Chương 2 (2)

Chỉ thấy Tiêu Cửu Từ biểu tình vững vàng, giọng nói hùng hồn: “Năm đó chưởng môn đồng ý hôn ước nhưng không nói là ai, chỉ cần là người Kiều gia mang tín vật tới đây thì phải thực hiện ước định.”

"Ông ấy không có đầu óc, sao con cũng hồ đồ theo vậy? Người như thế này sao có thể xứng với con?!” Giang phu nhân vội la lên. “Các con vẫn chưa bái thiên địa, hôn khế có thể xoá bỏ, Từ Nhi đừng có ngớ ngẩn.”

Tiêu Cửu Từ lại nói: "Về nguyên tắc thì không có gì sai nhưng Thanh Vân Tông không thể phản bội lời hứa, thỉnh tôn thượng hiểu cho."

“Con!” Giang phu nhân tức giận, vô thức giải phóng uy áp.

Tiêu Cửu Từ dịch sang bên trái một bước, lặng lẽ giúp Kiều Hàm chống đỡ áp lực.

Kiều Hàm tự nhiên hiểu được, nam chính không hề quan tâm đến cậu, thậm chí có thể rất không hài lòng với cậu, chỉ là anh giữ vững nguyên tắc của mình mà thôi.

Nhưng Kiều Hàn vẫn rất cảm động, đây là cảm giác được nam chính bảo vệ sao? Cảm thấy an toàn quá đi.

Đối mặt với loại người như nguyên chủ, nam chính vẫn có thể bình tĩnh đối xử, người này quá tốt, tốt đến mức không biết yêu anh sao cho hết, quả thực là nam thần của cậu! Kiều Hàn lang huyết sôi trào.

Nam chính cứ yên tâm, cậu sẽ không bao giờ liên lụy tới anh, cậu sẽ kiên quyết chống lại loại truyện làm nhục anh như thế này, chấm dứt hôn ước, trả lại một thân trong sạch cho nam chính!

Hạnh phúc của nam chính, fans Kiều Hàm đây sẽ bảo vệ!

Kiều Hàm tích đủ khí thế, tiến lên một bước, ưỡn ngực ngẩng đầu, há miệng hét lớn: “Tôi…”

Kết quả lời vừa ra, Kiều Hàm ánh mắt tối sầm, lao về phía trước.



CMN!

Trong bóng tối, Kiều Hàn đang battle với với hệ thống, thời khắc mấu chốt này sao lại làm cậu té xỉu hả?

[Thiết lập của nhân vật phản diện không thể thay đổi, xin hãy tôn trọng các thiết lập cơ bản của nhân vật. Trước khi tới cốt truyện, cậu không thể thoát khỏi thân phận đạo lữ của nam chính.]

Kiều Hàm: Trừng! Mắt! Hoảng! Hốt!

[ Ngoại trừ việc tạm thời không thể hủy bỏ hôn khế, hệ thống còn đề nghị ký chủ nên đóng vai nguyên chủ, nếu không sẽ bị nghi ngờ đoạt xác. Một khi ký chủ bị kiểm tra sự thật linh hồn bị thay thế sẽ bị phát hiện, bối cảnh ở thế giới cậu sẽ được nhận định là Ma tộc, vậy người đầu tiên gϊếŧ cậu có thể là nam chính đó nha.]

Kiều Hàn kinh hãi: Hệ thống để lại cho người xuyên sách một tai hoạ ngầm lớn như vậy mà không cần chịu trách nhiệm hả?

[Chúng tôi chỉ chịu trách nhiệm công bố nhiệm vụ của nhân vật giúp đỡ ký chủ thu thập điểm cảm xúc của nam chính, những việc khác ký chủ chỉ có thể tự mình nỗ lực.]

Lúc nãy chỉ lo vui sướиɠ, có nhiều việc không kịp hỏi cho rõ ràng.

Kiều Hàm: Nhiệm vụ của nhân vật là sao? Điểm cảm xúc là sao?

[Nhiệm vụ của nhân vật là việc mà cậu, với tư cách là nhân vật phản diện phải làm, hệ thống sẽ ngẫu nhiên phát hành nhiệm vụ dựa trên biến số thế giới và ký chủ phải hoàn thành chúng.]

Kiều Hàm tức giận: Sao lại còn cưỡng chế lao động nữa! Lời hứa hành trình tuyệt đẹp đâu rồi?! Hơn nữa, thiết lập của nguyên chủ là luôn gây bất lợi cho nam chính, mày muốn tao hại anh ấy, hơn nữa tao bắt buộc phải làm? Tao cảm thấy không công bằng, cảm giác xuyên sách này quá kém, tao kháng nghị.

[ Ký chủ suy nghĩ nhiều quá rồi với năng lực hiện tại của ký chủ nhiệm vụ được ban xuống cùng lắm chỉ có thể cản trở nam chính, không đạt tới cấp bậc tổn thương.]

