Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thập Nương

Chương 7

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Cẩn hẹn ta đi xem Hội đèn l*иg.

Ánh đèn sáng rực khắp các nẻo đường, múa rồng, người bán hàng, đèn l*иg treo khắp các con phố, trên mặt mọi người cũng tràn ngập nụ cười vui vẻ.

Hầu hết những chiếc hoa đăng đều là hình bông hoa, nhiều đóa trông giống như những bông hoa nở rộ bồng bềnh trong đêm tối, khiến người ta như lạc vào trong đó.

Chợt nhìn thấy có gian hàng bán giấy đỏ viết tâm nguyện hình hoa, ta lập tức dẫn Tô Cẩn đi mua giấy.

Mua giấy xong, ta nói với Tô Cẩn: "Viết nguyện vọng lên tờ giấy, sau đó đặt vào trong đèn thả trôi vào dòng nước, để tờ giấy cùng ngọn đèn trôi đến các vị thần linh ở phương xa, như vậy nguyện vọng sẽ thành hiện thực."

Ta viết xong nguyện vọng liền chạy ra bờ sông, thả hoa đăng nổi trên mặt nước rồi nhét giấy tâm nguyện hình hoa vào trong.

Tô Cẩn tò mò: "Nàng viết cái gì."

Ta chắp tay sau lưng, trong mắt mang theo ý cười, ranh mãnh hỏi: "Muốn biết sao? Muốn biết bí mật của ta, thì phải có điều kiện."

Đây là lần đầu tiên Tô Cẩn thấy ta lớn gan như vậy, thật giống như giờ phút này, chúng ta chỉ là một cặp phu thê bình thường.

Hắn bình tĩnh hỏi: "Nàng muốn cái gì?"

Ta nhìn quanh để chắc chắn không có ai, bước vài bước tới chỗ Tô Cẩn, kiễng chân lên và đặt một nụ hôn lên má hắn.

Tô Cẩn bất ngờ không kịp đề phòng, lùi về sau vài bước.

Ta cười nói: "Công tử nhà ai giống như ngọc, khiến cho thϊếp trằn trọc trở mình, thức hay ngủ đều mơ tưởng đến chàng."

Tình cảm trong những lời này thật sâu đậm và chân thành.

Tô Cẩn muốn mở miệng định nói điều gì, nhưng miệng lưỡi khô khốc, lời nói nghẹn lại trong cổ họng, chua xót không chịu nổi.

Ta quay đầu nhìn ngọn đèn trong chiếc hoa đăng trôi theo dòng nước, gió thổi qua, tay áo tung bay: "Cả đời ta có ba tâm nguyện. Tâm nguyện đầu tiên, mong giang sơn mãi hưng thịnh, người người an cư lạc nghiệp, hạnh phúc mỹ mãn. Tâm nguyện thứ hai, mong công tử bình an không ưu sầu, mọi chuyện suông sẻ, cuối cùng được ở bên người mình yêu."

Ánh đèn xung quanh sáng rực, ánh vàng đổ xuống, người đến người đi, ta lặng lẽ nhìn Tô Cẩn, trong mắt không còn ai khác.

Giọng Tô Cẩn khàn khàn, mặt lộ vẻ không đành lòng nhìn ta: "Nàng..."

Ta ngắt lời hắn: "Công tử, có thể ở bên cạnh ta một đêm được không? Chỉ một đêm thôi."

Tô Cẩn cuối cùng vẫn không đành lòng, sự lạnh lùng cứng rắn trong mắt hắn biến mất, chỉ để lại một tiếng thở dài.

Ta vui vẻ đặt thêm một nụ hôn nữa lên trán hắn.

Xa xa có người đang đốt pháo hoa, ta dựa vào vai Tô Cẩn, lặng lẽ nhìn pháo hoa nở rộ trên bầu trời.
« Chương TrướcChương Tiếp »