Chương 9: Đâm khúc gỗ vào người

Hàn Liệt nhẹ nhàng vỗ mông nàng một cái: “Thả lỏng ra một chút!”

Tô Tú Tú bị vỗ mông thì càng thít lại chặt hơn, bên trong giống như muốn bẻ gãy dị vật vậy.

Hàn Liệt không có cách nào khác, chỉ có thể vươn đầu lưỡi đảo quanh điểm mẫn cảm của nàng. Sau một hồi cố gắng, tiểu huyệt của nàng cuối cùng cũng đã buông lỏng ra.

Hàn Liệt cắm hai ngón tay vào, sau đó lại rút ra, rồi lại cắm vào.

Rõ ràng hắn mới chỉ dùng tay thôi, thế mà hạ thể của Tô Tú Tú đã chảy đầy mật dịch, mỗi lần hắn rút tay ra thì nơi đó của nàng lại phát ra những tiếng “chóc chóc”.

Tô Tú Tú không còn nghĩ được gì nữa, ngực nàng bị hắn liếʍ láp đến cứng lại, thân thể thì mềm nhũn. Bây giờ, tiểu huyệt của nàng sắp bị hắn đυ. rồi, nàng cảm giác như mình sắp tung bay thành tiên.

Đầu ngón tay của hắn gãi nhẹ lên vách thịt của nàng, không biết đã chạm tới điểm nào.

Nhưng mà, không cần biết là điểm nào thì đều đâm cho nàng ngứa điên lên!

“Ưʍ... A... Thoải mái quá... Nhanh... Nhanh hơn một chút...”

Hàn Liệt di chuyển ngón tay một lúc, cảm thấy hai ngón tay trong thân thể cô đã di chuyển thoải mái hơn thì lại chuẩn bị nhét ngón tay thứ ba vào, nhưng nhét mãi mà không được.

Hắn muốn mạnh mẽ nhét vào, nhưng lại thấy Tô Tú Tú dùng bắp đùi kẹp chặt lấy ngón tay của hắn: “To quá...”

Hàn Liệt làm như không nghe thấy tiếng nức nở của cô, trực tiếp đâm ngón tay thứ ba vào trong.

Lúc vừa mới đâm vào, Tô Tú Tú cảm thấy bên trong mình cương cứng đến cực điểm. Nhưng Hàn Liệt lại không cho nàng thời gian phản ứng lại, vừa đâm vào đã bắt đầu di chuyển. Chẳng mấy chốc, cơn đau đớn chậm rãi biến mất, thay vào đó là sự thoải mái dễ chịu.

Đây là lần đầu tiên Tô Tú Tú phát hiện, thì ra sau khi bị đâm vào nhiều thì nơi đó cũng sẽ dần dần to lên!

Nàng nhắm mắt lại, liên tục rêи ɾỉ, thân thể đỏ bừng.

Hàn Liệt càng lúc càng cảm thấy nóng.

Hắn liên tục đâm ba ngón tay vào trong tiểu huyệt của nàng, chờ đến khi ngón tay thứ ba cũng có thể di chuyển trơn tru thì hắn mới cởϊ qυầи ra, cho dươиɠ ѵậŧ của mình ra ngoài.

Dươиɠ ѵậŧ của hắn chĩa thẳng đứng, trên đầu còn dính chút dịch trắng.

Hàn Liệt nhanh chóng rút ba ngón tay ra, sau đó đỡ lấy côn ŧᏂịŧ, chĩa vào phần miệng tiểu huyệt!

Ba ngón tay rời khỏi cơ thể, Tô Tú Tú nhất thời cảm thấy hạ thể trống rỗng muốn chết.

Nàng mờ mịt mở mắt ra, ấm ức nhìn về phía Hàn Liệt, giọng nói khàn khàn: “Hàn Liệt, sao huynh không đυ. ta nữa?”

Nhìn dáng vẻ này của nàng, hô hấp của Hàn Liệt như cứng lại, dươиɠ ѵậŧ cũng không khống chế được nữa mà trực tiếp đâm vào trong tiểu huyệt.

Vừa rồi chỉ là ba ngón tay mà Tô Tú Tú cũng chật vật lắm mới nuốt hết được, bây giờ đột nhiên biến thành dươиɠ ѵậŧ to lớn hơn gấp bao nhiêu lần, nàng lập tức đau đến chảy nước mắt: “Huynh đâm cái gì vào người ta vậy? To quá, không được đâu, ta không nuốt được!”

Trong lúc giặt quần áo nàng đã sớm nghe nhóm Đào Đào nói chuyện rồi, bọn họ kể rằng Lâm đại tỷ ở thôn bên cạnh từng nhét cả một khúc gỗ lớn vào nơi đó của mình, nghe nói là vì tướng công của tỷ ấy thích nhìn tỷ ấy làm những chuyện dâʍ đãиɠ như vậy! Có một lần, Lâm đại tỷ nhét khúc gỗ lớn quá, lúc rút ra rất khó khăn, còn phải đi gọi đại phu tới hỗ trợ!

Tô Tú Tú chưa từng nhìn thấy chuyện đó nên không tin lắm, nhưng mà không ngờ bây giờ Hàn Liệt cũng đối xử với nàng như vậy!

Nàng rất sợ, tiểu huyệt vốn dĩ đã nhỏ, lúc này lại càng siết chặt lại hơn.

Tô Tú Tú vừa khóc lóc vừa cầu xin: “Hàn Liệt, ta xin huynh, huynh đừng đâm khúc gỗ vào trong người ta như thế. Nếu huynh không muốn đυ. ta thì huynh cứ nói, ta sẽ không quấy rầy huynh nữa!”

Hàn Liệt bị nàng thít chặt đến mức da đầu tê dại, không nhịn được mà rên lên một tiếng đau đớn.

Nghe thấy nàng vừa khóc vừa nói như vậy, hắn không nhịn được mà bật cười, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ. Nàng đang suy nghĩ cái gì vậy, dươиɠ ѵậŧ của hắn mà nàng coi là khúc gỗ?

Hàn Liệt vươn tay đỡ eo Tô Tú Tú, dươиɠ ѵậŧ của hắn mới chỉ tiến vào được một nửa. Hắn đè nàng lên chân mình, nhẹ giọng: “Ngoan, mở mắt ra nhìn xem, có phải ta đâm khúc gỗ vào trong da^ʍ huyệt của nàng không.”