Kiều Hàm xuyên thành bia đỡ đạn trọng tiểu thuyết tu chân, thay người khác kết hôn, trở thành đạo lữ của nam chính Tiêu Cửu Từ, lại trong lúc anh gặp nạn, bỏ đá xuống giếng rồi tàn nhẫn vứt bỏ anh. Ti …
Kiều Hàm xuyên thành bia đỡ đạn trọng tiểu thuyết tu chân, thay người khác kết hôn, trở thành đạo lữ của nam chính Tiêu Cửu Từ, lại trong lúc anh gặp nạn, bỏ đá xuống giếng rồi tàn nhẫn vứt bỏ anh.
Tiêu Cửu Từ, đẹp trai tài giỏi, là người mới toả sáng nhất trong tiên môn, lại rơi xuống thần đàn trở thành đối tượng người người đòi đánh, chịu hết mọi đau khổ, bò từ vực sâu trở lại đỉnh cao, sơ tâm ban đầu của anh vẫn không thay đổi, từ đầu tới cuối vẫn luôn giữ tính cách ôn hoà kiên định.
Người tốt như vậy lại gặp phải khó khăn trong cuộc sống, Kiều Hàm tỏ vẻ không phục, đối mặt với nam chính tiểu thuyết top 1 lòng mình, Kiều Hàm quyết định chống lại hệ thống thay đổi cốt truyện.
Mục tiêu: Giúp nam chính đẹp trai mạnh mẽ nhưng thảm thương đi theo con đường Long Ngạo Thiên!
Hệ thống: “Cảnh báo! Cảnh báo! Cảnh báo nghiêm trọng! Cậu là bia đỡ đạn, phải thực hiện nhiệm vụ.”
Kiều Hàm: “Làm ơn, đó là nam thần của tôi! Nam thần nhà tôi sao có thể chịu khổ chịu tội được chứ!”
May mắn, người đẹp, tài nguyên quý giá…của anh, của anh, tất cả đều là của anh!
….
Người khác: “Kiều Hàm ¥%&, nịnh bợ như vậy nhất định là muốn mượn anh để leo lên cao.”
Tiêu Cửu Từ: “Cậu ấy là đạo lữ trên danh nghĩa của tôi.
Người khác: Kiều Hàm ¥%&, có thể là thích anh đó.”
Tiêu Cửu Từ: “Cậu ấy nói cậu ấy không thích nam, chỉ coi tôi là anh em thôi.”
Người khác: “Kiều Hàm ¥%&, cậu ta như vậy nhất định là yêu anh sâu đậm.”
Tiêu Cửu Từ: “...Vậy sao cậu ấy lại huỷ hôn với tôi?”
Không lâu sau, thân phận của Kiều Hàm bị nghi ngờ.
Người khác: “Cậu ta chột dạ!”
Tiêu Cửu Từ: “Cậu ấy chỉ đang cố gắn che dấu tình cảm của mình dành cho tôi.”
Người khác: “Cậu ta có vấn đề!”
Tiêu Cửu Từ: “Cậu ấy ghen, làm mình làm mẩy, có ý thu hút sự chú ý của tôi, buộc tôi đáp lại.”
Người khác: Cậu ta có ý xấu với anh!
Tiêu Cửu Từ:”....Có ý xấu thì có ý xấu đi, tôi không phải không cho…”
Những người khác: “ …Phiền anh thu hồi suy nghĩ toàn yêu đương của mình lại.”
Cuối cùng cũng đến cốt truyện quan trọng, Tiêu Cửu Từ chọn người bên vách núi, Kiều Hàm giả bộ làm phản diện, khống chế hai người phụ nữ quan trọng nhất với Tiêu Cửu Từ. Dựa theo nội dung gốc, kí©h thí©ɧ thăng cấp đột phá, đương nhiên fan hâm mộ yêu thương nam thần tuyệt đối sẽ không để nam thần thống khổ.
Kiều Hàm che mặt: “Chỉ có thể chọn một.”
Vẻ mặt Tiêu Cửu Từ dần dần âm trầm, mất đi sự ôn hoà thường ngày, dựa theo hiểu biết của Kiều Hàm với anh, anh thật sự tức giận rồi.
Kiều Hàm: “Hừ hừ, cũng có thể chọn cả hai, chỉ cần anh cho tôi…”
“Cái nào cũng được, không sao cả.”
“Hả?”
Hai người phối hợp diễn xuất: “???”
“Muốn cái gì, sư huynh cho em, đừng đứng ở đó, nguy hiểm.” Tiêu Cửu Từ vừa nói, ánh mắt vừa rơi vào bàn tay đặt trên vai hai người phụ nữ kia của Kiều Hàm, giọng nói trầm thấp khàn khàn, tựa như bảo kiếm ra khỏi vỏ: “Mau qua đây.”
Kiều Hàm nhìn ánh mắt âm u dày đặc của sư huynh, theo bản năng run lên, "Ồ” Cậu ngoan ngoãn đi qua.
Hai người chờ đợi cốt truyện: Cô đây không làm nữa! Cẩu nam nhân! Diễn khồn cần chúng tôi không được sao? Rải thức ăn cho chó cũng đừng dính vào người kế bên! !
Còn nói đi theo đường của Long Ngạo Thiên, hồng nhan khắp thiên hạ?
Kiều Hàm: “??? Tôi sập phòng rồi???”
0. Hai nhân vật chính thân thể tinh thần đều song khiết, 1V1.
1. Hư cấu! Bối cảnh tiên hiệp không có thật, tất cả giả thiết vì để phục vụ cho cốt truyện.
2. Hành văn bình thường, văn xuyên sách, từ hiện đại bay loạn xạ, không phải văn cổ trang đứng đắn.
3. Song hướng cứu rỗi, ban đầu thụ chỉ đơn thuần sùng bái muốn theo đuổi thần tượng, công là tự mình công lược.
4. Gặp lôi muốn bỏ truyện gì đó không cần thông báo. Trước khi đọc hãy cẩn thận, loại nhân vật phản diện nào cũng có, chỉ phục vụ cốt truyện, xin đừng giơ cờ lớn đội mũ.
Tag: Tiên hiệp, tu chân, Hệ thống, Ngọt văn, Xuyên thư.
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Kiều Hàm, Tiêu Cửu Từ ┃ vai phụ: Dự thu: 《 tìm đường chết pháo hôi không muốn chết án ┃ cái khác: Dự thu: 《 cẩu mệnh đáng xấu hổ, nhưng hữu dụng 》