Chương 3

Ta không dám tin nhìn Tô Cẩn, nhưng Tô Cẩn nhướn mày vung tay lên: "Thập Nương, tới đây, nàng về tắm rửa sạch sẽ đi. Sau này, nàng sẽ là người của Thẩm phủ."

Người nam nhân bên cạnh Tô Cẩn cười khẽ: "Ta còn thưởng Tô huynh có người đẹp như vậy, không nỡ chia sẻ với chúng ta chứ. Xem ra là ta quá mức hẹp hòi rồi."

Tô Cẩn thờ ơ uống rượu: "Thẩm huynh nói gì vậy? Chỉ là một nữ nhân thanh lâu mà thôi, Tô Cẩn ta muốn ai mà không được"

Đúng, một nữ nhân thanh lâu thôi.

Bởi vì là nữ nhân thanh lâu nên gọi tới thì tới, đuổi đi thì đi mà không chút gánh nặng nào. Bởi vì là nữ nhân thanh lâu nên có thể làm nhục đùa bỡn. Bởi vì là nữ nhân thanh lâu nên cho dù có bị đánh c.h.ế.t ngoài đường thì cũng là lẽ thường.

Chẳng lẽ hắn chưa từng nghĩ, chẳng lẽ ta sinh ra đã là một nữ nhân thanh lâu không có nhân quyền sao?

Không, hắn đương nhiên biết, chẳng qua một nữ nhân xinh đẹp nhưng yếu đuối như ta mới có thể thỏa mãn được khao khát chinh phục và khống chế trong lòng nam nhân.

Bọn họ vừa cần chúng ta nhưng cũng vừa chán ghét chúng ta.

Ta nhìn Tô Cẩn, lần đầu tiên không tuân theo mệnh lệnh của hắn mà cố chấp đứng tại chỗ.

Đây là lần đầu tiên ta không vâng lời hắn kể từ khi ta ở bên cạnh hắn.

Tô Cẩn khẽ nhíu mày, nam nhân bên cạnh hắn còn nóng ruột hơn: "Làm sao, Thập Nương đây là không muốn."

"Nữ nhân thanh lâu mà thôi, không muốn thì như thế nào."

Tô Cẩn nhàn nhạt liếc nhìn ta, như thể một tháng này sớm chiều chung sống, sự dịu dàng đó chỉ là ảo giác của ta vậy.

Ta đứng tại chỗ, thân thể khẽ run, lộ vẻ mặt cầu xin nhìn Tô Cẩn.

Nam nhân thấy Tô Cẩn thờ ơ, đưa tay kéo ta tới: "Tiểu mỹ nhân, đừng ra vẻ nữ nhân trong sạch có đức hạnh nữa. Đi theo ta, ta sẽ không bạc đãi nàng đâu. Tô huynh cho nàng cái gì, ta cũng có thể cho nàng như vậy"

Ta dùng sức hất tay người nam nhân đó ra, coi như không có hắn ta, nhìn Tô Cẩn rưng rưng nước mắt: "Công tử thật không muốn ta nữa sao?"

Vẻ mặt ta giống như hoa lê dính hạt mưa, dáng vẻ đau lòng khiến những nam nhân xung quanh cũng sinh lòng yêu thương.

Nhưng Tô Cẩn vẫn như cũ lạnh lùng nhìn ta: "Làm sao, một nô tỳ như ngươi dám chống lại mệnh lệnh của ta."

"Làm nữ nhân thanh lâu còn muốn lập đền thờ, ngày đó hạ thuốc ta sao không có chút dáng vẻ thanh cao nào đi?" Từ đầu đến cuối hắn vẫn tin chắc hôm đó tình mê ý loạn là do ta giở trò quỷ.

Nghe lời này của Tô Cẩn, ta lau khô nước mắt, lảo đảo đứng dậy nói: "Lời của công tử, ta không dám làm trái. Chẳng qua, ta tuy thân phận hèn mọn nhưng cũng có sự kiên định của mình, tuyệt đối không muốn nương nhờ người khác nữa, chỉ có lấy cái c.h.ế.t để làm sáng tỏ."

Vừa dứt lời, ta nhanh như chớp lao về phía bức tường, tốc độ nhanh đến mức không ai có thể ngăn cản được.

Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, cú đυ.ng vào tường này là do ta một lòng muốn c.h.ế.t.

Ta cảm giác được trên trán mình có chất lỏng ấm áp chảy ra, tầm nhìn của ta bị nhuộm đỏ một chút.

Sau khi nghe thấy Tô Cẩn hoảng sợ gọi người tới cứu, ta mới yên tâm nhắm mắt lạ