cách giải, nói xong mười câu của mục này, lại ra một câu giống loại đề này cho Nhiễm Tỉnh làm, giúp cô củng cố vài nội dung, xác định cô đã học xong, lại đưa ra những đề mục mới cho cô học.
Nhiễm Tỉnh nghiêm túc học tập nên hiệu suất cũng rất cao, lại có bạn trai học bá phụ đạo, việc học tiến bộ có thể nói là vô cùng nhanh chóng.
Với môn đại số tuyến tính này, cô từ người cái biết cái không, vậy mà cũng đạt được đến level giải được hết.