Sao cậu lại có cảm giác bản thân đang bị mắng?

[Nếu gặp phải một nhiệm vụ mà thực sự không muốn làm, ký chủ có thể dùng điểm cảm xúc để đến cửa hàng hệ thống đổi ‘thẻ bỏ qua’. Điểm cảm xúc là sự dao động cảm xúc của nhân vật nam chính dựa trên tác động nhiệm vụ mà cậu thực hiện, chất lượng hoàn thành càng tốt thì cậu sẽ nhận được càng nhiều điểm cảm xúc.]

Theo hệ thống giải thích, một giao diện điện tử trong suốt xuất hiện trước mặt Kiều Hàm. Sản phẩm đầu tiên trong cửa hàng hệ thống là thẻ bỏ qua, yêu cầu 100 điểm.

Trong lúc Kiều Hàm không biết 100 điểm là nhiều hay ít, cậu liền nhìn thấy những sản phẩm khác: Công pháp, pháp khí, đan dược, linh phù các loại, đắt nhất cũng chỉ có 50 điểm.

Kiều Hàm:......

[ Ngoài ra, trước khi ký chủ được giải phóng, tuổi thọ cũng cần tiêu hao điểm cảm xúc, tỷ giá quy đổi là 1 điểm: 1 năm.]

Một lần bế quan ở thế giới tu chân được tính bằng đơn vị năm….

Kiều Hàm ánh mắt run rẩy nhìn khung hình phía trên giao diện hệ thống, điểm cảm xúc hiện tại: 0, tuổi thọ: 15 ngày (Quà tặng của hệ thống)

Kiều Hàm:! ! ! !

Quả nhiên trên đời không có bữa ăn nào miễn phí. Sau một hồi loay hoay, cuối cùng cậu cũng hiểu được tình hình.

Đầu tiên, không cần phải nghiêm khắc đóng vai nguyên chủ, tính cách có thể thay đổi, chỉ cần không bị hoài nghi, nhưng hôn khế thì không thể làm gì được, cần phải tới thời gian của cốt truyện gốc thì mới có thể giải trừ hôn khế.

Thứ hai, đây là một thế giới chân chính, về lý thuyết cậu có thể làm bất cứ cái gì, nhưng có thể sẽ xung đột với ý thức thế giới này. Nói cách khác, có thể thay đổi cột truyện còn thay đổi đến mức độ nào thì phải thử nghiệm.

Hai điểm này cuối cùng cũng khiến Kiều Hàm đang nghẹn khuất thở phào nhẹ nhõm.

Dù có nhiều nguy cơ nhưng chỉ cần còn hy vọng, cậu sẽ nỗ lực hết mình để thay đổi tương lai và kết cục của nam chính.

Giống như Tiêu Cửu Từ đã luôn làm, cố gắng hết sức, nghe ý trời.

Anh tuấn mạnh mẽ nhưng thảm gì đó cậu không cần, cậu phải đi theo đường của Long Ngạo Thiên!

Về phần cậu chỉ còn sống mười lăm ngày, hệ thống bảo cậu không cần lo lắng, nhiệm vụ sẽ sớm được gửi tới.

Đối với Kiều Hàm, người không có điểm đổi lấy "thẻ bỏ qua", cậu thật sự vừa mong đợi nhưng đồng thời cũng vừa chống cự, cậu chỉ hy vọng nhiệm vụ sẽ không đáng, lấy tuổi thọ trước rồi nói sau.



Trong bóng tối, cậu có thể ngửi được trong mùi thuốc không khí, xung quanh nồng nặc mộc linh lực khiến Kiều Hàm cảm thấy vô cùng thoải mái.

"Mai trưởng lão, cậu ta thế nào?"

Kiều Hàm: Là giọng của nam chính!

"Ái chà chà, sao ta đây lại nghe nói cậu ta sắp không còn là đạo hữu của ngươi nữa? Sao ngươi lại quan tâm đến cậu ta?" Một giọng nói the thé đột nhiên phát ra.

Kiều Hàm toàn thân nổi da gà, không cần nhìn, Kiều Hàm cũng đã biết người vừa nói là ai, trưởng lão y tu của Phổ Huyền Phong của Thanh Vân Tông, Mai Hữu Cứu.

"Không có việc đó, xin mời Mai trưởng lão xem xét kỹ hơn, ta mới phát hiện cậu ta không có linh lực, có gì đó không đúng."

"Ta đã xem qua rồi, không có chuyện gì, chỉ là cậu ta không chịu nổi uy áp của Luyện Khí kỳ mà thôi. Cửu Từ à, ngươi còn lo lắng cho người khác, nhìn lại dáng vẻ của ngươi đi, nếu còn không xử lý vết thương người ngã xuống sẽ là ngươi đó. Đến lúc đó, Thanh Vân Tông già trẻ lớn bé, hoa hoa cỏ cỏ đều sẽ đau lòng.”