Chương 36: Dao phẫu thuật (1)

Tiếp đó, kể cả có một trăm phần trăm linh tính thì cũng không thể nào không gì không làm được như trong ảo tưởng bởi tâm linh không tương đương với ảo tưởng, tâm linh là tưởng tượng, cảm xúc, ký ức, tâm thái,... hợp lại thành một thể tổng hợp.

Sức mạnh tâm linh là sức mạnh nội tâm.

Nội tâm ngươi càng mạnh mẽ, sức mạnh tâm linh sẽ càng mạnh, tiền đề là ngươi phải có đủ sức mạnh quỷ dị dung hợp lại, nếu không nó cũng sẽ không có tác dụng trong hiện thực.

Tất cả sức mạnh đều có hình thức biểu hiện của chúng, sức mạnh tâm linh cũng không ngoại lệ, hình thức biểu hiện của nó liên quan tới nội tâm mỗi người, trong nội tâm ngươi để ý đến gì nhất, khát vọng gì nhất, mong muốn gì nhất, nó đều sẽ thể hiện ra.

Đồng thời nó cũng chịu chi phối của tính cách, trí tưởng tượng, yếu tố hoàn cảnh,...

Đấy cũng là lý do tại sao ngự linh sư sẽ sở hữu năng lực khác nhau.

Năng lực của ngự linh sư chính là hình thức biểu hiện sức mạnh tâm linh, đây chính là cái gọi là năng lực khắc họa tâm linh.

Vậy năng lực của hắn là gì đây?

Phương Hưu không khỏi thắc mắc từ tận đáy lòng.

Hoặc nói cách khác, trong lòng hắn khát vọng thứ gì nhất?

Mang theo nghi vấn này, Phương Hưu bắt đầu điều động linh tính đen kịt của mình.

Sau đó, khi cảm nhận được một chút tin tức, cả người hắn sững sờ.

Bởi vì năng lực của hắn là... thống khổ!

Hóa ra trong lòng hắn toàn là thống khổ sao?

Phương Hưu cảm thấy là lạ, hắn tiếp tục tỉ mỉ cảm nhận, sau đó thu hoạch được bản giới thiệu năng lực chi tiết hơn.

Công kích người khác có thể khiến người bị công kích đau khổ.

???

Phương Hưu như nhìn thấy một câu thừa thãi.

Đây cũng gọi là năng lực sao?

Không có năng lực này, hắn đấm người ta một phát cũng có thể khiến người ta bị đau như thế thôi.

Khi Phương Hưu bắt đầu vận dụng năng lực, hắn kinh ngạc phát hiện ra, hình như hắn “nhìn thấy” cảnh tượng tử vong của mình trong linh tính đen kịt.

Đồng thời cảm giác đau khổ quen thuộc bốc lên đầu, đấy là cảm giác đau khổ mỗi khi cái chết mang đến, không chỉ có cơn đau xá© ŧᏂịŧ mà nhiều hơn là nỗi đau tâm linh.

Nỗi đau khổ từng được sản sinh trên cơ thể do cảm xúc tiêu cực mang lại như được ẩn chứa trong linh tính đen kịt.

Cho đến giờ phút này, Phương Hưu mới hoàn toàn hiểu rõ rốt cuộc sức mạnh của mình là gì.

Nó sẽ kéo nỗi đau mà hắn từng trải qua lên người kẻ địch, khiến kẻ địch tự thân cảm nhận!

“Ha... ha ha ha...” Phương Hưu đột nhiên không khống chế được mà cười phá lên.

Triệu Hạo bên cạnh giật bắn mình.

“Hưu ca, ngươi... ngươi thành công rồi sao?”

Phương Hưu không trả lời mà tiếp tục cười to.

Tuyệt quá! Năng lực này đúng là tuyệt vời thật đấy.

Trong lòng Phương Hưu gào thét, hưng phấn không thôi.

Chỉ vì hắn thực sự quá hài lòng, dù cho sở hữu năng lực khống chế thời gian – không gian cũng không khiến hắn hài lòng bằng năng lực này.

Bởi vì đây mới là thứ trong lòng hắn khát khao nhất.

Sau khi đến thế giới này, hắn bị quỷ dị gϊếŧ quá nhiều lần, đến nay những đau khổ ấy đều hóa thành năng lực có thể dùng báo thù quỷ dị.

Khiến quỷ dị đích thân cảm nhận nỗi đau, trên thế giới này còn có chuyện gì tuyệt vời hơn thế sao?

“Hưu ca! Hai phút!” Triệu Hạo làm gián đoạn sự cao trào của Phương Hưu.

Ánh mắt Phương Hưu khôi phục vẻ bình thản trong nháy mắt.

“Ngươi tránh xa ra trước đã, ta chuẩn bị thử nghiệm sức mạnh linh tính.”

“Nói như vậy là ngươi thực sự trở thành ngự linh sư như Vương Tử Đằng nói đến sao?” Triệu Hạo sướиɠ rơn.

Phương Hưu gật đầu, sau đó Triệu Hạo biết điều chạy sang hành lang phía bên trái.

Phương Hưu đột nhiên giơ tay phải lên, linh tính bám trên đó.

Hắn nhìn nữ bác sĩ còn đang ăn, lẩm bẩm tự nói: “Để ngươi là thứ đầu tiên cảm nhận đau khổ đi.”

Đặc tính của năng lực thống khổ này làm hắn rất hài lòng, bên cạnh đó, hắn đoán năng lực này không hề yếu.

Nếu như năng lực này rơi vào trong tay người khác, đương nhiên nó sẽ yếu ớt nhưng ở trong tay hắn, đây chính là thần kỹ.

Một chiêu ắt chết!!

Bởi vì nắm đấm này của hắn đại diện cho nỗi đau hắn phải chịu cho đến chết những hai mươi mốt lần, trình độ này ai chống cự lại được!?

Hơn nữa sau này số lần tử vong nhiều lên, nỗi đau sẽ càng lúc càng lớn, tức là năng lực này có thể được tăng cường vô hạn.

Ầm!

Phương Hưu đánh một quyền xuống đầu nữ bác sĩ.

Nữ bác sĩ đang ăn hoàn toàn không phản ứng lại kịp!

Bịch!

Một âm thanh nặng nề vang lên.

Á!!!

Nữ bác sĩ lập tức đau đớn gào thét, cả người đổ rầm ra đất, hai tay thon dài ôm chặt đầu mình, không ngừng run rẩy, đến cả dao phẫu thuật trong tay cũng rơi ra đất.

Bước đầu thu được hiệu quả rồi nhưng Phương Hưu vẫn nhíu mày, nắm đấm này không gặt hái được thành quả như hắn mong muốn.